Ngôi Sao Trên Bầu Trời Đêm

Hỗn loạn nơi sự kiện

Bằng Lăng Nắng Hạ

2024-05-23 04:53:38

Nghiêm Minh Hữu nhìn Trắc Vịnh Thiển khẽ nhấp rượu, anh nói:

“Uống nhiều sẽ say đó?”

Cô nhìn sang Nghiêm Minh Hữu lại nghe anh nói tiếp: “Để tôi đổi giúp em ly nước trái cây“.

Rồi anh cầm lấy ly rượu trên tay Vịnh Thiển còn giả vờ vô tình khẽ chạm vào đầu ngón tay của cô. Sau đó mỉm cười tình tứ nhìn cô rồi rời đi.

Khi cả hai người nói chuyện thì phía xa kia Phùng Lam Nhi như tức phát điên. Cô ta đứng cùng vài người trong giới giải trí, đang trò chuyện thì bắt gặp Nghiêm Minh Hữu chủ động đi đến chỗ của Trắc Vịnh Thiển. Từ đêm đó đến nay, cô ta có vài lần đã đến khách sạn tìm Nghiêm Minh Hữu nhưng nhân viên luôn nói là: “Xin lỗi cô, giám đốc không có ở đây“.

Cô ta cũng từng gọi điện rồi nhắn tin làm lành với anh nhưng số điện thoại kia là số điện thoại công việc của anh vì thế những lần gọi điện cô ta chỉ gặp một mình trợ lý của anh. Khi bắt máy trợ lý của Nghiêm Minh Hữu chỉ nói với cô ta một câu: “Cô Phùng, xin cô tự trọng một chút, đừng để Nghiêm thiếu cắt triệt đường lui của cô“.

Vậy là hiện giờ cô ta đã mất người chống lưng là Nghiêm Minh Hữu. Dù hiện giờ một số người cũng đã to nhỏ với nhau về chuyện này nhưng cũng không ai dám đụng đến cô ta. Nếu nói hiện giờ Phùng Lam Nhi là minh tinh có lượng người hâm mộ rất đông trên mạng xã hội, chưa kể tài nguyên phim ảnh của cô ta cũng rất nhiều. Thêm nữa từ khi không còn Nghiêm Minh Hữu chống lưng thì cô ta đã tìm cách đi tìm một người chống lưng khác. Nhưng dù sao đi nữa Phùng Lam Nhi vẫn không cam lòng mất đi một người đàn ông như Nghiêm Minh Hữu.

Nhìn thấy Nghiêm Minh Hữu và Trắc Vịnh Thiển như vậy cô ta liền nổi cơn tức giận đến mất kiểm soát mà muốn đi đến hỏi tội Trắc Vịnh Thiển.

Nhưng vừa bước chân đi đến đó đã bị một bàn tay ai đó nắm chặt lấy tóc của cô ta

“aaaaaaaa....cô làm gì đó....buông ra....”

“xoảnggg“.

Hiện trường sự kiện lúc này hỗn loạn, một cô gái đội mũ lưỡi trai màu đen xông vào sau khi nhìn thấy Phùng Lam Nhi thì liền dùng tay nắm chặt tóc cô ta kéo ra sau.

Phùng Lam Nhi đau đớn da đầu liền quát lớn:

“Thế Nhã Y cô bị điên hả? Cô mau buông tôi ra”

Cô gái đó là Thế Nhã Y, Trắc Vịnh Thiển đang đứng bên này liền nghe Thế Nhã Y cười khinh nói:

“Mày kêu tao buông này ra hả? Chính mày là đứa bày trò chuốc thuốc tao trong khách sạn, chính mày là đứa tung tin đồn bịa đặt về tao, hứ..tao chỉ nắm tóc mày một chút mày đã liền kêu đau đớn, vậy thì những đau khổ của tao thì sao hả con khốn”

Sau đó Thế Nhã Y đẩy mạnh Phùng Lam Nhi xuống sàn nhà, vô tình làm ngã những vật dụng trang trí gần đó.

Lúc này bảo vệ mới có thể giữ Thế Nhã Y lại.

Từ phía của Vịnh Thiển nhìn thấy, dù bị đám vệ sĩ to lớn đã cố sức lôi cô ta ra ngoài nhưng không biết Thế Nhã Y ở đâu lấy ra sức mạnh chống trả lại đám vệ sĩ đó mà vùng vẫy thoát khỏi.

Thế Nhã Y đứng trước mặt những người có mặt ở sự kiện nói rõ to:

“Mọi người có biết không? Nữ minh tinh Phùng Lam Nhi chính là một ác phụ, chính cô ta là người đẩy tôi thành ra thế này, là cô ta trong một sự kiện đã bỏ thuốc tôi sau đó để tôi cho gần hai mươi người đàn ông cưỡng bức, chính cô ta là...”

Phùng Lam Nhi vội vàng ngắt lời: “Thế Nhã Y cô im ngay đi”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Tao không im” Thế Nhã Y nhìn Phùng Lam Nhi.

“Chưa hết, chính cô ta mới là người cướp vai diễn của người khác chứ không phải tôi, cô ta ăn nằm với những đạo diễn lớn, tìm cách mồi chài trên giường để xin vai diễn...”

Phùng Lam Nhi tức điên liền xông về phía Thế Nhã Y: “Cái con điên này mày có im chưa hả?”

Khi cả hai xong vào nhau, Thế Nhã Y cũng không kém cạnh:

“Sao hả? Tao nói đúng quá phải không? Chưa hết, mày hại tao là bởi vì mày nghĩ Nghiêm thiếu để ý đến tao...à..haha...đâu phải mày hại một mình tao, với những đứa khác mày cũng làm như vậy...đúng là con quỷ ác độc mà”

Thế Nhã Y nắm chặt tóc cô ta không buông. Phía vệ sĩ đã cố gắng tách họ ra nhưng sức mạnh của Thế Nhã Y làm mọi người bất ngờ thêm nữa là Phùng Lam Nhi cũng đánh trả nên mãi một lúc sau mới kéo được hai người họ ra.

Vịnh Thiển nghe Phùng Lam Nhi tức giận nói: “Mày đừng có ngậm máu phun người, là mày tự đi quyến rũ đàn ông, chính do mày phóng đãng“.

Thế Nhã Y nghe vậy đột nhiên cười lớn

“Hahahaha....mày nói tao ngậm máu phun người hả? Vậy để tao chứng minh cho tất cả những người có mặt ở đây tin rằng điều tao nói là sự thật“.

Trắc Vịnh Thiển cảm giác có điều đáng ngờ, cô nhạy cảm phát hiện Thế Nhã Y bây giờ đã không được tỉnh táo.

Thế Nhã Y vùng vẫy thật mạnh thoát khỏi đám vệ sĩ cao lớn rồi chạy thẳng về ban công gần đó.

Trắc Vịnh Thiển biết Thế Nhã Y định làm gì, ngay lập tức Vịnh Thiển chạy nhanh lại Thế Nhã Y, đồng thời gọi to:

“Đừng mà“.

Trắc Vịnh Thiển không nghĩ nhiều, ngay khi nhìn thấy Thế Nhã Y bước lên thành ban công, cô đã nắm lấy người Thế Nhã Y sau đó kéo mạnh cô ta xuống làm cả hai ngã xuống sàn nhà.

Hiện trường lúc này hoảng loạng, tiếng la hét của vài người ở đó cũng vang lên. Vệ sĩ đã rất nhanh chạy đến giữ chặt lấy Thế Nhã Y rồi mang cô ta đi.

Trắc Vịnh Thiển sau khi té xuống, người đã đỡ cô chính là Nghiêm Minh Hữu, với cô hiện giờ anh chính là tội đồ của cuộc ẩu đả vừa rồi.

Bên này Phùng Lam Nhi đã được một vài người bạn của cô ta đưa đi.

Sự kiện bây giờ đã thành một bãi chiến trường, chỉ hai nữ minh tinh nhưng đã biết một sự kiện lộng lẫy thành một nơi tan tành.

Về phía Trắc Vịnh Thiển, sau khi Nghiêm Minh Hữu đỡ cô đứng lên cô cũng không nhìn anh. Thịnh Nhuế Lan cùng với một người đàn ông khác chạy lại.

Cô ấy lo lắng hỏi: “Ôi trời, Vịnh Thiển tay cậu...”

Cũng tại tên Niên Thiếu Viễn cứ bám lấy làm cô ấy không thể chạy về với Vịnh Thiển.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lúc Thịnh Nhuế Lan nhìn thấy Trắc Vịnh Thiển chạy về phía Thế Nhã Y là cô ấy liền muốn nhào lại cùng nhưng đã bị Niên Thiếu Viễn chặn lại còn nói:

“Đừng gây thêm chuyện”

Trắc Vịnh Thiển nói: “Mình không sao, chắc chỉ trầy nhẹ thôi, giờ về nha, mình mệt muốn xỉu rồi“.

Thịnh Nhuế Lan cũng gật đầu: “Đi về thôi“.

Niên Thiếu Viễn lại ngăn Nhuế Lan lại vô tội nói: “Như vậy không được, em phải về với anh chứ“.

Nhuế Lan nổi điên: “Bạn tôi đang bị như thế này tôi phải đi cùng Vịnh Thiển, anh ở đó bớt nói nhảm đi“.

Vịnh Thiển nhìn đã biết họ là một đôi nên cũng không muốn làm phiền:

“Không sao đâu, mình tự bắt taxi về được, cậu về trước đi, đừng lo cho mình“.

“Thế sao được, mình không....”

Thịnh Nhuế Lan đang nói thì bị Niên Thiếu Viễn ngắt lời:

“Trời ơi, cô ấy không sao đâu, chúng ta về nhà anh còn chuyện muốn nói với em“.

Rồi sau đó anh ta liền ôm lấy Nhuế Lan rời đi.

Thịnh Nhuế Lan bị lôi đi nhưng vẫn cố ngoái đầu lại nói lớn:

“Vịnh Thiển về tới nhà phải gọi điện báo bình an cho mình nhé”

Trắc Vịnh Thiển làm dấu 'Ok' với cô ấy.

Nơi này giờ chỉ còn lại cô và Nghiêm Minh Hữu. Ngay lúc đó đội ngũ nhân viên đã nhanh chóng lên dọn dẹp. Họ nhìn thấy Nghiêm Minh Hữu liền cũng kính nói:

“Nghiêm thiếu“.

Nghiêm Minh Hữu nói: “Mọi người dọn dẹp chỗ này giúp tôi“.

“Dạ“.

Lúc này, Nghiêm Minh Hữu quay sang đã nhìn thấy Trắc Vịnh Thiển đã ngồi xuống cái ghế ở gần đó.

Anh đi lại khoác áo măng tô của anh lên người cô, ôn hoà nói:

“Để tôi đưa em về nhà“.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ngôi Sao Trên Bầu Trời Đêm

Số ký tự: 0