Nhật Ký Độc Thoại Của Anti-fan

Nụ hôn trong mơ

Tô Phục Linh

2025-03-22 03:29:51

8.Kỷ Sơn Dã là người rất ít khi nằm mơ, nhưng hôm nay đóng phim xong về đến khách sạn, nằm trên chiếc giường không thoải mái lắm, anh lại mơ cực kỳ rõ nét.Rõ nét đến độ sáng hôm sau tỉnh lại, anh vẫn còn nhớ từng chi tiết trong giấc mơ ấy.Đó là một giấc mơ cực kỳ gần với thực tế. Trong mơ, chỉ có hai người, là anh và Lâm Ngư. Trong phòng trang điểm nhỏ hẹp, anh đọc kịch bản, Lâm Ngư đang trang điểm cho anh. Cọ trang điểm lướt qua mặt anh có cảm giác mềm mại như đang được người ta vuốt v3 vậy. Kỷ Sơn Dã ngẩng đầu thì thấy gương mặt dịu dàng của Lâm Ngư.Cậu không đeo khẩu trang như ngày thường, mắt Kỷ Sơn Dã dừng lại trên môi cậu, cánh môi màu đỏ nhạt tựa hoa mai bị vùi lấp trong tiết Đại tuyết của ngày đông. Viền môi của Lâm Ngư rất mỏng, hơi nhếch lên như đang cười.Bọn họ không nói chuyện, Kỷ Sơn Dã lại đưa mắt về đọc kịch bản. Một lát sau, trang điểm xong xuôi, Lâm Ngư gọi tên anh, mắt nhìn gương hỏi: [Anh thấy thế nào?]Kỷ Sơn Dã nhìn Lâm Ngư trong gương, nói: [Dặm thêm màu môi một chút.]Lâm Ngư nói: [Được.] Đọc Full Tại Truyenfull.vnCậu dùng cọ môi khẽ tô tỉ mỉ lên bờ môi của Kỷ Sơn Dã, mà Kỷ Sơn Dã vẫn đang nhìn cậu. Rất lâu rồi anh chưa từng ngắm một người chăm chú đến vậy.Cảm giác chạm vào môi rất mềm, không biết từ lúc nào, Lâm Ngư lại dùng ngón tay vuốt v3 môi anh.Lâm Ngư nói: [Trang điểm xong rồi.]Kỷ Sơn Dã nhìn qua gương lại chạm phải mắt Lâm Ngư trong đó, cậu chợt nở nụ cười với anh.Hai người họ im lặng đối mặt, Kỷ Sơn Dã nghe cậu gọi tên anh bèn đưa mắt nhìn. Lâm Ngư ngồi trên đùi anh, cơ thể ấm áp và mềm mại, hai cánh tay cậu khoác trên vai anh, động tác thân mật lại tự nhiên.Kỷ Sơn Dã ôm lấy eo cậu, nhìn vào mắt Lâm Ngư gần trong gang tấc, nghiêng đầu qua hôn lên môi cậu.Cảnh trong mơ kết thúc tại đây.Thế nên, đến khi Kỷ Sơn Dã tỉnh lại, anh vẫn không thể xác nhận được rằng rốt cuộc trong giấc mơ ấy anh có hôn Lâm Ngư hay chưa.Đồng hồ báo thức bên giường đã chỉ 6h10, anh rời giường muộn hơn bình thường mười phút. Kỷ Sơn Dã mặc áo tắm rồi đi vào nhà tắm dội nước lạnh.Lúc đứng dưới vòi hoa sen, Kỷ Sơn Dã nhắm mắt lại, trong đầu vẫn còn nhớ đến giấc mơ vừa rồi.Ban nãy vừa tỉnh giấc, trái tim anh còn đang đập thình thịch như thể chính mình vẫn còn đắm chìm trong dư vị của nụ hôn vậy.Kỷ Sơn Dã thấy hơi bất ngờ, bởi vì anh chưa từng mơ giấc nào tương tự. Cho dù là vào thời kỳ đại học tinh lực dồi dào cũng không có. Anh vẫn cho rằng, giấc mơ kiểu này chỉ tồn tại trong kịch bản phim tình cảm anh đã từng quay vô số lần.Nhưng sự thật đã chứng minh với anh rằng không phải như vậy.Kỷ Sơn Dã từ nhà tắm đi ra, tay cầm khăn mặt lau tóc, đi đến trước gương thì lại thất thần. Anh nhìn chính mình trong gương, trong đầu lại tự động hiện ra cảnh tượng xảy ra ở phòng trang điểm khi còn trong mơ.Thực ra, Kỷ Sơn Dã không quá rõ cảm giác của mình với Lâm Ngư nhưng không thể không thừa nhận, Lâm Ngư thực sự là một người rất đặc biệt đối với anh.Anh rất ít khi có ấn tượng với người khác trong lần đầu gặp gỡ, thế mà không biết tại sao, Kỷ Sơn Dã lại có ấn tượng khắc sâu với Lâm Ngư ngay lần đầu gặp.Lần đầu hai người gặp gỡ, Lâm Ngư mặc một chiếc áo phông màu trắng và quần jean đơn giản, đeo khẩu trang, chỉ thấy đôi mắt cậu to và long lanh nước. Rất hiếm khi anh gặp được đôi mắt xinh đẹp đến vậy.Kỷ Sơn Dã biết Lâm Ngư không phải fan của mình, bởi vì không có fan nào nhìn thấy thần tượng lại có biểu cảm như vậy. Có lẽ cậu chỉ mượn cớ đó để nói với anh chuyện của Đàm Linh mà thôi.Sau đó, bọn họ gặp gỡ lần thứ hai, lần thứ ba, Kỷ Sơn Dã phát hiện chỉ cần có Lâm Ngư ở bên cạnh, anh sẽ rất khó bỏ qua sự có mặt của cậu.Nhưng dù nghĩ thế nào, anh cũng không ngờ được có một ngày trong giấc mơ của mình sẽ xuất hiện Lâm Ngư, hơn nữa còn là giấc mơ như thế.Chẳng lẽ là do nguyên nhân đã rất lâu rồi anh không hẹn hò ư? Kỷ Sơn Dã nghĩ không thông.9.Lâm Ngư phát hiện hôm nay Kỷ Sơn Dã có vẻ hơi khác.Không biết có phải do cậu ảo giác hay không, cậu cứ cảm thấy số lần Kỷ Sơn Dã nhìn mình hơi nhiều.Bình thường lúc trang điểm, phần lớn thời gian Kỷ Sơn Dã đều đọc kịch bản, đến khi cậu bảo anh nhắm mắt lại, anh mới nhắm mắt. Nhưng hôm nay, Kỷ Sơn Dã có vẻ không tập trung đọc kịch bản, tay chậm chạp mãi không lật trang tiếp theo, mà ngược lại, anh thường xuyên mượn tấm gương đối diện để nhìn cậu.Ban đầu Lâm Ngư còn cho rằng mình ảo giác, sau đó nhiều lần xác nhận, giữa lúc đó thỉnh thoảng cậu còn chạm mắt với anh bèn cuống quýt tránh đi. Cậu hơi chột dạ, không biết có phải là trên mặt mình có thứ gì hay không, hoặc là cậu đã làm sai điều gì mới khiến Kỷ Sơn Dã cứ nhìn mãi như thế."Khỏe hơn chưa?" Kỷ Sơn Dã đột nhiên hỏi cậu.Lâm Ngư chợt giật mình, cậu cố giữ động tác trên tay, trả lời: "À, tôi khỏe rồi." Cậu không ngờ Kỷ Sơn Dã sẽ hỏi cậu câu này."Cậu làm thợ trang điểm bao lâu rồi?" Kỷ Sơn Dã hỏi tiếp."Chừng ba bốn năm ạ." Lâm Ngư nói. Đọc Full Tại Truyenfull.vn"Vẫn luôn đi theo đoàn làm phim à?" Kỷ Sơn Dã nói."À, không phải. Tôi làm part time, không hay đi theo đoàn làm phim.""Sao lại làm part time?" Kỷ Sơn Dã hỏi."Tôi còn đang học thạc sĩ, có thời gian rảnh thì mới đi thôi." Lâm Ngư không biết vì sao Kỷ Sơn Dã lại hỏi chuyện của mình sâu thế, cậu hơi căng thẳng, chỉ mong Kỷ Sơn Dã đừng hỏi tiếp nữa.Nhưng hiển nhiên Kỷ Sơn Dã không nghe được lời khẩn cầu của cậu, anh lại hỏi: "Thạc sĩ à? Cậu học trường nào?""Đại học ở thành phố B."Chu Chi Tường đi từ ngoài về, đẩy cửa vào đang định trao đổi với Kỷ Sơn Dã về hoạt động quảng bá của sáu tháng cuối năm thì thấy anh đang nói chuyện với Lâm Ngư ở bên bàn trang điểm, cậu ấy cảm thấy thoáng kinh ngạc. Tiếng gọi anh Kỷ chợt nghẹn lại, cậu ấy bèn đứng tại chỗ nhìn hai người.Thật là kỳ lạ. Ông chủ của cậu ấy, Kỷ Sơn Dã trước giờ trầm tĩnh ít nói, lại có ngày bỏ kịch bản trong tay xuống, nói chuyện với người bên cạnh. Cậu ấy đi theo Kỷ Sơn Dã được vài năm rồi, hiểu rõ hơn ai hết rằng Kỷ Sơn Dã cực kỳ ghét bị người khác quấy rầy nói mấy chuyện vô nghĩa.Mấy năm trước, cậu ấy vừa đi làm, vì muốn giữ mối quan hệ tốt với Kỷ Sơn Dã nên lần nào gặp anh, cậu ấy đều nói thêm vài câu, phụ giúp anh nhiều việc, cẩn thận làm tốt việc của mình. Thi thoảng Kỷ Sơn Dã sẽ đáp lại vài câu, Chu Chi Tường gật gù đắc ý, tưởng rằng mình làm vậy là rất tốt. Nhưng sau đó, cậu ấy mới biết, đó chẳng qua chỉ là lời đáp lại mang tính lịch sự của Kỷ Sơn Dã.Sau đó, chưa đến vài ngày, trong một lần kết thúc hoạt động quảng bá, Kỷ Sơn Dã ngồi trong xe bảo mẫu, mặt mũi nghiêm túc nói chuyện với cậu ấy.Anh nói: "Cậu là trợ lý của tôi, cho nên, tôi hy vọng có một số chuyện cậu có thể hiểu rõ. Cậu tới để làm việc, không cần tìm chủ đề để nói chuyện để nịnh nọt tôi, cậu cứ làm tốt việc của mình là được. Ngoài ra, tôi cũng không phải người thích nói chuyện lắm, cho nên tôi càng hy vọng hoàn cảnh xung quanh mình yên tĩnh, không mong có ai quấy rầy. Nếu như cậu cảm thấy, cậu không chịu được công việc này, khó mà ở chung được với tôi thì không sao cả, cậu có thể đi bất cứ lúc nào, tôi sẽ bảo Tina sắp xếp việc công mới cho cậu."Thực ra, lúc ấy giọng điệu của Kỷ Sơn Dã không quá lạnh nhạt, thế mà giữa mùa hè như thiêu đốt dai dẳng, Chu Chi Tường bị anh nhìn chăm chăm lại vô thức rùng mình.Lúc đó, cậu ấy mới hiểu, sự ôn hòa bình thường của Kỷ Sơn Dã chỉ là một cách cư xử với mọi người. Ấy thế mà cậu ấy lại tưởng lầm đó là tính cách vốn có của anh.Nhưng đến giờ, thấy Kỷ Sơn Dã nói chuyện với Lâm Ngư, Chu Chi Tường lại nghi ngờ tính chân thực của ký ức.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nhật Ký Độc Thoại Của Anti-fan

Số ký tự: 0