Nhà Huyền Học Nhỏ Dựa Vào Đoán Mệnh Trở Thành Đỉnh Lưu
Chương 20
Phán Tinh Tinh
2024-08-17 09:11:14
Chi Chi từ trước đến nay vẫn chưa từng kiếm được tiền, nhìn người đàn ông đang nhét tiền vào tay cô bé, đôi mắt long lanh mở to một chút, cố gắng đè lại sự khát vọng đối với đồng tiền: “Nếu chú thật sự sốt ruột, con có thể tính cho chú một quẻ.”
“Sốt ruột sốt ruột, làm phiền ngài.” Người đàn ông vội vàng nhét tiền vào tay Chi Chi: “Làm phiền ngài…”
Vừa dứt lời, một trận còi cảnh sát vang lên, sau đó mấy người mặc đồ cảnh sát chạy tới, sợ tới mức làm mấy người đứng xem chạy đi như ong vỡ tổ, đám người đoán mệnh lừa bịp giang hồ bên cạnh trực tiếp bỏ quán chạy lấy người, nhấc chân liền chạy.
Cảnh sát lập tức đuổi theo: “Đứng lại, không được chạy.”
Bọn họ nhận được tin có người báo cảnh sát, nơi này có thầy bói lừa một vạn tệ tiền lương hưu của bà cụ.
Chi Chi thấy người có duyên chạy mất, bất đắc dĩ thở dài, xoay người chuẩn bị rời đi, kết quả vừa mới quay người đã đối diện với một người nữ cảnh sát mặt tròn đang vẻ mặt xem kỹ nhìn cô bé.
Nữ cảnh sát mặt tròn nhìn mấy tờ tiền mà cô bé cầm trong tay, cố ý nhăn mặt dọa cô bé: “Bạn nhỏ, không thể tuyên truyền mê tín phong kiến, nếu bị bắt sẽ bị trừng phạt đó.”
Chi Chi đứng thẳng sống lưng, một chút cũng không chột dạ: “Con không có lừa gạt người khác.”
“Dì thấy hết rồi.” Nữ cảnh sát mặt tròn chỉ vào mấy t tiền Chi Chi đang cầm trong tay: “Hơn trong tay của con đang cầm chứng cứ, con còn muốn không thừa nhận sao?”
“Chú ấy cho con, con không có lừa.” Chi Chi dấu tiền ra phía sau, vẫn đúng tình hợp lý như cũ, những gì cô bé đoán mệnh đều đúng, sao có thể nói là lừa gạt người khác?
Tuy rằng Chi Chi nói đúng tình hợp lý, nhưng giọng nói của con nít mềm mềm mại mại, nghe cũng không có bất luận lực thuyết phục gì, ngược lại có vẻ mềm mại đáng yêu, nữ cảnh sát mặt tròn nén cười hỏi: “Người lớn nhà con đâu?”
Chi Chi căng chặt khuôn mặt nhỏ, nếu bị anh tư biết nhất định sẽ chê cười cô bé.
“Không có ai ở đây sao?” Nữ cảnh sát mặt tròn nhìn xung quanh, cũng không nhìn thấy người nhà của cô bé, muốn dẫn cô bé đi theo, vì thế khom lưng bế cô bé lên: “Vậy con đến Cục Cảnh Sát cùng dì trước đi.”
“…” Khuôn mặt cool ngầu của Chi Chi không làm bộ được nữa, cô bé chỉ giúp người khác xem bói, tại sao lại không tính ra chính mình có lao ngục tai ương nhỉ?
Chi Chi vội vàng chỉ vào anh tư đang xách mấy ly trà sữa đứng trước cửa tiệm: “Anh tư, cứu em.”
Lục Chi Bắc vẻ mặt ngây ngốc chạy tới: “Có chuyện gì vậy?”
Nữ cảnh sát mặt tròn: “Đứa bé này là người nhà anh sao?”
Lục Chi Bắc không rõ nguyên nhân gật đầu: “Đúng vậy.”
Nữ cảnh sát mặt tròn: “Vậy làm phiền đi cùng tôi đến Cục Cảnh Sát một chuyến.”
Lục Chi Bắc: “???”
Em gái, em gây chuyện gì vậy?
Cứ như vậy, hai người bị đưa vào Cục Cảnh Sát cách công viên không xa.
Nói chuyện trong nhà.
Lục Chi Bắc và Chi Chi lần đầu tiên bị bắt vào Cục Cảnh Sát ngồi nhìn nhau, ai cũng không nghĩ đến sẽ đi tới bước đi này.
“Tiểu Chi Chi, em làm chuyện gì?” Lục Chi Bắc hỏi đến nghiến răng nghiến lợi, anh ấy mới đi mua trà sữa trong chốc lát, như thế nào lại bị bắt đến Cục Cảnh Sát vậy?
“Sốt ruột sốt ruột, làm phiền ngài.” Người đàn ông vội vàng nhét tiền vào tay Chi Chi: “Làm phiền ngài…”
Vừa dứt lời, một trận còi cảnh sát vang lên, sau đó mấy người mặc đồ cảnh sát chạy tới, sợ tới mức làm mấy người đứng xem chạy đi như ong vỡ tổ, đám người đoán mệnh lừa bịp giang hồ bên cạnh trực tiếp bỏ quán chạy lấy người, nhấc chân liền chạy.
Cảnh sát lập tức đuổi theo: “Đứng lại, không được chạy.”
Bọn họ nhận được tin có người báo cảnh sát, nơi này có thầy bói lừa một vạn tệ tiền lương hưu của bà cụ.
Chi Chi thấy người có duyên chạy mất, bất đắc dĩ thở dài, xoay người chuẩn bị rời đi, kết quả vừa mới quay người đã đối diện với một người nữ cảnh sát mặt tròn đang vẻ mặt xem kỹ nhìn cô bé.
Nữ cảnh sát mặt tròn nhìn mấy tờ tiền mà cô bé cầm trong tay, cố ý nhăn mặt dọa cô bé: “Bạn nhỏ, không thể tuyên truyền mê tín phong kiến, nếu bị bắt sẽ bị trừng phạt đó.”
Chi Chi đứng thẳng sống lưng, một chút cũng không chột dạ: “Con không có lừa gạt người khác.”
“Dì thấy hết rồi.” Nữ cảnh sát mặt tròn chỉ vào mấy t tiền Chi Chi đang cầm trong tay: “Hơn trong tay của con đang cầm chứng cứ, con còn muốn không thừa nhận sao?”
“Chú ấy cho con, con không có lừa.” Chi Chi dấu tiền ra phía sau, vẫn đúng tình hợp lý như cũ, những gì cô bé đoán mệnh đều đúng, sao có thể nói là lừa gạt người khác?
Tuy rằng Chi Chi nói đúng tình hợp lý, nhưng giọng nói của con nít mềm mềm mại mại, nghe cũng không có bất luận lực thuyết phục gì, ngược lại có vẻ mềm mại đáng yêu, nữ cảnh sát mặt tròn nén cười hỏi: “Người lớn nhà con đâu?”
Chi Chi căng chặt khuôn mặt nhỏ, nếu bị anh tư biết nhất định sẽ chê cười cô bé.
“Không có ai ở đây sao?” Nữ cảnh sát mặt tròn nhìn xung quanh, cũng không nhìn thấy người nhà của cô bé, muốn dẫn cô bé đi theo, vì thế khom lưng bế cô bé lên: “Vậy con đến Cục Cảnh Sát cùng dì trước đi.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“…” Khuôn mặt cool ngầu của Chi Chi không làm bộ được nữa, cô bé chỉ giúp người khác xem bói, tại sao lại không tính ra chính mình có lao ngục tai ương nhỉ?
Chi Chi vội vàng chỉ vào anh tư đang xách mấy ly trà sữa đứng trước cửa tiệm: “Anh tư, cứu em.”
Lục Chi Bắc vẻ mặt ngây ngốc chạy tới: “Có chuyện gì vậy?”
Nữ cảnh sát mặt tròn: “Đứa bé này là người nhà anh sao?”
Lục Chi Bắc không rõ nguyên nhân gật đầu: “Đúng vậy.”
Nữ cảnh sát mặt tròn: “Vậy làm phiền đi cùng tôi đến Cục Cảnh Sát một chuyến.”
Lục Chi Bắc: “???”
Em gái, em gây chuyện gì vậy?
Cứ như vậy, hai người bị đưa vào Cục Cảnh Sát cách công viên không xa.
Nói chuyện trong nhà.
Lục Chi Bắc và Chi Chi lần đầu tiên bị bắt vào Cục Cảnh Sát ngồi nhìn nhau, ai cũng không nghĩ đến sẽ đi tới bước đi này.
“Tiểu Chi Chi, em làm chuyện gì?” Lục Chi Bắc hỏi đến nghiến răng nghiến lợi, anh ấy mới đi mua trà sữa trong chốc lát, như thế nào lại bị bắt đến Cục Cảnh Sát vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro