Nhị Ca, Anh Đủ Tàn Nhẫn

Thỏa Thuận Hôn Nhân

Song Tử

2024-06-28 22:04:13

Cố An Hi và Dịch Cẩn Đình kết hôn sang ngày thứ ba.

Buổi sáng, nhìn căn phòng tân hôn chỉ có một mình cô, toàn thân Cố An Hi không khỏi cảm thấy lạnh lẽo không khỏi nhớ lại sự việc trong mộng vừa rồi, cũng là việc đã xảy ra mấy ngày trước.

Đêm sinh nhật 22 tuổi thật đáng nhớ.

Chỉ biết khi cô tỉnh lại là đang nằm trên giường của Dịch Cẩn Đình không mảnh vải che thân.

Người đàn ông cao cao tại thượng kia nhìn cô với đôi mắt đầy tức giận: “Ha… Cố An Hi, cô làm rất tốt, dám cả gan leo lên giường của tôi.”

Cô đã ra sức giải thích, bản thân không hiểu chuyện gì đang xảy ra: “Nhị ca, tin em đi… em thật sự không biết chuyện gì đang xảy ra.”

Trên đôi môi mỏng của anh nở lên một nụ cười mỉa mai: “Tin cô? “ - đôi mắt lướt qua thân thể trống trơn kia lại nói: “Cô bò lên giường tôi không mảnh vải che thân, bảo tôi tin cô? Cố An Hi, nếu không phải vì cảm tình trước kia, cô có tin hiện tại tôi sẽ bóp chết cô không?”

Cố An Hi lắc đầu: “Nhị ca, em thật sự không biết.” - Nói xong cô muốn quấn chăn bỏ chạy khỏi nơi nguy hiểm…

Nhưng chưa kịp bỏ chạy, cổ tay đã bị kéo lại ép vào tường, những ngón tay thon dài của Dịch Cẩn Đình lạnh lẽo siết lấy cổ cô: “Chạy đi đâu?”

Cố An Hi: “...” - sợ đến không dám dãy dụa.

“Cố An Hi, cô là người chọc giận tôi trước.”

Giọng nói lạnh lẽo như vang ra từ địa ngục: “Hãy chuẩn bị mà tiếp nhận sự trừng phạt.”

Ác mộng…mặc dù đêm đó cũng không có xảy ra chuyện gì, nhưng với Cố An Hi nó như một cơn ác mộng.

Cuối cùng hiện tại, bọn họ vẫn là kết hôn. Cô liền kết hôn với thanh mai trúc mã của mình, chỉ là…

Dịch Cẩn Đình không nguyện ý kết hôn với cô nhưng vì ông nội anh ép buộc - anh không yêu cô.

Cố An Hi không nguyện ý kết hôn với anh, nhưng ba cô mang Cố thị và sinh mạng của mẹ cô ra… cô đành chấp nhận - nhưng là cô từng yêu thầm anh 10 năm.

Kể từ khi đi lãnh giấy kết hôn, cô được anh quẳng vào một căn biệt thự ở Bạch Kim Thượng Uyển, ba ngày cũng không về một lần.

Cố An Thi cười khổ, rửa mặt đi ra ngoài liền nghe thấy tiếng gõ cửa: “Phu nhân, cô đã tỉnh chưa?”

Giọng nói của người làm - dì Hứa

“Đã tỉnh.”

“Dịch gia trở về, đang đợi phu nhân ở phòng khách dưới lầu.”

Cố An Hi giật mình, anh đã trở về rồi sao?

Khi Cố An Hi bước xuống lầu, nhìn thấy anh đang ngồi ở sô pha trong phòng khách, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy anh sau khi kết hôn, khuôn mặt đẹp đến hoàn mỹ, cả người toát lên vẻ cao quý/

Hôm nay, tính ra là ngày lại mặt nhà gái, ba của cô hôm qua đã gọi đến nói cô phải làm mọi cách đưa Dịch Cẩn Đình đến Cố gia một chuyến, nhưng cô còn không biết anh ở đâu, chỉ có thể nói tận lực.



Không ngờ hôm nay anh lại về.

Đúng lúc này, Dịch Cẩn Đình quay đầu lại, dùng đôi mắt đen như màn đêm nhìn chằm chằm vào cô, nhếch môi cười nửa miệng.

Cố An Hi thở ra một hơi, siết chặt tay, từng bước đi xuống.

“Anh… trở về rồi?” - Cô cố gắng nói một câu bình tĩnh nhất.

Dịch Cẩn Đình nhấc lên mí mắt:”Sao? không chào đón?”

“Sao có thể? Đây là nhà của anh mà.”

Trong mắt anh hiện lên một nụ cười nhẹ sắc mặt trở nên lạnh lẽo, khóe môi cong lên một chút mỉa mai:

Ở Hải Sơn, Dịch Cẩn Đình là con trai thứ hai của gia tộc nhà họ Dịch, cũng là cháu trai yêu quý nhất của Dịch lão gia tử, anh ta có gia thế tốt, bề ngoài đẹp đẽ, và cũng rất có năng lực. Sau khi tiếp nhận Thịnh Thế, hắn xoay chuyển một cách nghiêng trời nghiêng đất… ở Hải Sơn này, Dịch Cẩn Đình chính là nam nhân được các cô gái muốn gả nhất.

Nhưng với Cố An Hi, cô biết anh ta yêu ai, và cô cũng không yêu anh ta nhưng mà… họ lại trở thành vợ chồng.

Vợ chồng?

Không có cầu hôn, không có hoa, không có nhẫn cưới, không có khách mời, không có hôn lễ… chỉ có tờ giấy đăng ký kết hôn chứng minh cô đã kết hôn.

Chỉ vì ngày đó, ai đó đã chụp một bức ảnh cô và Dịch Cẩn Đình bước ra từ khách sạn và nó được gửi đến nhà họ Dịch, Dịch lão gia tử đã yêu cầu co gả cho Dịch Cẩn Đình.

Cô vốn muốn từ chối, nhưng nhìn thấy ba cô buồn rầu, nghĩ đến Cố thị là tâm huyết của mẹ cô, càng vì mẹ cô đang ở bệnh viện cần thuốc chữa trị, cho nên dù không muốn cũng đành gật đầu đồng ý.

Cũng vì vậy nên Dịch Cẩn Đình hận cô, dù là chút cảm tình ngày xưa của hai người cũng không che được sự tức giận của anh khi cô chiếm lấy vị trí người yêu của anh.

Cô biết… cuộc sống phía trước sẽ gặp nhiều khó khăn, bởi anh đã cảnh báo rằng anh sẽ trừng phạt cô. Nhưng vì cô đã chọn gả vào nhà họ Dịch nên cô không còn đường quay lại.

Lấy hết dũng khí muốn mở miệng, nhưng lời chưa ra khỏi cổ họng đã bị Dịch Cẩn Đình quẳng một văn kiện trong tay lên bàn.

“Xem điều kiện, hài lòng liền ký tên.”

Cố An Hi sững sốt: “Đây là cái gì?”

Dịch Cẩn Định không đáp, gương mặt lộ ra nét không kiên nhẫn, cũng không thèm nhìn cô, anh lấy hộp thuốc là ra rút một điếu mà đốt lên..

Cố An Hi cúi người lấy tập văn kiện mở ra, nhìn thấy tiêu đề bên trên tờ giấy A4, cô không khỏi kinh ngạc.

Thỏa thuận hôn nhân?

Trong thỏa thuận cũng không yêu cầu nhiều nhưng khá chi tiết.

Cô không được làm gì bất cứ điều gì có hại cho anh và Dịch gia.



Cô không được can thiệp vào tự do cá nhân của anh

Không được cho bất cứ ai biết cô là vợ của anh, cũng như để người khác nghi ngờ mối quan hệ của hai người

Tất nhiên, nếu cô làm tròn trách nhiệm, sau khi ly hôn anh sẽ đền bù cho cô 20 tỷ và ba bất động sản ở Hải Sơn, kỳ hạn cuộc hôn nhân này là một năm, sau khi ly hôn, cả hai sẽ không còn bất cứ liên hệ nào nữa.

Cuối cùng, là chữ ký đầy mạnh mẽ của anh.

“Cái này…” - Cố An Hi không khỏi có chút vui mừng: “Thật sự chỉ cần một năm là có thể ly hôn sao?”

Dịch Cẩn Đình nhàn nhạt hỏi: “Cô nghĩ sao?”

“Nhưng mà, ông nội…” - Ông nội từng nói không cho phép ly hôn.

Không đợi cô nói xong, anh liền cắt ngang: “Nếu như không phải bởi vì ông nội, cô cảm thấy tôi sẽ kết hôn với cô sao? Cố An Hi, một năm đã là quá giới hạn của tôi.”

Nói xong, anh lại hít một hơi thuốc lá rồi phun ra, khói thuốc mờ ảo không thể che đậy xa cách lạnh nhạt, kèm theo tua chán ghét ghê tởm của anh không hề thu liễm trên gương mặt.

Cố An Hi cảm thấy ngạt thở, sau đó chỉ cười khổ: “Được, tôi hiểu.”

Nếu ngày đó cô không xuất hiện trong phòng khách sạn của anh, thì người kết hôn với anh chắc hẳn là Hàn Mộ Tuyết, cho dù hai người họ không kết hôn ngay, cũng mãi mãi không phải là cô.

Kết hôn cùng người mình không yêu, đó là cảm giác gì, cô sao không thể không rõ ràng.

Là cô đã sai khi nằm trên giường anh, anh hận cô, cô có thể hiểu được, cũng sẽ không trách anh.

“Cô hiểu thì tốt.” - Trên môi anh thoáng qua tia cười lạnh đầy trào phúng: “Cố An Hi, đừng tưởng rằng gả cho tôi liền không cần phải lo lắng cho Cố thị. Các người Cố gia đã có cái lá gan làm nên chuyện thì phải hiểu rõ trò chơi đã bắt đầu, vậy thì phải chấp nhận quy tắc trò chơi này.”

Cố An Hi biết anh bây giờ đã chán ghét cô đến cực điểm, dù sao tình trạng của Cố thị bây giờ sẽ khó khiến người khác suy nghĩ như vậy, cảm thấy cô chính là trăm phương ngàn kế gài bẫy anh.

“Suy nghĩ kỹ chưa, nghĩ xong liền ký vào.” - Đôi mắt sắc bén nhìn cô, lời nói thiếu kiên nhẫn: “Tuyệt đối sẽ không có hai chữ không muốn, hiểu chưa?”

“Tôi ký.”

Cố An Hi vội vàng trả lời, nhanh nhất có thể ký vào thỏa thuận trên bàn.

Nhưng mà có lẽ vì thấy cô ký quá nhanh, thoải mái đưa bản thỏa thuận đã ký về phía anh, trong lòng Dịch Cẩn Đình cảm thấy không vui.

Anh không nghĩ cô sẽ cầu xin anh, cũng không muốn ở căn nhà này lâu hơn, nhưng cái bộ dạng này của Cố An Hi là đang thể hiện cái gì.

Cô ta đã cố gắng hết sức trèo lên giường hắn, thậm chí bài bản người chụp ảnh gửi đến nhà họ Dịch và thành công gả vào Dịch gia để cứu Cố thị qua kiếp nạn lần này, vậy là… sau đó anh sẽ chẳng còn chút giá trị lợi dụng.

Ha…

Nhà họ Cố đang xem anh là cái gì? Muốn lợi dụng?

Nghĩ vậy Dịch Cẩn Đình liền nổi lên cơn tức giận? Lợi dụng hắn? Xem hắn có chấp nhận hay không?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nhị Ca, Anh Đủ Tàn Nhẫn

Số ký tự: 0