Người Tôi Yêu Không Có Trái Tim

Đi Mua Băng Vệ...

2025-01-03 21:53:25

Bởi ta nói thân trai 12 bến nước mà ,ai bảo bây giờ anh yêu Hải Ninh đến chết đi sống lại vậy chứ..

Bây giờ anh chỉ biết nhìn và liếc mắt anh ta thôi, chứ bây giờ có làm được cái gì đâu .

" Hải Ninh, Bình An gọi em kìa."

" Bảo nó đợi em 1 chút đi ."

Đã nói như vậy rồi mà cũng làm ngơ thật sao .

" À em vào trong với con trai đi ."

"Ừm..".

Sau khi thấy Hải Ninh đi vào trong rồi thì Duy Bắc cũng đi ra đóng cửa lại ,tránh lát nữa anh ta lại làm phiền .

Hải Ninh vào trong phòng thí thấy Bình An đang chơi đồ chơi ,hỏi ra thì mới biết thằng bé đâu có nhắc gì tới cô đầu .

" Phó Duy Bắc anh rảnh lắm hả, Bình An đâu có tìm tôi đâu ."

" Vậy hả , chắc là anh nhớ nhầm rồi "

" Tôi thấy anh nên đi vào bệnh viện khám là vừa đi.'"

"Nữa , lại là cái bệnh viện, sao em thích cho anh vào bệnh viện quá vậy ."

Anh đâu có bị bệnh và cũng không phải là bác sĩ mà ,từ sáng tới chiều điều muốn anh tới bệnh viện, người phụ nữ này đúng thật là không có lương tâm mà ..

"Em định đi đâu vậy."

" Tôi đi mua chút đồ, anh ở nhà coi Bình An đi. "

"Em mua cái gì để anh mua cho, giờ này cũng gần tối rồi em ra ngoài nguy hiểm lắm ."

"Em mau nói đi ."

"Tôi mua băng vệ sinh. "

Nụ cười trên môi đã dập tắt mất rồi, là băng vệ sinh con gái hay dùng đó sao ,nói thật thì lúc trước anh thấy ở trong nhà tắm chứ cũng chưa có đi mua bao giờ .

" Sao ,anh không mua được thì để tôi đi mua."

" Anh đi được mà ,em xài loại hình vậy '"

"Loại nào cũng được, ở đầu ngõ có tiệm tạp hóa đó,.."

"Ừm, anh biết rồi ".

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Vậy em có muốn ăn thêm cái gì không."

" Cái gì cũng được."

"Ừm "

Cái gì cũng được là sao chứ ,có nghĩa là anh mua bất cứ món gì thú Hải Ninh cũng ăn có đúng không vậy ...

Con gái đúng thật là khó hiểu mà, không dễ hiểu như mà anh đã nghĩ đâu .

Phó Duy Bắc cầm ví tiền rồi cũng đi ra ngoài, trước khi đi anh còn đóng cửa lại cho an toàn nữa mà.

Ở đầu ngõ vậy thì cũng gần cho nên cũng không cần lái xe đâu ,Duy Bắc mở điện thoại lên tra google .

Con gái tới tháng có thể ăn trái cây ,sữa chua, socola còn không thì có thể ăn cá hồi thịt gà , thịt bò .

Vừa mới ăn cơm xong chắc có thể chỉ nên ăn trái cây và sữa chua là được rồi .

Cứ nghĩ nó gần nhưng mà cũng không có gần lắm đâu ,đi mới có 1 chút mà anh đã cảm thấy mệt lắm rồi, ấy vậy mà hai mẹ con cô ấy có thể đi đến tận 5 năm trời .

Chắc ngày mai anh phải mua xe đạp cho Bình An mới được, dù gì thì thằng bé cũng gần 5 tuổi rồi, tuổi này cũng nên vận động nhiều 1 chút, như vậy thì mới có nhiều sức khoẻ được chứ .

"Chị ơi lấy cho tôi 2 gói băng vệ sinh."

" Anh muốn lấy loại nào đây ." .

" Cái nào cũng được'"

"Ừm." chị chủ tiệm lấy cho anh 2 gói ,ban ngày và ban đêm .

"Ở đây chị có bán sữa chua và trái cây không."

" Chỉ có sữa chua thôi. "

" Ừm vậy chị lấy cho tôi 5 lốc đi ."

"Được. "

" Ở bên kia đường có bán trái cây đấy ,anh muốn muốn mua thì qua đó."

" Được, cám ơn. "

Sau khi trả tiền xong thì Duy Bắc cũng đi mua cái cây .

" Anh muốn mua nho sao ."

" Um ,chị lấy cho tôi 2 hộp nho và 2 hộp măng cụt đi ."

" Được. "

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Ở đây có quýt với xoài anh lấy luôn không ."

" Vậy chị lấy luôn đi ."

"Ừm.".

"Của anh đây."

" Tôi gửi tiền."

"Anh không có tiền lẽ sao ."

" Không có ,còn dư chị lấy luôn đi , không cần đưa tiền thừa lại."

"Ừm vậy cám ơn anh ."

Trên tay của Duy Bắc bây giờ cầm rất nhiều đồ, nào là sữa chua rồi trái cây nữa .Anh mua 3 đến 4 loại mà thử hỏi xem nó không nhiều cho được chứ.

Không biết mua nhiều như vậy có bị vợ chửi hay không nữa, nhưng mà mua để ăn mà chứ anh đâu có lãng phí đâu.

Công nhận phải nói đi bộ rất là mệt nha ,với lại đường ở đây nó không bằng phẳng nó rất là nhiều đá và ổ gà nói chung thì rất là khó đi. ..

Cuối cùng thì cũng đã về đến nhà, nhưng mà lúc này cửa đã khoa bên trong rồi .

"Trời đất đừng nói là Hải Ninh gạt anh nha, cô ấy muốn cho anh ngủ ngoài đường hay sao"

"Cốc. .cốc. "

"Bụp bụp."

" Hải Ninh em nỡ bỏ anh ở ngoài đường hả ,anh mua đồ về cho em rồi nè. "

" Có sữa chua nữa đó ,trái cây mà em thích ăn ."

Cái quái quỹ gì vậy trời, chẳng lẽ bây giờ anh phải ngủ ở bên ngoài thật hay sao .

"Á. cứu. .cứu."

"Ư. buông tôi ra ...a ..Phó Duy Bắc...cứu ...cứu."

" Kêu làm gì chứ .. không có ai nghe đâu ."

Cô không biết hắn ta là ai hết, tự nhiên đang nằm trong phòng thì hắn ta lại xông vào rồi muốn giở trò với cô ,và 2 người họ cứ dằn co qua lại mà thôi .

Bình An đã ngủ từ đời nào rồi, thằng bé thật sự không có nghe cái gì cả. ..

Phó Duy Bắc anh ta thật sự không về sao ,lúc bây giờ cô thật sự cần người đàn ông đó mà .

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Người Tôi Yêu Không Có Trái Tim

Số ký tự: 0