Ngươi Xét Nhà, Ta Tạo Phản, Dọn Sạch Quốc Khố Tàn Nhẫn Hơn Bất Kỳ Ai

Chương 15

2024-11-04 15:02:17

Hai người nấp trong bóng tối, nghe thấy người quản lý nội khố than thở.

"Hoàng Thượng mấy năm nay càng ngày càng chú trọng ăn uống xa hoa, không phải sơn hào hải vị thì không nhập miệng, rượu ngon không phải là cực phẩm cũng không đụng tới, chi phí cho ăn uống mỗi năm lại càng thêm xa xỉ, thực là khiến người trong cung nhìn mà đau lòng."

Nội khố là kho tư của Hoàng đế, tiền bạc được thu từ lợi tức chính là để thỏa mãn thú vui của lão ta.

Bên trong có vàng bạc châu báu, lụa là gấm vóc, vô số cống phẩm và danh trân hiếm quý, của cải chất đống như núi.

Cẩu Hoàng đế quả thực biết hưởng thụ!

Người thường dù cả năm cũng không tiêu nổi đến năm lượng bạc, lão ta chỉ riêng chi phí ăn uống đã ngốn tới 24 vạn lượng, chẳng trách thiên hạ ai cũng muốn đội vương miện!

Tống Minh Diên phát huy năng lực cách không lấy vật của mình, không để lại cho cẩu Hoàng đế chút gì, dọn sạch toàn bộ.

Giờ phút này, bên trong Kim Loan Điện.

Một nhóm triều thần cầm hốt bản trong tay, đồng thanh hô Hoàng Thượng vạn tuế.

Trong số đó, có đến 17, 18 vị triều thần bao gồm cả Tống Phan Sơn, mặt mày ủ ê, thần sắc suy tư, tiếng hô cũng yếu ớt vô cùng.

Tống Phan Sơn chảy nước mũi, vừa nhìn thấy Hoàng Thượng liền không kìm được, quỳ sụp xuống, khóc lóc thảm thiết.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Hoàng Thượng! Người phải làm chủ cho lão thần!"

"Ái khanh, chuyện gì khiến ngươi bi thiết như vậy? Hôm nay lên triều, sao lại không mặc triều phục?"

Thuận An Đế, ở tuổi chừng 40, ngũ quan đoan chính, gương mặt toát lên vẻ uy nghiêm mà bình tĩnh.

Tống Phan Sơn lắc đầu, nhăn trán, vẻ mặt căm hận nói: "Hoàng Thượng không biết, hôm qua phủ của lão thần bị trộm ghé thăm! Lũ ác tặc kia thật sự đáng hận, không chỉ cướp sạch sành sanh mà còn giả thần giả quỷ hù dọa lão thần! Triều phục của lão thần! Triều phục cũng bị bọn chúng lấy mất!"

Nỗi uất ức trào dâng, dường như chỉ một giây sau ông ta sẽ ngất đi, "Lão thần đến cả triều phục cũng bị ác tặc phơi trên cái bô, ngay cả mũ triều quan cũng bị ném vào chuồng chó, thật khiến lão thần giận đến không thở nổi!"

"Hơn thế nữa, bọn chúng còn dám hủy hoại từ đường Tống gia, lại treo hết quần áo của lão thần lên cổng phủ, trong lòng lão thần thực sự căm hận a!"

Ông ta đấm ngực, dậm chân, biểu cảm đau đớn, gần như muốn bật khóc trước mặt bá quan văn võ, từng lời từng chữ như rít qua kẽ răng, căm hận đến tận xương tủy.

Nhìn ông ta thật đáng thương không sao kể xiết.

Những vị quan viên khác vừa bị trộm cướp triều phục đứng bên:…

Thì ra chẳng phải chỉ có mỗi phủ họ bị tặc nhân ghé thăm, còn có người thê thảm hơn họ?

Tuy rằng giữa cảnh khổ còn cười có hơi không phải phép, nhưng khi thấy có người còn thảm hơn mình, lòng họ lại nhẹ nhõm đôi chút.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ngươi Xét Nhà, Ta Tạo Phản, Dọn Sạch Quốc Khố Tàn Nhẫn Hơn Bất Kỳ Ai

Số ký tự: 0