Nhóc Zombie Chỉ Muốn An Nhàn Thôi
Chương 6
2024-08-22 22:10:57
Chương 6
Bên ngoài trời dường như đang lộng gió, những cành cây đang che trời từ hai bên đường đều bị gió thổi đung đưa đung đưa, lay động quỷ dị.
Có thể bẻ cong một cành cây thô như vậy thì gió phải rất mạnh, nhưng bọn họ vẫn không nghe thấy bất kỳ tiếng động nào, khi bầu không khí trong chiếc xe im lặng, thế giới lại chìm sâu vào yên ắng.
Thậm chí còn không thể nghe thấy tiếng động cơ khi xe chạy trên đường, giống như chiếc xe này không cần bất kỳ năng lượng gì để khởi động, chầm chậm xuyên qua một thế giới không có âm thanh.
Không biết là muốn mang họ đi đâu.
“Cậu nói dối.” Tên diễn viên nói Ninh Túc.
“Nếu cậu nhìn thấy nhiều xác chết cử động như vậy thì tại sao còn có thể bình tĩnh đến thế, ngay cả một chút kinh ngạc hay hoảng sợ đều không có.”
Ninh Túc: “Mặt tôi là mặt đơ mà.”
“…”
“Tốc độ xe nhanh như vậy, sao cậu có thể nhìn thoáng qua thôi đã biết trong đó có 120 thi thể đang chuyển động?”
Không cho Ninh Túc có cơ hội nói chuyện, hắn lại cười nhạo nói tiếp, “Còn xác chết cử động ấy à, tôi quả thật cũng từng gặp qua rồi, là trong một phim Zombie tôi từng đóng, cậu thật sự cho rằng có Zombie sao?”
Ninh Túc trầm mặc.
Trong đôi mắt xinh đẹp của cậu có hơi nghi ngờ, cũng có chút chột dạ, khiến người khác cho rằng cậu bị nói trúng tim đen nên không cãi lại được.
Hiển nhiên đa số mọi người trong xe đều không tin lời cậu, bỏ qua chuyện cậu bị tên diễn viên kia chỉ ra sơ hở, con người ấy mà, nếu tâm lý vốn đang sợ hãi thì họ sẽ theo bản năng không muốn tin vào những sự thật khủng khiếp mà chọn theo những lời lẽ an toàn.
Chúc Song Song vừa mới thở phào nhẹ nhõm, thấy vậy lại càng khẩn trương hơn: “Là thật đấy, mắc gì bọn tôi phải gạt mọi người chứ? Không có lý do, đó là sự thật!”
Gã cơ bắp vẫn đang túm tóc cô như sực nghĩ ra cái gì đó, “Tụi mày vẽ vời ra mấy chuyện quỷ quái như vậy là muốn bọn tao ở yên trong xe đúng không!”
Gã vừa dứt lời, bên trong xe vang lên một giọng điện tử không có cảm xúc.
【 Xin vui lòng không rời khỏi xe, nếu không tự gánh lấy hậu quả. 】
Thời gian âm thanh điện tử này xuất hiện quá vi diệu, như thể muốn củng cố lời nói dối của Ninh Túc và Chúc Song Song để bọn họ ngồi yên ở trong xe.
Tầm mắt vài người trong xe hiện lên sự thù địch.
“Nói mau, tụi bây rốt cuộc muốn làm gì!”
“Mục đích của tụi mày là gì hả?”
Bên ngoài trời dường như đang lộng gió, những cành cây đang che trời từ hai bên đường đều bị gió thổi đung đưa đung đưa, lay động quỷ dị.
Có thể bẻ cong một cành cây thô như vậy thì gió phải rất mạnh, nhưng bọn họ vẫn không nghe thấy bất kỳ tiếng động nào, khi bầu không khí trong chiếc xe im lặng, thế giới lại chìm sâu vào yên ắng.
Thậm chí còn không thể nghe thấy tiếng động cơ khi xe chạy trên đường, giống như chiếc xe này không cần bất kỳ năng lượng gì để khởi động, chầm chậm xuyên qua một thế giới không có âm thanh.
Không biết là muốn mang họ đi đâu.
“Cậu nói dối.” Tên diễn viên nói Ninh Túc.
“Nếu cậu nhìn thấy nhiều xác chết cử động như vậy thì tại sao còn có thể bình tĩnh đến thế, ngay cả một chút kinh ngạc hay hoảng sợ đều không có.”
Ninh Túc: “Mặt tôi là mặt đơ mà.”
“…”
“Tốc độ xe nhanh như vậy, sao cậu có thể nhìn thoáng qua thôi đã biết trong đó có 120 thi thể đang chuyển động?”
Không cho Ninh Túc có cơ hội nói chuyện, hắn lại cười nhạo nói tiếp, “Còn xác chết cử động ấy à, tôi quả thật cũng từng gặp qua rồi, là trong một phim Zombie tôi từng đóng, cậu thật sự cho rằng có Zombie sao?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ninh Túc trầm mặc.
Trong đôi mắt xinh đẹp của cậu có hơi nghi ngờ, cũng có chút chột dạ, khiến người khác cho rằng cậu bị nói trúng tim đen nên không cãi lại được.
Hiển nhiên đa số mọi người trong xe đều không tin lời cậu, bỏ qua chuyện cậu bị tên diễn viên kia chỉ ra sơ hở, con người ấy mà, nếu tâm lý vốn đang sợ hãi thì họ sẽ theo bản năng không muốn tin vào những sự thật khủng khiếp mà chọn theo những lời lẽ an toàn.
Chúc Song Song vừa mới thở phào nhẹ nhõm, thấy vậy lại càng khẩn trương hơn: “Là thật đấy, mắc gì bọn tôi phải gạt mọi người chứ? Không có lý do, đó là sự thật!”
Gã cơ bắp vẫn đang túm tóc cô như sực nghĩ ra cái gì đó, “Tụi mày vẽ vời ra mấy chuyện quỷ quái như vậy là muốn bọn tao ở yên trong xe đúng không!”
Gã vừa dứt lời, bên trong xe vang lên một giọng điện tử không có cảm xúc.
【 Xin vui lòng không rời khỏi xe, nếu không tự gánh lấy hậu quả. 】
Thời gian âm thanh điện tử này xuất hiện quá vi diệu, như thể muốn củng cố lời nói dối của Ninh Túc và Chúc Song Song để bọn họ ngồi yên ở trong xe.
Tầm mắt vài người trong xe hiện lên sự thù địch.
“Nói mau, tụi bây rốt cuộc muốn làm gì!”
“Mục đích của tụi mày là gì hả?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro