Nhà Lão Khương Trong Con Hẻm Nhỏ (Niên Đại)

Chương 10

Nhị Đinh

2024-09-13 21:33:33

Còn nhà họ Hạ, vì Hạ Vĩ và Khương Bán cùng làm việc trong một nhà máy nhựa nên hai nhà khá thân thiết.

Vợ của Hạ Vĩ là Lưu Xuân Phương làm việc ở hợp tác xã cung ứng, lương của hai vợ chồng đều không thấp nhưng nuôi cả một gia đình lớn vẫn rất vất vả.

Con trai cả của Hạ là Hạ Quốc Hoa chưa đầy hai năm sau khi tốt nghiệp cấp hai đã tự tìm được đối tượng, khiến vợ chồng Hạ Vĩ sớm được lên chức ông bà.

Con trai cả làm nhân công thời vụ trong một nhà hàng quốc doanh, nuôi sống bản thân chỉ vừa đủ, lấy đâu ra tiền nuôi vợ con.

Cô con gái thứ hai Hạ Thái Hà lớn hơn Khương Hướng Bắc một tuổi, hai người thường tụ tập chơi với nhau, còn có một cậu con trai út mới mười tuổi là Hạ Kế Cường.

So với hai nhà kia thì nhà họ Khương có cuộc sống thoải mái nhất.

Tư Văn Lan mỗi tháng có bốn mươi lăm đồng lương, Khương Bán hai mươi lăm đồng, Khương Ái Quốc mỗi tháng cũng có trợ cấp sinh hoạt do quân đội cấp, ba khoản lương nuôi hai anh em.

Bình thường nhà họ Khương sống mà còn phải tính toán tỉ mỉ, hai nhà kia thì phải chia một đồng tiền thành hai đồng mà tiêu.

Nhưng không, nguồn cơn cãi vã xuất phát từ nhà họ Phùng, hai bên cãi nhau đương nhiên là Thẩm Cầm và mẹ chồng là bà lão Phùng.

Cặp mẹ chồng nàng dâu này ba ngày một trận cãi lớn, hai ngày một trận cãi nhỏ, nghe nhiều rồi mọi người cũng chẳng thấy lạ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lý do khiến cả nhà họ Khương cùng nhìn sang là vì trong nội dung cuộc cãi vã có nhắc đến mẹ cô, Tư Văn Lan.

"Ngày nào cũng chỉ biết ở nhà ăn, ăn, ăn, lãng phí lương thực nhà tôi." Bà cụ Phùng mở đầu bằng câu nói muôn thuở.

"Nhà bà cái gì chứ, đây là tiền chồng tôi kiếm được, liên quan gì đến bà." Thẩm Cầm không chịu thua.

"Cô nhìn xem vợ của Khương Bán kìa, mỗi tháng mang về nhà lương cao như vậy, không giống như cô, chẳng kiếm được xu nào chỉ biết tiêu."

Nghe đến đây, Khương Bán đắc ý nhướng mày, còn liếc nhìn Khương Ái Quốc: "Ba thấy chưa! Vẫn là con trai có ánh mắt."

Khương Ái Quốc làm như không nghe thấy, chỉ lặng lẽ rít ống điếu thuốc lào.

"Bây giờ thì biết ghen tị với người ta kiếm được tiền rồi, năm xưa không biết là ai còn khinh thường cô ấy vì sinh con gái cơ!" Thẩm Cầm mỉa mai.

"Có sinh con gái thì người ta cũng làm đến chức chủ nhiệm! Cô thì sinh ba đứa con trai, thế nào lại không làm được chức chủ nhiệm thế."

Khương Bán vừa nghe vừa tranh thủ quay sang kể lại chuyện cũ cho hai anh em.

"Lúc đầu chia nhà, bà cụ Phùng còn đến ủy ban cải cách làm loạn, nói tại sao nhà bà ta chỉ được chia hai gian phòng phụ, còn nhà mình là hai gian phòng chính…"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bà cụ Phùng còn dùng chiêu khóc lóc om sòm của xã hội cũ, làm ầm ĩ cả một con phố.

Nhưng không ngờ chính vì làm loạn như vậy mà gian phòng chính vốn được chia cho nhà bà ta lại được chuyển cho nhà họ Khương.

Lúc đó Tư Văn Lan vẫn chỉ là một công nhân hậu cần, nhà họ Khương sống rất khó khăn, bà cụ Phùng không ít lần nói lời cay độc.

Nhà họ Khương sống ngày càng tốt hơn ngay trước mắt bà ta, bà cụ Phùng ghen tị đến mức đau cả ruột gan nhưng cũng chẳng làm được gì.

Khương Bán đắc ý nói: "Những ngày tháng khó khăn của bà ta vẫn còn ở phía sau!"

Ba đứa con trai của Phùng Cương, đứa lớn không dám quản, đứa thứ hai không quản được, chỉ còn đứa thứ ba, ngày nào cũng bị con gái bắt nạt đến mức khóc thét.

Khương Bán thường lấy ba anh em nhà họ Phùng làm ví dụ phản diện để giáo dục hai anh em.

"Hồi đó không biết là ai nói rằng Tư Văn Lan mông nhỏ cả đời không sinh được con trai, bây giờ thì lại khen người ta tốt, có bản sự thì bảo con trai bà ly hôn với tôi rồi cưới cô ấy đi!"

"Con trai tôi lấy phải cô đúng là xui xẻo tám kiếp."

Phải nói rằng kẻ ác phải có kẻ ác trị, không phải một nhà thì không vào cùng một cửa.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nhà Lão Khương Trong Con Hẻm Nhỏ (Niên Đại)

Số ký tự: 0