Nhà Huyền Học Nhỏ Dựa Vào Đoán Mệnh Trở Thành Đỉnh Lưu
Chương 19
Phán Tinh Tinh
2024-08-17 09:11:14
Bởi vậy ánh mắt của mọi người nhìn Chi Chi trở nên không giống bình thường: “Bạn nhỏ, cháu là thần tiên sao? Sao có thể lập tức liền đoán đúng?”
“Tiểu thần tiên, ngài thật sự biết đoán mệnh sao? Ngài có thể tính một quẻ cho tôi hay không?”
“Con không biết thần tiên, còn là đạo sĩ nhỏ.” Chi Chi bị mọi người vây quanh, khuôn mặt căng chặt, mùi mồ hôi của mọi người quá nặng, cô bé không thoải mái mà lùi về phía sau: “Mọi người không cần cản đường của con, còn phải đi.”
“Đừng đi đừng đi, thỉnh tiểu đại sư tính cho tôi một quẻ, khi nào thì con trai của tôi mới dẫn con dâu trở về?” Một người phụ nữ sắc mặt tiều tụy khoảng 50 tuổi vội vàng nói sinh thần bát tự của con trai ra: “Con trai tôi đều đã 35 tuổi, còn không có bạn gái, tôi quả thực sầu muốn chết.”
Chi Chi nghi hoặc nhìn về phía người phụ nữ đang nói dối: “Vì sao bà lại nói dối? Rõ ràng bà đã gặp qua người đó.”
Sắc mặt của người phụ nữ nháy mắt trở nên khó coi, người mà con trai bà ta mang về là một người đàn ông, bà ta muốn con dâu là con gái.
Một nữ sinh tuổi trẻ xinh đẹp ở bên cạnh đẩy người phụ nữ đang sửng sốt, lấy ảnh chụp từ trong điện thoại ra đưa cho Chi Chi xem: “Bạn nhỏ, em có thể xem giúp chị được không, bọn chị có phải là nhân duyên chính thức hay không?”
Chi Chi nhìn ảnh chụp, nữ sinh cái trán no đủ, chân núi phong long, là tướng mạo có phúc, mà nam sinh ở trên ảnh chụp lớn lên cũng không tồi, nhưng chops mũi lõm, dã tâm rất lớn, đồng thời mặt rộng miệng nhỏ, là một người ba hoa háo sắc.
Chi Chi tuổi còn nhỏ, không am hiểu việc tình cảm, chỉ có thể từ ảnh chụp mà nhìn ra hai người không thích hợp, hơn nữa vận đào hoa của người nam sinh rất tràn đầy, con cháu xum xuê: “Không phải.”
“Không phải sao? Nếu nhất định phải ở bên nhau thì sao?” Nữ sinh xinh đẹp có chút không tha, rốt cuộc đối phương vừa đẹp trai vừa có tiền, đối với cô cũng rất tốt: “Chị thật sự rất thích anh ấy.”
Chi Chi có chút không hiểu, cô bé đã nói là không phải nhân duyên chính thức mà cô ấy vẫn chấp nhất như vậy: “Nếu chị không ngại anh ta có năm người vợ, còn có tám người con, vậy cũng có thể.”
“….” Nữ sinh xinh đẹp cả người cứng lại: “Có phải em tính sai rồi hay không? Anh ấy không phải loại người như vậy.”
Mọi người vây xem đều đồng tình với nữ sinh, sôi nổi khuyên bảo: “Cô gái trẻ, tiểu đại sư vừa rồi tính rất chuẩn, chủ quán kia vừa rồi còn gặp huyết quang tai ương, sao có thể tính sai được?”
“Đúng rồi, đã nói như vậy rồi mà cô còn muốn quen với loại người này? Muốn cái gì nha?”
Bên cạnh có người cười phụt ra tiếng: “Muốn anh ta có năm người vợ và tám đứa con?”
Nữ sinh xinh đẹp sắc mặt tái nhợt, không biết nên tin hay không.
“Tiểu đại sư, cháu giúp tôi tính xem khi nào tôi sẽ phát tài?” Có một người đàn ông chen lên trước mặt Chi Chi: “Tôi năm nay đã 35 tuổi, cháu xem tôi còn có cơ hội hay không?”
Chi Chi nghi được hình như anh tư đang gọi cô bé: “Không tính nữa, con phải đi rồi.”
“Tiểu đại sư, tôi đưa tiền, ngài tính cho tôi đi?” Người đàn ông lấy tiền từ trong túi ra, lấy 200 tệ đưa cho Chi Chi: “Đủ không? Không đủ tôi lại đưa thêm.”
“Tiểu thần tiên, ngài thật sự biết đoán mệnh sao? Ngài có thể tính một quẻ cho tôi hay không?”
“Con không biết thần tiên, còn là đạo sĩ nhỏ.” Chi Chi bị mọi người vây quanh, khuôn mặt căng chặt, mùi mồ hôi của mọi người quá nặng, cô bé không thoải mái mà lùi về phía sau: “Mọi người không cần cản đường của con, còn phải đi.”
“Đừng đi đừng đi, thỉnh tiểu đại sư tính cho tôi một quẻ, khi nào thì con trai của tôi mới dẫn con dâu trở về?” Một người phụ nữ sắc mặt tiều tụy khoảng 50 tuổi vội vàng nói sinh thần bát tự của con trai ra: “Con trai tôi đều đã 35 tuổi, còn không có bạn gái, tôi quả thực sầu muốn chết.”
Chi Chi nghi hoặc nhìn về phía người phụ nữ đang nói dối: “Vì sao bà lại nói dối? Rõ ràng bà đã gặp qua người đó.”
Sắc mặt của người phụ nữ nháy mắt trở nên khó coi, người mà con trai bà ta mang về là một người đàn ông, bà ta muốn con dâu là con gái.
Một nữ sinh tuổi trẻ xinh đẹp ở bên cạnh đẩy người phụ nữ đang sửng sốt, lấy ảnh chụp từ trong điện thoại ra đưa cho Chi Chi xem: “Bạn nhỏ, em có thể xem giúp chị được không, bọn chị có phải là nhân duyên chính thức hay không?”
Chi Chi nhìn ảnh chụp, nữ sinh cái trán no đủ, chân núi phong long, là tướng mạo có phúc, mà nam sinh ở trên ảnh chụp lớn lên cũng không tồi, nhưng chops mũi lõm, dã tâm rất lớn, đồng thời mặt rộng miệng nhỏ, là một người ba hoa háo sắc.
Chi Chi tuổi còn nhỏ, không am hiểu việc tình cảm, chỉ có thể từ ảnh chụp mà nhìn ra hai người không thích hợp, hơn nữa vận đào hoa của người nam sinh rất tràn đầy, con cháu xum xuê: “Không phải.”
“Không phải sao? Nếu nhất định phải ở bên nhau thì sao?” Nữ sinh xinh đẹp có chút không tha, rốt cuộc đối phương vừa đẹp trai vừa có tiền, đối với cô cũng rất tốt: “Chị thật sự rất thích anh ấy.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chi Chi có chút không hiểu, cô bé đã nói là không phải nhân duyên chính thức mà cô ấy vẫn chấp nhất như vậy: “Nếu chị không ngại anh ta có năm người vợ, còn có tám người con, vậy cũng có thể.”
“….” Nữ sinh xinh đẹp cả người cứng lại: “Có phải em tính sai rồi hay không? Anh ấy không phải loại người như vậy.”
Mọi người vây xem đều đồng tình với nữ sinh, sôi nổi khuyên bảo: “Cô gái trẻ, tiểu đại sư vừa rồi tính rất chuẩn, chủ quán kia vừa rồi còn gặp huyết quang tai ương, sao có thể tính sai được?”
“Đúng rồi, đã nói như vậy rồi mà cô còn muốn quen với loại người này? Muốn cái gì nha?”
Bên cạnh có người cười phụt ra tiếng: “Muốn anh ta có năm người vợ và tám đứa con?”
Nữ sinh xinh đẹp sắc mặt tái nhợt, không biết nên tin hay không.
“Tiểu đại sư, cháu giúp tôi tính xem khi nào tôi sẽ phát tài?” Có một người đàn ông chen lên trước mặt Chi Chi: “Tôi năm nay đã 35 tuổi, cháu xem tôi còn có cơ hội hay không?”
Chi Chi nghi được hình như anh tư đang gọi cô bé: “Không tính nữa, con phải đi rồi.”
“Tiểu đại sư, tôi đưa tiền, ngài tính cho tôi đi?” Người đàn ông lấy tiền từ trong túi ra, lấy 200 tệ đưa cho Chi Chi: “Đủ không? Không đủ tôi lại đưa thêm.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro