Nhóc Cưng May Mắn Được Sủng Đến Cạn Lời Ở Tận Thế
Chương 33
2024-10-09 21:07:35
Ông ta còn chưa đi mấy bước, đột nhiên bị người phía sau ôm chặt lấy, Dương Thiên Minh hừ một tiếng: "Mày tìm chết à!"
Nhũ băng đâm xuống đỉnh đầu của Lục Thư Hoài một cách dễ dàng, hoàn toàn không kịp ngăn lại.
"Thư Hoài!"
"Anh cả!"
Vì quá thống khổ và kinh ngạc, vòng tay đang bịt miệng Vãn Vãn của Diệp Khê buông lỏng ra một chút, Vãn Vãn nhân cơ hội này thoát ra, tuyệt vọng hét lên: "Dừng lại!"
Sau đó, cây nhũ băng chỉ còn vài cm là sẽ đâm thủng đỉnh đầu Lục Thư Hoài đột ngột dừng lại, dù Dương Thiên Minh dùng hết sức lực cũng không thể tiếp tục đâm sâu hơn nữa.
"Chết tiệt, là... Là mày!" Dương Thiên Minh tức giận quay đầu trừng mắt nhìn Vãn Vãn, vừa nãy ngay khi ông ta vừa nghe thấy cô nhóc này kêu dừng lại một cái, thì ông ta lại thật sự không thể tiếp tục làm tổn thương tên đàn ông này được nữa.
"Băng ghế bay lên!" Vãn Vãn thoát khỏi lồng ngực của Diệp Khê, khua hai bàn tay nhỏ lên không trung.
Trong nhà đột nhiên vang lên một tiếng động kỳ lạ, sau đó tất cả các băng ghế thực sự bay lên không trung.
"Các người dám làm hại người nhà của tôi, tôi sẽ giết các người!" Vẻ mặt hung dữ nhưng cũng rất dễ thương của Vãn Vãn khiến cho người ta không cảm thấy đáng sợ chút nào.
Nhưng mà hành động cô nhóc đang làm lại khiến người ta rất kiêng dè.
"Cả ông nữa, bay lên cho tôi!" Ngón tay nhỏ chỉ vào Dương Thiên Minh.
Cả người Dương Thiên Minh đột nhiên nhẹ tênh và mất khống chế bay lên không trung cách mặt đất một mét.
"Anh Dương!" Thuộc hạ của Dương Thiên Minh muốn đến gần để cứu Dương Thiên Minh, nhưng lại bị những băng ghế đang bay tán loạn ngăn cản.
"Mẹ nó..." Lục Minh Dục há to mồm, dáng vẻ không thể tưởng tượng nổi nhìn Vãn Vãn: "Vãn Vãn, em giỏi quá, anh đây bái phục em!"
Lục Thịnh Nghiêu và Diệp Khê nhìn nhau, cả hai đều nhìn thấy sự ngạc nhiên trong mắt của người kia. Mọi người cũng không rảnh màng đến dị năng đó là thật hay giả, Lục Thịnh Nghiêu đi tới đỡ Lục Thư Hoài dậy, Lục Chiêu Tuyết chạy đi tìm hộp thuốc và giúp Lục Thư Hoài xử lý vết thương trước.
"Vãn Vãn, bắt ông ta cầm nhũ băng tự đâm mình đi." Lục Minh m đã khó chịu với người đàn ông này từ lâu.
Bây giờ mạng sống của Dương Thiên Minh đang bị người khác nắm giữ, ông ta buộc phải hạ thấp thái độ của mình, vì ông ta sợ rằng Vãn Vãn sẽ thực sự không chế và giết mình.
"Bạn nhỏ, chú xin lỗi cháu, chú sẽ sửa mà, chú sẽ không làm hại người nhà của cháu nữa... "
Lúc này, cuối cùng Hệ thống 777 cũng biết được sự thật về việc nhũ băng thay đổi phương hướng, vì nghi ngờ đó là do Vãn Vãn làm nên đã quét toàn thân cô nhóc, sau đó báo cáo kiểm tra được đưa ra và cô nhóc thực sự có được dị năng ngôn linh.
Hiện tại dị năng này chỉ mới cấp một, xác suất lời nói thành sự thật cũng chỉ có 10%, nhưng Vãn Vãn rất may mắn thật sự phát huy được 10% đó.
Mặc dù không thể đổi được cái gọi là vũ khí, nhưng Hệ thống 777 còn có một chức năng đặc biệt, đó chính là điều khiển, lúc trước nó còn điều khiển đá của nhà họ Vương làm Vương Thiên Bảo vấp ngã đó.
Đúng vậy, cảnh tượng bây giờ đều là do Hệ thống 777 khống chế, Vãn Vãn chỉ đang cáo mượn oai hùm mà thôi.
Nhưng Dương Thiên Minh và những người khác không biết chuyện này, họ chỉ biết rằng tình hình hiện tại đột nhiên thay đổi, họ đã trở thành phe yếu hơn, và sống chết của Dương Thiên Minh vẫn đang bị đe dọa.
Dù sao thì Hệ thống 777 cũng chỉ là một hệ thống mới, level của ký chủ còn thấp, nên năng lực của nó cũng không mạnh lắm, nhiều nhất cũng chỉ có thể khống chế đến vậy thôi, làm cho Dương Thiên Minh bay lên không trung đã là cực hạn của nó rồi.
Người đàn ông cơ bắp và người đàn ông tóc húi cua đều có dị năng, nếu thực sự kiên quyết muốn đối phó với bọn chúng thì chỉ có một con đường duy nhất là chết, không thể lấy cứng chọi cứng với Dương Thiên Minh được.
[Vãn Vãn, cháu hãy nói cháu có dị năng hệ điều khiển.]
Nhũ băng đâm xuống đỉnh đầu của Lục Thư Hoài một cách dễ dàng, hoàn toàn không kịp ngăn lại.
"Thư Hoài!"
"Anh cả!"
Vì quá thống khổ và kinh ngạc, vòng tay đang bịt miệng Vãn Vãn của Diệp Khê buông lỏng ra một chút, Vãn Vãn nhân cơ hội này thoát ra, tuyệt vọng hét lên: "Dừng lại!"
Sau đó, cây nhũ băng chỉ còn vài cm là sẽ đâm thủng đỉnh đầu Lục Thư Hoài đột ngột dừng lại, dù Dương Thiên Minh dùng hết sức lực cũng không thể tiếp tục đâm sâu hơn nữa.
"Chết tiệt, là... Là mày!" Dương Thiên Minh tức giận quay đầu trừng mắt nhìn Vãn Vãn, vừa nãy ngay khi ông ta vừa nghe thấy cô nhóc này kêu dừng lại một cái, thì ông ta lại thật sự không thể tiếp tục làm tổn thương tên đàn ông này được nữa.
"Băng ghế bay lên!" Vãn Vãn thoát khỏi lồng ngực của Diệp Khê, khua hai bàn tay nhỏ lên không trung.
Trong nhà đột nhiên vang lên một tiếng động kỳ lạ, sau đó tất cả các băng ghế thực sự bay lên không trung.
"Các người dám làm hại người nhà của tôi, tôi sẽ giết các người!" Vẻ mặt hung dữ nhưng cũng rất dễ thương của Vãn Vãn khiến cho người ta không cảm thấy đáng sợ chút nào.
Nhưng mà hành động cô nhóc đang làm lại khiến người ta rất kiêng dè.
"Cả ông nữa, bay lên cho tôi!" Ngón tay nhỏ chỉ vào Dương Thiên Minh.
Cả người Dương Thiên Minh đột nhiên nhẹ tênh và mất khống chế bay lên không trung cách mặt đất một mét.
"Anh Dương!" Thuộc hạ của Dương Thiên Minh muốn đến gần để cứu Dương Thiên Minh, nhưng lại bị những băng ghế đang bay tán loạn ngăn cản.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Mẹ nó..." Lục Minh Dục há to mồm, dáng vẻ không thể tưởng tượng nổi nhìn Vãn Vãn: "Vãn Vãn, em giỏi quá, anh đây bái phục em!"
Lục Thịnh Nghiêu và Diệp Khê nhìn nhau, cả hai đều nhìn thấy sự ngạc nhiên trong mắt của người kia. Mọi người cũng không rảnh màng đến dị năng đó là thật hay giả, Lục Thịnh Nghiêu đi tới đỡ Lục Thư Hoài dậy, Lục Chiêu Tuyết chạy đi tìm hộp thuốc và giúp Lục Thư Hoài xử lý vết thương trước.
"Vãn Vãn, bắt ông ta cầm nhũ băng tự đâm mình đi." Lục Minh m đã khó chịu với người đàn ông này từ lâu.
Bây giờ mạng sống của Dương Thiên Minh đang bị người khác nắm giữ, ông ta buộc phải hạ thấp thái độ của mình, vì ông ta sợ rằng Vãn Vãn sẽ thực sự không chế và giết mình.
"Bạn nhỏ, chú xin lỗi cháu, chú sẽ sửa mà, chú sẽ không làm hại người nhà của cháu nữa... "
Lúc này, cuối cùng Hệ thống 777 cũng biết được sự thật về việc nhũ băng thay đổi phương hướng, vì nghi ngờ đó là do Vãn Vãn làm nên đã quét toàn thân cô nhóc, sau đó báo cáo kiểm tra được đưa ra và cô nhóc thực sự có được dị năng ngôn linh.
Hiện tại dị năng này chỉ mới cấp một, xác suất lời nói thành sự thật cũng chỉ có 10%, nhưng Vãn Vãn rất may mắn thật sự phát huy được 10% đó.
Mặc dù không thể đổi được cái gọi là vũ khí, nhưng Hệ thống 777 còn có một chức năng đặc biệt, đó chính là điều khiển, lúc trước nó còn điều khiển đá của nhà họ Vương làm Vương Thiên Bảo vấp ngã đó.
Đúng vậy, cảnh tượng bây giờ đều là do Hệ thống 777 khống chế, Vãn Vãn chỉ đang cáo mượn oai hùm mà thôi.
Nhưng Dương Thiên Minh và những người khác không biết chuyện này, họ chỉ biết rằng tình hình hiện tại đột nhiên thay đổi, họ đã trở thành phe yếu hơn, và sống chết của Dương Thiên Minh vẫn đang bị đe dọa.
Dù sao thì Hệ thống 777 cũng chỉ là một hệ thống mới, level của ký chủ còn thấp, nên năng lực của nó cũng không mạnh lắm, nhiều nhất cũng chỉ có thể khống chế đến vậy thôi, làm cho Dương Thiên Minh bay lên không trung đã là cực hạn của nó rồi.
Người đàn ông cơ bắp và người đàn ông tóc húi cua đều có dị năng, nếu thực sự kiên quyết muốn đối phó với bọn chúng thì chỉ có một con đường duy nhất là chết, không thể lấy cứng chọi cứng với Dương Thiên Minh được.
[Vãn Vãn, cháu hãy nói cháu có dị năng hệ điều khiển.]
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro