Ta Lại Gặp Nhau
2024-11-18 01:01:12
Giọng nói dần dần trở nên rõ ràng hơn, động tác cô nằm trên đùi anh, khẩu giao cho anh cũng rất rõ ràng.
Cửa không khóa, anh biết sẽ không có ai vào------ ngay từ đầu vốn không có ai dám xông vào văn phòng của anh, vừa rồi anh đã đặc biệt dặn Lisa không được vào quấy rầy anh------- để cô mặc sức giở trò.
Chỉ là không ngờ cô lại to gan phóng đãng như vậy, khẩu giao ngay trong văn phòng.
Nơi anh đang làm việc, cô đã mở khóa quần và ăn côn thịt anh.
Hà Quân Tửu vẫn chưa hồi hồn trong thời gian dài, anh đưa tay sờ sờ đầu cô, mái tóc đen nhánh của cô lọt vào trong kẽ tay anh, không biết nên vén lên hay ấn xuống.
Cuối cùng, anh không làm gì cả, mặc cho cô mút, bị cô mút mạnh mấy lần, một luồng sáng trắng lướt qua trước mắt anh, anh bắn vào trong miệng cô.
Cô nuốt xuống hết, còn thè chiếc lưỡi nhỏ liếm láp anh, thu dọn sạch sẽ, vuốt thẳng quần áo cho anh.
Hà Quân Tửu bất động nhìn cô, nếu ánh mắt có thể hoạt động, nó nhất định sẽ lột trần cô ra, thậm chí là lóc da lột xương.
Anh nghiến chặt răng để giữ vẻ mặt bình tĩnh để không lao vào cô như một con thú hoang và chơi cô đến chết.
Cô còn không sợ chết nhìn anh đầy thách thức, đuôi mắt ướt rượt, sóng mắt chan chứa tình ý.
"Hà tổng?"
Người trong điện thoại gọi anh.
Giọng nói của anh bình tĩnh lãnh đạm, dường như không hề phân tâm, thế nhưng chất giọng khàn khàn chỉ có cô mới phát hiện ra, cô ranh mãnh cười với anh, giống như một chú cún đắc chí vẫy đuôi.
Cách Hà Quân Tửu nghiêm túc xử lý công việc vô cùng hấp dẫn.
Cô mê mẩn nhìn Hà Quân Tửu, anh cầm cốc cà phê lên, tao nhã nhấp một ngụm cà phê, thấy cô còn quỳ trên mặt đất, anh vừa nói vừa đưa cốc cà phê đến bên môi cô.
Cô nhấp một ngụm, đắng quá!
Cô không thích uống espresso, nó quá đắng.
Nhưng đây là cốc cà phê mà anh đã uống!
Cùng uống chung một chiếc cốc giống như hôn môi gián tiếp.
Anh có cảm giác mình đang cho một chú cún con ăn, đặt cốc cà phê xuống, anh kéo cô từ dưới đất lên, hơi nâng cằm cô lên, cô bèn ngoan ngoãn đi ra ngoài.
Trước khi đi cô còn ôm cổ anh, cọ cọ vào mặt anh.
Rất bám người.
Ánh mắt Hà Quân Tửu dừng lại trên cổ cô một lúc, chiếc cổ thanh mảnh như vậy rất thích hợp để đeo vòng cổ.
Hà Vân đã bí mật sử dụng nước súc miệng để bình tĩnh đối mặt với ánh mắt trêu chọc của dì Lisa.
Dì Lisa hỏi có phải chuyện vui của cô và Hà Quân Tửu sắp tới gần hay không.
Cô mỉm cười nói nào có.
Dì Lisa nói rằng gần đây mặt Hà tổng luôn mang ý cười, băng sơn mỹ nam trở thành một người đàn ông ấm áp, ngày nào cũng uống trà chiều, công ty loan tin đồn Hà tổng đang yêu đương.
Cô ồ lên một tiếng rồi cười tươi như hoa.
Cô thích cảm giác yêu Hà Quân Tửu như thế này, tình yêu bí mật trong văn phòng, mập mờ và ngọt ngào.
Cô nhắn tin cho Hà Quân Tửu.
"Ông xã tuyệt vời! Thích quá! Tối nay về sớm chút ~~~
Mãi yêu, vợ của anh ~"
Hà Quân Tửu không trả lời cô, lòng cô ngứa ngáy, lại muốn gặp anh.
Tình cờ là Hà Quân Tửu có một cuộc họp, vì vậy cô đã đi vào phục vụ trà nước với tư cách là nhân viên văn phòng tổng giám đốc.
Cô và bảy tám người đẹp khác bước vào, đi đôi giày cao gót màu trắng, cô đi tới trước mặt Hà Quân Tửu, mời anh uống trà, còn cố ý cúi xuống cho anh ngắm khe ngực của mình.
Hà Quân Tửu không chớp mắt, làm như không thấy cô, nhưng trong lòng lại có chút không vui.
Cô dâm với một mình anh là được rồi, thật muốn nhốt cô lại!
Ánh mắt cô dán chặt vào mặt anh, cô muốn nhìn anh nhiều hơn, nhưng rơi vào mắt người khác, ý nghĩa đã khác đi.
Lúc cô vừa đi ra ngoài, đã có người nắm lấy cổ tay cô: "Người đẹp, ly của tôi còn chưa châm nước."
Đó là một chất giọng rất gợi đòn, nhất thời sắc mặt cô trở nên lạnh lùng, quay đầu lại thì nhìn thấy một gương mặt còn đáng ăn đòn hơn, "Ta lại gặp nhau rồi."
Hà Vân hít một hơi thật sâu, thật là oan gia ngõ hẹp.
Cửa không khóa, anh biết sẽ không có ai vào------ ngay từ đầu vốn không có ai dám xông vào văn phòng của anh, vừa rồi anh đã đặc biệt dặn Lisa không được vào quấy rầy anh------- để cô mặc sức giở trò.
Chỉ là không ngờ cô lại to gan phóng đãng như vậy, khẩu giao ngay trong văn phòng.
Nơi anh đang làm việc, cô đã mở khóa quần và ăn côn thịt anh.
Hà Quân Tửu vẫn chưa hồi hồn trong thời gian dài, anh đưa tay sờ sờ đầu cô, mái tóc đen nhánh của cô lọt vào trong kẽ tay anh, không biết nên vén lên hay ấn xuống.
Cuối cùng, anh không làm gì cả, mặc cho cô mút, bị cô mút mạnh mấy lần, một luồng sáng trắng lướt qua trước mắt anh, anh bắn vào trong miệng cô.
Cô nuốt xuống hết, còn thè chiếc lưỡi nhỏ liếm láp anh, thu dọn sạch sẽ, vuốt thẳng quần áo cho anh.
Hà Quân Tửu bất động nhìn cô, nếu ánh mắt có thể hoạt động, nó nhất định sẽ lột trần cô ra, thậm chí là lóc da lột xương.
Anh nghiến chặt răng để giữ vẻ mặt bình tĩnh để không lao vào cô như một con thú hoang và chơi cô đến chết.
Cô còn không sợ chết nhìn anh đầy thách thức, đuôi mắt ướt rượt, sóng mắt chan chứa tình ý.
"Hà tổng?"
Người trong điện thoại gọi anh.
Giọng nói của anh bình tĩnh lãnh đạm, dường như không hề phân tâm, thế nhưng chất giọng khàn khàn chỉ có cô mới phát hiện ra, cô ranh mãnh cười với anh, giống như một chú cún đắc chí vẫy đuôi.
Cách Hà Quân Tửu nghiêm túc xử lý công việc vô cùng hấp dẫn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô mê mẩn nhìn Hà Quân Tửu, anh cầm cốc cà phê lên, tao nhã nhấp một ngụm cà phê, thấy cô còn quỳ trên mặt đất, anh vừa nói vừa đưa cốc cà phê đến bên môi cô.
Cô nhấp một ngụm, đắng quá!
Cô không thích uống espresso, nó quá đắng.
Nhưng đây là cốc cà phê mà anh đã uống!
Cùng uống chung một chiếc cốc giống như hôn môi gián tiếp.
Anh có cảm giác mình đang cho một chú cún con ăn, đặt cốc cà phê xuống, anh kéo cô từ dưới đất lên, hơi nâng cằm cô lên, cô bèn ngoan ngoãn đi ra ngoài.
Trước khi đi cô còn ôm cổ anh, cọ cọ vào mặt anh.
Rất bám người.
Ánh mắt Hà Quân Tửu dừng lại trên cổ cô một lúc, chiếc cổ thanh mảnh như vậy rất thích hợp để đeo vòng cổ.
Hà Vân đã bí mật sử dụng nước súc miệng để bình tĩnh đối mặt với ánh mắt trêu chọc của dì Lisa.
Dì Lisa hỏi có phải chuyện vui của cô và Hà Quân Tửu sắp tới gần hay không.
Cô mỉm cười nói nào có.
Dì Lisa nói rằng gần đây mặt Hà tổng luôn mang ý cười, băng sơn mỹ nam trở thành một người đàn ông ấm áp, ngày nào cũng uống trà chiều, công ty loan tin đồn Hà tổng đang yêu đương.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô ồ lên một tiếng rồi cười tươi như hoa.
Cô thích cảm giác yêu Hà Quân Tửu như thế này, tình yêu bí mật trong văn phòng, mập mờ và ngọt ngào.
Cô nhắn tin cho Hà Quân Tửu.
"Ông xã tuyệt vời! Thích quá! Tối nay về sớm chút ~~~
Mãi yêu, vợ của anh ~"
Hà Quân Tửu không trả lời cô, lòng cô ngứa ngáy, lại muốn gặp anh.
Tình cờ là Hà Quân Tửu có một cuộc họp, vì vậy cô đã đi vào phục vụ trà nước với tư cách là nhân viên văn phòng tổng giám đốc.
Cô và bảy tám người đẹp khác bước vào, đi đôi giày cao gót màu trắng, cô đi tới trước mặt Hà Quân Tửu, mời anh uống trà, còn cố ý cúi xuống cho anh ngắm khe ngực của mình.
Hà Quân Tửu không chớp mắt, làm như không thấy cô, nhưng trong lòng lại có chút không vui.
Cô dâm với một mình anh là được rồi, thật muốn nhốt cô lại!
Ánh mắt cô dán chặt vào mặt anh, cô muốn nhìn anh nhiều hơn, nhưng rơi vào mắt người khác, ý nghĩa đã khác đi.
Lúc cô vừa đi ra ngoài, đã có người nắm lấy cổ tay cô: "Người đẹp, ly của tôi còn chưa châm nước."
Đó là một chất giọng rất gợi đòn, nhất thời sắc mặt cô trở nên lạnh lùng, quay đầu lại thì nhìn thấy một gương mặt còn đáng ăn đòn hơn, "Ta lại gặp nhau rồi."
Hà Vân hít một hơi thật sâu, thật là oan gia ngõ hẹp.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro