Nhớ Em (H)

Thao

Đông Ca

2024-08-29 13:21:35

“Xuống dưới” Cô dường như hối hận, chống cự đưa tay đẩy cậu, cơ thể vùng vẫy giãy giụa muốn thoát khỏi gậy thịt khổng lồ trong cơ thể, càng muốn thoát khỏi sự kiềm chế của cậu.

Trần Lâm rút ra rồi lại đâm vào, chỉ thấy cô ngửa cổ nức nở một tiếng, tiếng kêu mềm mại, bàn tay chống cự của cô đặt trên cánh tay cậu, móng tay cắm sâu vào da thịt cậu.

Cậu thở hổn hển thúc hông đưa đẩy, đâm được vài nhát thì không nhịn được mà rút ra bắn tinh.

Hàng Cẩm xoay người, cô cảm thấy hơi đau, càng nhiều hơn là cảm giác căng trướng, cảm giác choáng váng vì say rượu vẫn luôn ở đó, cô nhắm mắt lại nhưng lại ngửi thấy mùi của Trần Lâm trên người mình, hơi thở sạch sẽ trong miệng cậu cùng với mùi tinh dịch dâm mỹ khi cậu vừa mới bắn tinh.

Trần Lâm lại đè lên, hôn từ sau bờ vai lần xuống đến cổ, rồi lật người cô lại, thân hình thon dài rắn chắc hoàn toàn phủ lên cô, một tay giữ chặt cằm cô, cúi đầu hôn xuống, cậu lại cương cứng, dương vật cứng như đá chống vào bụng cô.

Hàng Cẩm không muốn làm nữa, nhíu mày muốn mở miệng, lời còn chưa nói ra, cậu đã nhấc chân cô lên đâm vào, lần này động tác thành thạo hơn lúc nãy, đâm được vài cái, Trần Lâm liền nhấc cả hai chân của cô gác lên vai, eo hông thúc mạnh đâm vào trong cô.

Cái cự vật thô cứng kia đâm rất sâu, thậm chí mỗi lần quy đầu đều chạm đến tử cung.

Vẫn trướng căng như cũ, nhưng sau sự căng tức ấy là từng cơn khoái cảm dâng trào như thủy triều, Hàng Cẩm bị thao đến nỗi đầu óc trống rỗng, trong khoang mũi phát ra những tiếng rên rỉ vụn vỡ, cảm giác tê dại chạy dọc theo xương cụt lên đến da đầu, cơ thể cô như bị dòng điện chạy qua, cả phần xương sống đầu run rẩy.

Xương hông và mông va vào nhau, trong không khí vang lên tiếng “bạch bạch” dâm đãng, Trần Lâm buông chân cô ra, đè cả người xuống, cúi người cắn môi cô, hai tay từ phía sau ôm lấy lưng cô, sau khi khống chế cô trong ngực, dưới hông lại thúc vào vừa nhanh vừa mạnh.

Hàng Cẩm bị ép phải thấp giọng kêu ra tiếng, năm ngón tay không khống chế được mà để lại vết xước sau gáy cậu.

Trần Lâm thao quá mãnh liệt, cả giường đều đang rung chuyển dữ dội, khoái cảm càng tích càng nhiều, bụng nhỏ chua mỏi đến cực độ, đầu Hàng Cẩm dao động trái phải, hai tay nắm kéo tóc cậu lung tung, cô há miệng thở dốc nức nở, rơi vào tai như thể đang khóc.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lúc cao trào, toàn thân cô run rẩy dữ dội, trong mắt tràn đầy hơi nóng, cô dùng sức ôm lấy thân thể Trần Lâm, mười ngón tay vùi vào trong thịt sau lưng cậu, cào ra bốn năm vết máu trên tấm lưng kia.

Cậu thở hổn hển hôn lên môi cô rồi hỏi: “Thoải mái không?”

Hai mắt của Hàng Cẩm hoàn toàn mắt tiêu cự, sau khi đạt cực khoái, ý thức cả người cô hoàn toàn rơi vào trống rỗng.

Trần Lâm lật người cô qua, để cô nằm sấp trên giường, một tay bóp eo cô, một tay đỡ dương vật cắm vào từ phía sau, cô phản ứng rất mãnh liệt, cơ thể mềm nhũn gần như run rẩy, Trần Lâm lại nâng eo cô lên giữa không trung, năm ngón tay dọc theo bụng cô lần mò tới ngực, ngón cái và ngón trỏ xoa nắn núm vú hồng hào kia, eo hông đưa đẩy liên tục, đồng thời cậu lại cúi đầu hôn đốt sống lưng nhô ra sau lưng cô.

Toàn bộ khoái cảm bao vây lấy cô, Hàng Cẩm thở hổn hển, mỗi một lần hô hấp đều không thể kiềm chế phát ra tiếng rên rỉ, sau khi Trần Lâm nghe được tiếng rên rỉ của cô, thao đến càng hung dữ mãnh liệt, nụ hôn rơi vào sau gáy cô đều mang theo vài phần lực cắn.

Cô lại cao trào, lần này âm đạo của cô co rút dữ dội sau khi lên đỉnh, Trần Lâm suýt nữa bị xoắn đứt, vội vàng rút ra lại nhịn không được đâm vào sâu hơn, Hàng Cẩm bị thao đến nỗi khóc nức nở, cả người vùi mình vào nệm không ngừng run rẩy.

Trần Lâm áo sát cả người vào sau lưng cô, vén tóc cô lên hôn vành tai: “Chị ơi”

Thân thể Hàng Cẩm run rẩy, bên trong co rút càng chặt.

Cậu thở hổn hển cắn vành tai của cô, dưới hông lại nặng nề đẩy cô một cái: “Tôi chỉ nhỏ tuổi hơn chị thôi, những chỗ khác...”

“Đều rất lớn.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nhớ Em (H)

Số ký tự: 0