Nhớ Em (H)

Cắm

Đông Ca

2024-08-29 13:21:35

Trần Lâm phát hiện ra, khi cậu gọi chị gái, Hàng Cẩm vô cùng nhạy cảm, nước ở nơi giao hợp chảy nhiều hơn, cô liên tục run rẩy, cậu lại cắn vành tai cô khàn giọng gọi: “Chị ơi”

“Đủ rồi...” Hàng Cẩm vùi cả khuôn mặt vào ga giường, âm thanh khàn đặc mơ hồ, cả người sắp sụp đổ.

Trần Lâm chống hai cánh tay lên phía trên đầu cô, eo hông lắc lư va chạm vào bờ mông cô, dương vật đâm vào cực nhanh và mạnh, tiến thẳng vào cổ tử cung, lại đột ngột rút ra, rồi lại cắm vào với lực mạnh hơn.

Hàng Cẩm loay hoay túm lấy ga trải giường phía dưới, thở hổn hển, trong cổ họng nức nở phát ra tiếng rên rỉ như khóc.

Khi Trần Lâm nhấp lực mạnh hơn nữa, cả chiếc giường rung chuyển như sắp vỡ ra, Hàng Cẩm bị thao đến nỗi ngửa cổ hét lên, nước mắt sinh lý chảy ra, bụng dưới co giật run rẩy, cô đưa một tay ra đẩy thân thể cậu nhưng Trần Lâm nắm lấy cánh tay đó bẻ ra sau giữ ngay phía mông, dùng sức nhấp càng sâu hơn.

Xương hông va chạm vào mông cô hàng chục cái, cậu lại kéo tay kia về đè ở sau lưng, ôm cả người cô vào lòng thao mạnh, một tay dùng sức bóp ngực cô, khi cô khóc rên rỉ, cậu đưa tay kéo cằm cô quay lại rồi ngậm lấy môi lưỡi, nghe cô khóc nức nở trong khoang miệng cậu.

Lần thứ hai của Trần Lâm diễn ra rất lâu, đủ hai mươi phút thao mạnh vào trong âm đạo của Hàng Cẩm mới rút ra chống vào sau thắt lưng của cô xuất tinh, cậu lật người cô lại ôm vào lòng, một bên vuốt ve sau lưng cô, một bên hôn môi.

Cô mệt lử người, hai chân mềm nhũn không khép lại được, đầu gối vì làm tình vừa rồi mà bị đè đến đỏ bừng, cơ thể vẫn trong cơn dư âm của khoái cảm, thỉnh thoảng run rẩy, nơi riêng tư vẫn tuôn trào dâm thủy.

Cô bị hôn đến thở không ra hơi, ngón tay không còn sức mà đẩy cậu.

Trần Lâm bế cô đến phòng tắm, ôm cô đứng dưới vòi hoa sen tắm rửa, cô được luồng nước ấm áp chảy lên người làm lim dim mắt, làn da trắng nõn phủ đầy những vết tích cậu lưu lại, bộ ngực trắng nõn đều hằn những vết đỏ.

Cậu nhìn ngắm một hồi, yết hầu trượt lên xuống, rồi lại ngẩng đầu liếm núm vú của cô, há miệng ngậm lấy một bên ngực mút chặt.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hàng Cẩm bị cậu mút đến tê dại da đầu, một tay nắm lấy tóc cậu, một tay đẩy đầu cậu ra.

Trần Lâm lại ngẩng đầu hôn môi cô, đè cô vào cửa kính, một tay nắm lấy cằm cô cắn lên môi, một tay nâng chân cô lên khuỷu tay, hạ người xuống để dương vật cứng ngắc tự động đâm vào hoa huyệt ướt át kia, sau đó hai tay vòng lấy người cô, lòng bàn tay đệm phía sau lưng, trong không gian chật hẹp, vừa cắn môi cô,vừa dữ dội thúc vào cô.

“Ưm...” Hàng Cẩm bị khoái cảm ép thành tiếng rên rỉ thở dốc, cánh tay cô vô lực khoác lên gáy Trần Lâm, theo từng cú thúc của cậu mà đung đưa nhấp nhô lên xuống.

Mông cô bị thúc đến đỏ bừng run rẩy, hơi nước trắng xóa bốc hơi từ làn nước ấm trong phòng tắm, cánh cửa kính trơn trượt khiến Hàng Cẩm không có chỗ để tựa, chỉ có thể bám vào người Trần Lâm, bị cậu thao đến ngửa cổ rên rỉ sung sướng.

“Đủ rồi...” Cô cắn cổ cậu, giọng nói run rẩy vì lên đỉnh.

Trần Lâm vẫn chưa dừng lại, dưới háng thúc càng mạnh càng dữ, tiếng va chạm vang lên rất lớn, khoái cảm dâng trào theo xương cụt lên đến da đầu, Hàng Cẩm hét lên một tiếng, phía sau đầu va vào cửa kính, hai tay cô vô thức nắm lấy tóc cậu, cái cổ mảnh khảnh căng cứng, bụng dưới co rút dữ dội.

Cô lại lên đỉnh một lần nữa, khuôn mặt ửng hồng, đến cả mắt cũng ửng đỏ, cánh mũi tròn trịa nhỏ nhắn, cô ngửa cổ lên để lộ những đường nét thanh tú xinh đẹp, đôi môi đỏ hồng vì bị hôn hơi hé ra, hơi thở như muốn câu dẫn người ta.

Ngay cả biểu cảm lên đỉnh của cô cũng thật đẹp.

Trần Lâm mê muội nhìn chằm chằm vào mặt cô, lại không nhịn được cúi đầu hôn cô.

Cậu rất thích cô.

Cực kỳ, cực kỳ thích.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nhớ Em (H)

Số ký tự: 0