Nhà Huyền Học Nhỏ Dựa Vào Đoán Mệnh Trở Thành Đỉnh Lưu
Chương 10
Phán Tinh Tinh
2024-08-17 09:11:14
“Đừng chọc ghẹo Chi Chi, mặt em ấy đều đỏ lên rồi.” Lục Chi Nam kéo móng vuốt của lão tứ, giải cứu Chi Chi, nhìn gương mặt bị nhéo hồng lên của Chi Chi: “Chi Chi đừng tức giận, anh tư của em là cái đồ ngốc.”
Chi Chi tán đồng sâu sắc, yên lặng xê dịch về phía đầu khác của sô pha, tránh lại gặp phải độc thủ.
“Anh ba, anh đừng nói xấu em trước mặt Chi Chi.” Lục Chi Bắc đẩy anh ba ra, lấy búp bê Barbie bản giới hạn mà mình chuẩn bị suốt đêm qua ra, đưa cho Chi chi: “Chi Chi đừng giận anh, là do anh quá thích Chi Chi, em chính là em gái anh mong mỏi nhiều năm, anh thật sự không nhịn được.”
“Thời gian quá gấp gáp, anh cũng chưa có thời gian lựa chọn cho tốt, Chi Chi mở ra xem có thích không?”
Lục Chi Nam bị chậm một bước, đẩy mắt kính, cũng đem món quà mà mình chuẩn bị tỉ mỉ ra đưa cho Chi Chi: “Cho em này Chi Chi, hoan nghênh về nhà.”
Lục Chi Đông đã sắp xếp tốt cho ông nội cũng lấy ra mấy món quà tinh xảo mà mình đã chuẩn bị tốt đưa cho Chi Chi, một phần là do anh ấy chuẩn bị, một phần là do ba mẹ anh nhờ chuẩn bị: “Chi Chi, hoan nghênh về nhà.”
Chi Chi nhìn chiếc bàn để đầy ắp các gói quà, bên trong có búp bê barbie hồng phấn tinh xảo, váy áo xinh đẹp cùng với những món đồ chơi thích hợp cho bé gái, con ngươi đen nhánh sáng lên: “Đều cho em hết à?”
“Đều cho Chi Chi hết.” Lục Chi Đông nhìn em gái có chút ngượng ngùng bất an: “Mở ra xem có thích không?”
Chi Chi nhìn những món quà chất thành đống, ngượng ngùng cười cười: “Nhiều quá, em lấy một món là đủ rồi.”
“Không nhiều lắm.” Con gái nhà họ Lục nên được nâng niu trên lòng bàn tay, Lục Chi Đông nhẹ giọng nói: “Về sau nơi này chính là nhà của Chi Chi, Chi Chi thích cái gì thì nói với anh, anh mua cho Chi Chi hết.”
Cảm nhận được sự chân thành của mọi người, trái tim vẫn luôn căng chặt của Chi Chi cuối cùng cũng thả lỏng xuống, hình như mọi người không có không thích cô bé, còn nguyện ý thu lưu cô bé?
Khóe miệng Chi Chi hơi giương lên, xoay người lấy cái bao lô cũ nát của mình: “Em cũng có quà cho mọi người.”
“Cũng có quà cho bọn anh?” Lục Chi Bắc tò mò nhìn bao lô của cô bé, tò mò cô bé có thể lấy ra thứ gì từ trong đó.
Chi Chi móc ra một xấp bùa bình an, bùa trừ tà được gấp thành hình tam giác từ trong túi quần áo ra, đưa cho mọi người: “Cho mọi người.”
Mấy người Lục Chi Đông kinh ngạc nhìn bùa chú còn mang theo mùi mực của Chi Chi đưa cho bọn họ: “…Đây là cái gì?”
“Đây là bùa bình an do em vẽ.” Chi Chi xinh đẹp tinh xảo nhấp miệng, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Lễ thượng vãng lai*, cảm ơn mọi người nguyện ý thu lưu em.”
*Lễ thượng vãng lai: Có qua có lại
Mấy người anh họ hai mặt nhìn nhau: Phong cách của em gái hình như không giống trong tưởng tưởng của bọn họ?
Lục Chi Bắc trực tiếp ngây dại, hoàn toàn không nghĩ tới Chi Chi thoạt nhìn mềm mại đáng yêu không ngờ lại đưa bùa chú cho bọn họ, đây là việc mà đạo sĩ mới có thể làm phải không?
Không đúng, hình như anh cả nói qua Chi Chi lớn lên cùng sư phụ đạo sĩ, vậy Chi Chi là đạo sĩ?? Lục Chi Bắc lại một lần nữa đánh giá đạo bào màu xanh lơ của Chi Chi, vừa rồi anh ấy còn tưởng Chi Chi mặc hán phục đi ra ngoài.
Chi Chi tán đồng sâu sắc, yên lặng xê dịch về phía đầu khác của sô pha, tránh lại gặp phải độc thủ.
“Anh ba, anh đừng nói xấu em trước mặt Chi Chi.” Lục Chi Bắc đẩy anh ba ra, lấy búp bê Barbie bản giới hạn mà mình chuẩn bị suốt đêm qua ra, đưa cho Chi chi: “Chi Chi đừng giận anh, là do anh quá thích Chi Chi, em chính là em gái anh mong mỏi nhiều năm, anh thật sự không nhịn được.”
“Thời gian quá gấp gáp, anh cũng chưa có thời gian lựa chọn cho tốt, Chi Chi mở ra xem có thích không?”
Lục Chi Nam bị chậm một bước, đẩy mắt kính, cũng đem món quà mà mình chuẩn bị tỉ mỉ ra đưa cho Chi Chi: “Cho em này Chi Chi, hoan nghênh về nhà.”
Lục Chi Đông đã sắp xếp tốt cho ông nội cũng lấy ra mấy món quà tinh xảo mà mình đã chuẩn bị tốt đưa cho Chi Chi, một phần là do anh ấy chuẩn bị, một phần là do ba mẹ anh nhờ chuẩn bị: “Chi Chi, hoan nghênh về nhà.”
Chi Chi nhìn chiếc bàn để đầy ắp các gói quà, bên trong có búp bê barbie hồng phấn tinh xảo, váy áo xinh đẹp cùng với những món đồ chơi thích hợp cho bé gái, con ngươi đen nhánh sáng lên: “Đều cho em hết à?”
“Đều cho Chi Chi hết.” Lục Chi Đông nhìn em gái có chút ngượng ngùng bất an: “Mở ra xem có thích không?”
Chi Chi nhìn những món quà chất thành đống, ngượng ngùng cười cười: “Nhiều quá, em lấy một món là đủ rồi.”
“Không nhiều lắm.” Con gái nhà họ Lục nên được nâng niu trên lòng bàn tay, Lục Chi Đông nhẹ giọng nói: “Về sau nơi này chính là nhà của Chi Chi, Chi Chi thích cái gì thì nói với anh, anh mua cho Chi Chi hết.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cảm nhận được sự chân thành của mọi người, trái tim vẫn luôn căng chặt của Chi Chi cuối cùng cũng thả lỏng xuống, hình như mọi người không có không thích cô bé, còn nguyện ý thu lưu cô bé?
Khóe miệng Chi Chi hơi giương lên, xoay người lấy cái bao lô cũ nát của mình: “Em cũng có quà cho mọi người.”
“Cũng có quà cho bọn anh?” Lục Chi Bắc tò mò nhìn bao lô của cô bé, tò mò cô bé có thể lấy ra thứ gì từ trong đó.
Chi Chi móc ra một xấp bùa bình an, bùa trừ tà được gấp thành hình tam giác từ trong túi quần áo ra, đưa cho mọi người: “Cho mọi người.”
Mấy người Lục Chi Đông kinh ngạc nhìn bùa chú còn mang theo mùi mực của Chi Chi đưa cho bọn họ: “…Đây là cái gì?”
“Đây là bùa bình an do em vẽ.” Chi Chi xinh đẹp tinh xảo nhấp miệng, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Lễ thượng vãng lai*, cảm ơn mọi người nguyện ý thu lưu em.”
*Lễ thượng vãng lai: Có qua có lại
Mấy người anh họ hai mặt nhìn nhau: Phong cách của em gái hình như không giống trong tưởng tưởng của bọn họ?
Lục Chi Bắc trực tiếp ngây dại, hoàn toàn không nghĩ tới Chi Chi thoạt nhìn mềm mại đáng yêu không ngờ lại đưa bùa chú cho bọn họ, đây là việc mà đạo sĩ mới có thể làm phải không?
Không đúng, hình như anh cả nói qua Chi Chi lớn lên cùng sư phụ đạo sĩ, vậy Chi Chi là đạo sĩ?? Lục Chi Bắc lại một lần nữa đánh giá đạo bào màu xanh lơ của Chi Chi, vừa rồi anh ấy còn tưởng Chi Chi mặc hán phục đi ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro