Người Vợ Phật Hệ Của Thanh Niên Trí Thức Lạnh Lùng [Thập Niên 70]
Phát Điên
2024-11-09 13:10:42
Editor: TulaBachu1316
Nghe vậy, mẹ Mạnh cười sang sảng, “Thanh niên trí thức Bùi nói tiểu Vãn quen ở trong nhà, tôi với Ái Quốc nhìn bọn họ cũng càng yên tâm, cho nên sau khi kết hôn sẽ ở trong nhà.”
Lời này của Bùi Hành Chi, khiến bà Mạnh và mẹ Mạnh đều hài lòng, kết hôn vội vàng như vậy, nếu nói không lo lắng là giả.
Giờ nghe Bùi Hành Chi nói vợ chồng họ định kết hôn xong thì sống cùng gia đình, ngay trước mặt mọi người, thì thật sự là yên tâm rồi.
Ở trong nhà, như vậy không phải ở rể sao, thím Lưu nghĩ thầm.
“Chỉ có bà là nghĩ nhiều thôi, trí thức Bùi người ta còn đưa sính lễ đàng hoàng, còn hứa mỗi tháng sẽ góp tiền ăn cho gia đình. Cậu ấy chỉ là muốn trưởng bối yên tâm mới ở lại trong nhà thôi.”
Thím Lưu tuy rằng không nói chuyện, nhưng quen biết bà ta nhiều năm như vậy, mẹ Mạnh chỉ cần một ánh mắt là biết đối phương muốn nói cái gì.
“Ha ha, được rồi, các người làm cha mẹ đều mong điều tốt đẹp, tôi cũng không chê trách gì, yên tâm đi, chuyện bà nhờ Lưu Cúc Hoa tôi, đảm bảo sẽ cho tiểu Vãn nhà bà một hôn sự tốt đẹp.” thím Lưu vỗ ngực, cam đoan với mẹ Mạnh.
Sau khi có được bảo đảm, mẹ Mạnh mới hài lòng rời đi.
Tuy rằng thường ngày thím Lưu hơi nhiều chuyện, nhưng vào lúc cần làm chuyện chính, đương nhiên là sắp xếp ổn thỏa.
Qua một đêm, toàn bộ thôn Thanh Hà đều biết chuyện, tiểu Vãn con gái bí thư thôn lại kết hôn với thanh niên trí thức Bùi.
“A a a a, rốt cuộc chuyện này là sao?”
Mới sáng sớm đã thấy tin tức này, khiến Giang Tú Tú tức giận nghiến răng ken két, cái gì mà phát triển bản thân, cái gì mà nội tại, toàn mẹ nó vô dụng.
Mãnh Vãn Thu, Mạnh Vãn Thu lại là ai, là tiện nữ từ đâu xuất hiện, dám tranh giành đàn ông với cô ấy.
Lúc này trong phòng là một mảnh hỗn độn, trong ngăn tủ đều là đất, Giang Tú Tú đầu tóc rối bù, đôi mắt đỏ ngầu, chân đi đi lại lại, miệng gắt gao nhắc tên Mạnh Vãn Thu.
Chị dâu hai của Giang Tú Tú nhìn qua cửa sổ, bị bộ dáng điên cuồng của Giang Tú Tú làm cho sợ hãi mặt trắng bệch, từ sau khi cô em chồng rơi xuống nước bị phát sốt sau đó tỉnh lại, càng lúc càng kì quái, đàn ông trong nhà sơ ý không phát hiện, nhưng cô ta chú ý đến.
Lại hiện tại không thể nhắc đến những thứ mê tín, sẽ bị cha chồng là đại đội trưởng mắng, nhưng mắt thấy Giang Tú Tú ngày càng điên cuồng, chị dâu hai Giang cảm thấy bản thân không thể đợi nữa, ngộ nhỡ Giang Tú Tú phát điên làm bị thương đến con trai cô ta thì làm sao.
Chị dâu hai Giang tròng mắt đảo loạn, nói với cha chồng thì chắc chắn bị mắng, vậy chỉ có thể nói với mẹ chồng, lập tức chạy vào nhà bếp, kéo mẹ chồng đang nhóm lửa, thấp giọng nói: “Mẹ, mẹ xem Tú Tú, gần đây là bị sao vậy, hôm qua về còn nổi giận, ném đồ đạc, hôm nay mới sáng sớm lại ném quần áo, mẹ xem phòng cô ấy, không có chỗ mà đứng nữa rồi.”
Nghe vậy, mẹ Mạnh cười sang sảng, “Thanh niên trí thức Bùi nói tiểu Vãn quen ở trong nhà, tôi với Ái Quốc nhìn bọn họ cũng càng yên tâm, cho nên sau khi kết hôn sẽ ở trong nhà.”
Lời này của Bùi Hành Chi, khiến bà Mạnh và mẹ Mạnh đều hài lòng, kết hôn vội vàng như vậy, nếu nói không lo lắng là giả.
Giờ nghe Bùi Hành Chi nói vợ chồng họ định kết hôn xong thì sống cùng gia đình, ngay trước mặt mọi người, thì thật sự là yên tâm rồi.
Ở trong nhà, như vậy không phải ở rể sao, thím Lưu nghĩ thầm.
“Chỉ có bà là nghĩ nhiều thôi, trí thức Bùi người ta còn đưa sính lễ đàng hoàng, còn hứa mỗi tháng sẽ góp tiền ăn cho gia đình. Cậu ấy chỉ là muốn trưởng bối yên tâm mới ở lại trong nhà thôi.”
Thím Lưu tuy rằng không nói chuyện, nhưng quen biết bà ta nhiều năm như vậy, mẹ Mạnh chỉ cần một ánh mắt là biết đối phương muốn nói cái gì.
“Ha ha, được rồi, các người làm cha mẹ đều mong điều tốt đẹp, tôi cũng không chê trách gì, yên tâm đi, chuyện bà nhờ Lưu Cúc Hoa tôi, đảm bảo sẽ cho tiểu Vãn nhà bà một hôn sự tốt đẹp.” thím Lưu vỗ ngực, cam đoan với mẹ Mạnh.
Sau khi có được bảo đảm, mẹ Mạnh mới hài lòng rời đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tuy rằng thường ngày thím Lưu hơi nhiều chuyện, nhưng vào lúc cần làm chuyện chính, đương nhiên là sắp xếp ổn thỏa.
Qua một đêm, toàn bộ thôn Thanh Hà đều biết chuyện, tiểu Vãn con gái bí thư thôn lại kết hôn với thanh niên trí thức Bùi.
“A a a a, rốt cuộc chuyện này là sao?”
Mới sáng sớm đã thấy tin tức này, khiến Giang Tú Tú tức giận nghiến răng ken két, cái gì mà phát triển bản thân, cái gì mà nội tại, toàn mẹ nó vô dụng.
Mãnh Vãn Thu, Mạnh Vãn Thu lại là ai, là tiện nữ từ đâu xuất hiện, dám tranh giành đàn ông với cô ấy.
Lúc này trong phòng là một mảnh hỗn độn, trong ngăn tủ đều là đất, Giang Tú Tú đầu tóc rối bù, đôi mắt đỏ ngầu, chân đi đi lại lại, miệng gắt gao nhắc tên Mạnh Vãn Thu.
Chị dâu hai của Giang Tú Tú nhìn qua cửa sổ, bị bộ dáng điên cuồng của Giang Tú Tú làm cho sợ hãi mặt trắng bệch, từ sau khi cô em chồng rơi xuống nước bị phát sốt sau đó tỉnh lại, càng lúc càng kì quái, đàn ông trong nhà sơ ý không phát hiện, nhưng cô ta chú ý đến.
Lại hiện tại không thể nhắc đến những thứ mê tín, sẽ bị cha chồng là đại đội trưởng mắng, nhưng mắt thấy Giang Tú Tú ngày càng điên cuồng, chị dâu hai Giang cảm thấy bản thân không thể đợi nữa, ngộ nhỡ Giang Tú Tú phát điên làm bị thương đến con trai cô ta thì làm sao.
Chị dâu hai Giang tròng mắt đảo loạn, nói với cha chồng thì chắc chắn bị mắng, vậy chỉ có thể nói với mẹ chồng, lập tức chạy vào nhà bếp, kéo mẹ chồng đang nhóm lửa, thấp giọng nói: “Mẹ, mẹ xem Tú Tú, gần đây là bị sao vậy, hôm qua về còn nổi giận, ném đồ đạc, hôm nay mới sáng sớm lại ném quần áo, mẹ xem phòng cô ấy, không có chỗ mà đứng nữa rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro