Nhà Có Điêu Phu
Đánh giá:
9.0
/10 từ 12 lượt
Đọc truyện Nhà Có Điêu Phu ra chương mới nhất Chương 133, 134, 135 - DocTruyen.Pro. Nhà Có Điêu Phu - Chu Ngọc
Giới thiệu truyện ngôn tình lôi cuốn này:
Vùng biển quốc tế, một con thuyền to bằng thuyền chở dầu, xinh đẹp lại huyễn hoặc, đang chầm rì rì lướt trên mặt biển, trên thuyền không hề có dấu hiệu của người qua kẻ lại, dưới ánh hoàng hôn toát ra một cỗ thần bí mà tịch mịch.
Đầu thuyền hướng về phía tịch dương đang ngồi vài người, ánh mặt trời chói lọi phủ lên người bọn họ kéo ra những cái bóng thật dài, tựa như được phết lên một tầng kim quang, trên mặt biển mênh mông càng tăng thêm vẻ thần bí khó lường.
Năm người chính giữa đang ngồi một cô gái duy nhất trong bọn, lúc này nàng thần sắc hờ hững ngắm nhìn đường chân trời tiếp giáp với mặt biển, quanh thân toát ra một cỗ lãnh đạm cùng sát khí như ẩn như hiện, tựa như cùng nàng hòa hợp nhất thể, phân không rõ là sát khí sinh ra nàng, hay là nàng sinh ra sát khí. Mái tóc đen dài xõa tung trong gió phân tán theo bốn phía, cuồng vọng hòa cùng với tiếng động ầm ĩ xung quanh. Màu vàng kim theo ánh mặt trời nhuộm lên đôi con ngươi đen trong suốt sáng ngời, tuy sáng ngời nhưng không hề có chút cảm xúc, sâu không thấy đáy, tối đen đến mức làm cho người ta không dám nhìn thẳng. Khuôn mặt trái xoan phối hợp hoàn hảo với chiếc mũi thẳng, cùng với đôi môi anh đào tiên diễm minh mị, làm cho người ta không tự chủ được nghĩ đến trừ bỏ hai chữ tuyệt sắc thì không một bút mực nào có thể hình dung được một nhan sắc như thế.
Nhưng một cô gái có được như thế dung nhan, trên người phát ra khí chất lại bén nhọn bức người, lãnh khốc cùng hờ hững đến mức làm cho người ta hít thở không thông, chỉ cần ngồi ở đó cũng đã muốn làm cho độ ấm chung quanh hàn xuống, cảm giác nếu không có ánh dương quang chiếu lên người nàng, nàng rốt cuộc không biết có độ ấm hay không?
Giới thiệu truyện ngôn tình lôi cuốn này:
Vùng biển quốc tế, một con thuyền to bằng thuyền chở dầu, xinh đẹp lại huyễn hoặc, đang chầm rì rì lướt trên mặt biển, trên thuyền không hề có dấu hiệu của người qua kẻ lại, dưới ánh hoàng hôn toát ra một cỗ thần bí mà tịch mịch.
Đầu thuyền hướng về phía tịch dương đang ngồi vài người, ánh mặt trời chói lọi phủ lên người bọn họ kéo ra những cái bóng thật dài, tựa như được phết lên một tầng kim quang, trên mặt biển mênh mông càng tăng thêm vẻ thần bí khó lường.
Năm người chính giữa đang ngồi một cô gái duy nhất trong bọn, lúc này nàng thần sắc hờ hững ngắm nhìn đường chân trời tiếp giáp với mặt biển, quanh thân toát ra một cỗ lãnh đạm cùng sát khí như ẩn như hiện, tựa như cùng nàng hòa hợp nhất thể, phân không rõ là sát khí sinh ra nàng, hay là nàng sinh ra sát khí. Mái tóc đen dài xõa tung trong gió phân tán theo bốn phía, cuồng vọng hòa cùng với tiếng động ầm ĩ xung quanh. Màu vàng kim theo ánh mặt trời nhuộm lên đôi con ngươi đen trong suốt sáng ngời, tuy sáng ngời nhưng không hề có chút cảm xúc, sâu không thấy đáy, tối đen đến mức làm cho người ta không dám nhìn thẳng. Khuôn mặt trái xoan phối hợp hoàn hảo với chiếc mũi thẳng, cùng với đôi môi anh đào tiên diễm minh mị, làm cho người ta không tự chủ được nghĩ đến trừ bỏ hai chữ tuyệt sắc thì không một bút mực nào có thể hình dung được một nhan sắc như thế.
Nhưng một cô gái có được như thế dung nhan, trên người phát ra khí chất lại bén nhọn bức người, lãnh khốc cùng hờ hững đến mức làm cho người ta hít thở không thông, chỉ cần ngồi ở đó cũng đã muốn làm cho độ ấm chung quanh hàn xuống, cảm giác nếu không có ánh dương quang chiếu lên người nàng, nàng rốt cuộc không biết có độ ấm hay không?