Nhật Ký Thú Cưng (P4): Làm Á Thú Nhân Có Gì Không Tốt
Chấn đỉnh nốc n...
2024-10-22 13:52:58
"Chít?"
Chuột ta đang chuyên tâm tắm gội đều bị hắn nhìn đến dựng lông, không khỏi ngẩng đôi mắt đậu đen lên hỏi thăm.
Baron chỉ thấy một tiếng kêu kia như đăm thẳng vào lòng hắn, chút ý nghĩ loạn thất bát tao trong lòng liền bay sạch, còn lại chỉ là cảm giác nhũn tim không chịu được.
Ừ thì, thay đổi thì cứ thay đổi đi, chỉ cần càng ngày càng đáng yêu thì bao nhiêu hắn cũng vui vẻ chịu.
Vừa nghĩ hắn vừa đưa tay ra nắn nắn cái đuôi bé xíu đang đắc ý mà vểnh lên của cậu. Cưng xỉu.
!
Chuột ta bị hành động này của hắn làm cho cứng người một cái, nhưng sau đó liền mặc kệ.
Sờ thì sờ đi, dù sao với mối quan hệ của họ, chút này đó không đáng là gì.
Chuột ta thật có giác ngộ, tiếp tục kỳ cọ vui vẻ.
Sau đó trong phòng liền xuất hiện tình cảnh khó lòng nói hết. Một đại nam nhân cao lớn như núi ngồi bên cạnh một cái chậu nước, sàm sỡ một bé chuột nhỏ tin hin...
Sau khi Baron được sờ chuột đến sung sướng liền nhận mệnh ôm chuột ta lên, trước khi nắm lông nhỏ kịp biến về thành người đem cậu bỏ vào da thú, cẩn thận lau sạch nước.
Thú nhân cao lớn là thế nhưng cử chỉ lại vô cùng mềm nhẹ, không hề làm cho chuột đau tí nào.
Bạch Ly cũng vui vẻ hưởng thụ sự phục vụ của hắn, thoải mái đến mức rầm rì muốn ngủ, mềm nhũn trong tay thú nhân.
Baron bị manh đến không chịu được, sau khi lau sạch cho chuột rồi liền biến lại thành hổ bự, đem nắm lông kia rút vào trong lớp lông mềm ở cổ mình, hạnh phúc ôm chuột đi ngủ.
Thú sinh rốt cuộc viên mãn.
...
Sáng sớm thức dậy Bạch Ly phát hiện thân hình nhỏ bé chỉ có một nắm của mình đang vùi trong một đám lông xù, biểu tình có hơi mờ mịt.
Đại loại là không nhớ đêm qua mình đi ngủ thế nào đi.
Mặc dù vậy chuột ta vẫn theo bản năng vùi vào trong đám lông... Ừm, mềm thật.
Chuột ta lăn lộn mấy vòng bên trên đám lông, chơi đến quên trời quên đất. Thời điểm mơ mơ hồ hồ còn chưa tỉnh ngủ, bản chất ham chơi liền lộ ra. Cậu còn bò vào trong đám lông, định khám phá xem bên dưới là cái gì.
Kết quả đang yên đang lành bỗng nhiên trời đất quay cuồng.
"Chít!"
Bộp!
Âm thanh nhỏ bé chỉ kịp vang lên chút xíu rồi nhanh chóng bị lấp kín.
Chuột ta đã bị đám lông đè bẹp, không còn nhìn thấy chuột đâu nữa.
Khùng khục...
Có âm thanh nào đó chuyển động tựa như tiếng cười.
Một đỗi sau bên dưới lớp lông lò dò bò ra một bé chuột nhỏ.
Nhìn thì có vẻ như nó bị đè bẹp, thật ra thì hoàn toàn không. Chỉ là cú lật vừa rồi đã khiến chuột ta tỉnh ngủ.
Sau khi bò ra ngoài, chuột ta im lặng đưa tay dụi mắt, sau đó cùng con hổ bự vừa cố ý chơi xấu lại còn đang cười trộm kia mắt đối mắt.
Lão hổ bự khốn nạn kia không hề có ý thức tự giác khi làm chuyện xấu gì hết, một chút chột dạ cũng không có vươn đầu tới định dụi cậu.
Kết quả...
Binh bốp bốp xẹt!
...Mặt hổ liền có bốn cái vết cào bé đến khó thấy.
Đương nhiên hình thú thì khó thấy rồi, nhưng hình người thì nói không chắc.
Kết quả là sáng ra Baron đã phải nhận mệnh đem cái mặt bị cào đi gặp người.
Nắm lông nhỏ nào đó sau khi bạo lực gia đình, chấn đỉnh nốc nhà của mình xong thì đủng đỉnh xuống giường, chuẩn bị cùng Lealia hội họp đi hái lượm.
"Hôm nay anh cũng phải đi săn đúng không?"
Trước khi ra khỏi nhà, Bạch Ly quay lại hỏi thú nhân.
Lúc nhìn thấy mấy vết cào ngay mắt hắn, cực kỳ phá hoại hình tượng cao lớn của hắn, chuột ta vẫn thấy rất hài lòng, tâm tình thành ra cũng tốt hơn.
Thành thật mà nói thì mấy vết cào chẳng đau chẳng ngứa này mỗi lần Baron hồi tưởng lại còn cảm thấy bạn đời bé nhỏ của mình càng đáng yêu. Hình tượng gì đó chỉ là mây bay thôi. Đối với câu hỏi của cậu Baron gật đầu: "Đưa em tới chỗ Lealia xong anh sẽ đi."
Bạch Ly gật gù, sau đó hai người đồng thời rời nhà. Trên vai Bạch Ly lại cõng một cái sọt vừa người với cậu... Đương nhiên ban đầu nó do Baron cõng.
Baron cõng theo cái sọt be bé đưa Bạch Ly đến chỗ hội họp cùng Lealia, không nghĩ tới ở trên đường vậy mà nhận được mấy cái ánh mắt khiêu khích không có ý tốt.
Làm một thú nhân, Baron đương nhiên hiểu loại ánh mắt này là gì. Đó là còn chưa nói trải qua một đêm ngủ chung trên người họ ít nhiều gì cũng đã có mùi vị của nhau, phàm là thú nhân đều có thể nghe ra được. Mà chuyện này đặt ở trên người hai thú nhân là vô cùng phi lí, bởi vì mỗi thú nhân đều có ý thức độc lập, rất khó mà dính dáng với nhau tới mức để lại mùi cơ thể trên người nhau thế này. Thì cũng chỉ có một cách để lý giải thôi. Vốn dĩ Baron chỉ hận không thể khắc quyền sở hữu lên người nắm lông nhỏ, bây giờ lại phát hiện không chỉ có mình mình coi trọng cậu... Đã bị khiêu khích tới nơi rồi, hắn đương nhiên không bỏ qua mà cũng trừng lại.
Một đoạn đường ngắn bất ngờ tràn ngập mùi thuốc súng trong im lặng.
"Sao vậy?"
Lần thứ không biết bao nhiêu, Bạch Ly phát giác ra hành vi không bình thường của thú nhân bên cạnh, cậu nghiêng đầu qua hỏi.
Baron nhìn vào đôi mắt trong suốt của cậu, sau đó lắc đầu.
Một thân khí thế bị đám thú nhân đem tâm ái mộ bạn đời vừa mới trộm về nhà mình bị hắn ngạnh sanh sanh áp xuống, trầm giọng nói: "Không sao, Lealia ở phía trước rồi."
Quả thật, Bạch Ly vừa quay đầu đã nhìn thấy Lealia. Người sau đang đứng cách đó không xa nhìn cậu, bên cạnh còn có mười mấy cái á thú nhân Bạch Ly rất quen thuộc. Một đám người đang chụm đầu xì xầm gì đó còn không quên chỉ chỏ cậu.
Bạch Ly chẳng cần dùng bao nhiêu tế bào não đã có thể hiểu được căn nguyên, nhưng cậu chỉ có bất đắc dĩ nhận mệnh đi tới.
"Bạch Ly, không giới thiệu cái à?"
Một á thú nhân gấp không đợi được lên tiếng.
Cùng một đám á thú nhân đều đang nhìn Baron, ánh mắt không khác chi cái đèn pha.
Bạch Ly bó tay, khẽ kéo kéo thú nhân đối mặt với một đám á thú nhân bát quái nhất ngân hà vẫn không biến sắc, giới thiệu: "Bạn đời ta mới nhận, Baron."
Ai biết cậu vừa nói xong liền có một á thú nhân kêu lên: "Baron, ta biết anh."
Đám á thú nhân cùng quay đầu nhìn lại.
Mya, người vừa nói vẫn còn đang nhìn Baron, còn nói: "Nghe nói anh là thú nhân mạnh nhất tộc Hổ Đại."
Thấy đám á thú nhân xung quanh bắt đầu tò mò thì anh chàng khẽ hất cằm, hơi hơi ngạo nghễ nói: "Ta có quen một đám á thú nhân bên tộc Hổ Đại, bọn họ nói Baron ở trong tộc rất được hoan nghênh, rất nhiều người thích anh."
Vậy hiện tại tất cả liền đối diện với một câu hỏi. Nếu đã như vậy thì tại sao Baron lại chạy đi kết bạn với một thú nhân?
Chuột ta đang chuyên tâm tắm gội đều bị hắn nhìn đến dựng lông, không khỏi ngẩng đôi mắt đậu đen lên hỏi thăm.
Baron chỉ thấy một tiếng kêu kia như đăm thẳng vào lòng hắn, chút ý nghĩ loạn thất bát tao trong lòng liền bay sạch, còn lại chỉ là cảm giác nhũn tim không chịu được.
Ừ thì, thay đổi thì cứ thay đổi đi, chỉ cần càng ngày càng đáng yêu thì bao nhiêu hắn cũng vui vẻ chịu.
Vừa nghĩ hắn vừa đưa tay ra nắn nắn cái đuôi bé xíu đang đắc ý mà vểnh lên của cậu. Cưng xỉu.
!
Chuột ta bị hành động này của hắn làm cho cứng người một cái, nhưng sau đó liền mặc kệ.
Sờ thì sờ đi, dù sao với mối quan hệ của họ, chút này đó không đáng là gì.
Chuột ta thật có giác ngộ, tiếp tục kỳ cọ vui vẻ.
Sau đó trong phòng liền xuất hiện tình cảnh khó lòng nói hết. Một đại nam nhân cao lớn như núi ngồi bên cạnh một cái chậu nước, sàm sỡ một bé chuột nhỏ tin hin...
Sau khi Baron được sờ chuột đến sung sướng liền nhận mệnh ôm chuột ta lên, trước khi nắm lông nhỏ kịp biến về thành người đem cậu bỏ vào da thú, cẩn thận lau sạch nước.
Thú nhân cao lớn là thế nhưng cử chỉ lại vô cùng mềm nhẹ, không hề làm cho chuột đau tí nào.
Bạch Ly cũng vui vẻ hưởng thụ sự phục vụ của hắn, thoải mái đến mức rầm rì muốn ngủ, mềm nhũn trong tay thú nhân.
Baron bị manh đến không chịu được, sau khi lau sạch cho chuột rồi liền biến lại thành hổ bự, đem nắm lông kia rút vào trong lớp lông mềm ở cổ mình, hạnh phúc ôm chuột đi ngủ.
Thú sinh rốt cuộc viên mãn.
...
Sáng sớm thức dậy Bạch Ly phát hiện thân hình nhỏ bé chỉ có một nắm của mình đang vùi trong một đám lông xù, biểu tình có hơi mờ mịt.
Đại loại là không nhớ đêm qua mình đi ngủ thế nào đi.
Mặc dù vậy chuột ta vẫn theo bản năng vùi vào trong đám lông... Ừm, mềm thật.
Chuột ta lăn lộn mấy vòng bên trên đám lông, chơi đến quên trời quên đất. Thời điểm mơ mơ hồ hồ còn chưa tỉnh ngủ, bản chất ham chơi liền lộ ra. Cậu còn bò vào trong đám lông, định khám phá xem bên dưới là cái gì.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kết quả đang yên đang lành bỗng nhiên trời đất quay cuồng.
"Chít!"
Bộp!
Âm thanh nhỏ bé chỉ kịp vang lên chút xíu rồi nhanh chóng bị lấp kín.
Chuột ta đã bị đám lông đè bẹp, không còn nhìn thấy chuột đâu nữa.
Khùng khục...
Có âm thanh nào đó chuyển động tựa như tiếng cười.
Một đỗi sau bên dưới lớp lông lò dò bò ra một bé chuột nhỏ.
Nhìn thì có vẻ như nó bị đè bẹp, thật ra thì hoàn toàn không. Chỉ là cú lật vừa rồi đã khiến chuột ta tỉnh ngủ.
Sau khi bò ra ngoài, chuột ta im lặng đưa tay dụi mắt, sau đó cùng con hổ bự vừa cố ý chơi xấu lại còn đang cười trộm kia mắt đối mắt.
Lão hổ bự khốn nạn kia không hề có ý thức tự giác khi làm chuyện xấu gì hết, một chút chột dạ cũng không có vươn đầu tới định dụi cậu.
Kết quả...
Binh bốp bốp xẹt!
...Mặt hổ liền có bốn cái vết cào bé đến khó thấy.
Đương nhiên hình thú thì khó thấy rồi, nhưng hình người thì nói không chắc.
Kết quả là sáng ra Baron đã phải nhận mệnh đem cái mặt bị cào đi gặp người.
Nắm lông nhỏ nào đó sau khi bạo lực gia đình, chấn đỉnh nốc nhà của mình xong thì đủng đỉnh xuống giường, chuẩn bị cùng Lealia hội họp đi hái lượm.
"Hôm nay anh cũng phải đi săn đúng không?"
Trước khi ra khỏi nhà, Bạch Ly quay lại hỏi thú nhân.
Lúc nhìn thấy mấy vết cào ngay mắt hắn, cực kỳ phá hoại hình tượng cao lớn của hắn, chuột ta vẫn thấy rất hài lòng, tâm tình thành ra cũng tốt hơn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thành thật mà nói thì mấy vết cào chẳng đau chẳng ngứa này mỗi lần Baron hồi tưởng lại còn cảm thấy bạn đời bé nhỏ của mình càng đáng yêu. Hình tượng gì đó chỉ là mây bay thôi. Đối với câu hỏi của cậu Baron gật đầu: "Đưa em tới chỗ Lealia xong anh sẽ đi."
Bạch Ly gật gù, sau đó hai người đồng thời rời nhà. Trên vai Bạch Ly lại cõng một cái sọt vừa người với cậu... Đương nhiên ban đầu nó do Baron cõng.
Baron cõng theo cái sọt be bé đưa Bạch Ly đến chỗ hội họp cùng Lealia, không nghĩ tới ở trên đường vậy mà nhận được mấy cái ánh mắt khiêu khích không có ý tốt.
Làm một thú nhân, Baron đương nhiên hiểu loại ánh mắt này là gì. Đó là còn chưa nói trải qua một đêm ngủ chung trên người họ ít nhiều gì cũng đã có mùi vị của nhau, phàm là thú nhân đều có thể nghe ra được. Mà chuyện này đặt ở trên người hai thú nhân là vô cùng phi lí, bởi vì mỗi thú nhân đều có ý thức độc lập, rất khó mà dính dáng với nhau tới mức để lại mùi cơ thể trên người nhau thế này. Thì cũng chỉ có một cách để lý giải thôi. Vốn dĩ Baron chỉ hận không thể khắc quyền sở hữu lên người nắm lông nhỏ, bây giờ lại phát hiện không chỉ có mình mình coi trọng cậu... Đã bị khiêu khích tới nơi rồi, hắn đương nhiên không bỏ qua mà cũng trừng lại.
Một đoạn đường ngắn bất ngờ tràn ngập mùi thuốc súng trong im lặng.
"Sao vậy?"
Lần thứ không biết bao nhiêu, Bạch Ly phát giác ra hành vi không bình thường của thú nhân bên cạnh, cậu nghiêng đầu qua hỏi.
Baron nhìn vào đôi mắt trong suốt của cậu, sau đó lắc đầu.
Một thân khí thế bị đám thú nhân đem tâm ái mộ bạn đời vừa mới trộm về nhà mình bị hắn ngạnh sanh sanh áp xuống, trầm giọng nói: "Không sao, Lealia ở phía trước rồi."
Quả thật, Bạch Ly vừa quay đầu đã nhìn thấy Lealia. Người sau đang đứng cách đó không xa nhìn cậu, bên cạnh còn có mười mấy cái á thú nhân Bạch Ly rất quen thuộc. Một đám người đang chụm đầu xì xầm gì đó còn không quên chỉ chỏ cậu.
Bạch Ly chẳng cần dùng bao nhiêu tế bào não đã có thể hiểu được căn nguyên, nhưng cậu chỉ có bất đắc dĩ nhận mệnh đi tới.
"Bạch Ly, không giới thiệu cái à?"
Một á thú nhân gấp không đợi được lên tiếng.
Cùng một đám á thú nhân đều đang nhìn Baron, ánh mắt không khác chi cái đèn pha.
Bạch Ly bó tay, khẽ kéo kéo thú nhân đối mặt với một đám á thú nhân bát quái nhất ngân hà vẫn không biến sắc, giới thiệu: "Bạn đời ta mới nhận, Baron."
Ai biết cậu vừa nói xong liền có một á thú nhân kêu lên: "Baron, ta biết anh."
Đám á thú nhân cùng quay đầu nhìn lại.
Mya, người vừa nói vẫn còn đang nhìn Baron, còn nói: "Nghe nói anh là thú nhân mạnh nhất tộc Hổ Đại."
Thấy đám á thú nhân xung quanh bắt đầu tò mò thì anh chàng khẽ hất cằm, hơi hơi ngạo nghễ nói: "Ta có quen một đám á thú nhân bên tộc Hổ Đại, bọn họ nói Baron ở trong tộc rất được hoan nghênh, rất nhiều người thích anh."
Vậy hiện tại tất cả liền đối diện với một câu hỏi. Nếu đã như vậy thì tại sao Baron lại chạy đi kết bạn với một thú nhân?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro