Những Chủ Nhân Của Tôi

Chương 8 - Chương 8

Nguỵ Thừa Trạch

2024-05-12 11:38:25

Cô muốn báo án con mẹ nó, hôm nay nhất định phải đưa tên đàn ông khốn kiếp này vào cục cảnh sát."Ách, biến đi...a" Sau lưng là tiếng cười lớn hưng phấn của người đàn ông, tăng thêm sức lực, xương cốt trên mu bàn tay càng dùng thêm sức nổi lên gân xanh, hắn thích thú khi cô giãy dụa

"Vật nhỏ, vẫn còn sức lực nha, không sợ tôi bóp chết em sao, vậy tiếp tục đi, xem ai sức lực lớn hơn"

Cánh tay Tần Tiêu dùng sức đến nhức mỏi, khăn quàng cổ quấn càng chặt, cô khóc ra tiếng, tuyệt vọng lâm vào đáy cốc.

“Lâm Tư Dương… Lâm Tư Dương tôi cầu xin anh, anh buông tha tôi đi!”

Hắn ngồi ghế sau phát ra tiếng cười âm hiểm

"Thời điểm em với tôi chia tay, tôi quỳ xuống cầu xin em đừng đi, em vẫn tiếp tục đi đó!! Con mẹ nó tôi lộng chết em, ai cho phép em chia tay tôi, lúc ở trên giường lẳng lơ nói chuyện yêu đương với tôi, xuống giường liền không nhận người phải không, em chờ đấy cho tôi!"

Hắn bỗng nhiên buông khăn quàng cổ ra, túm tóc cô, đem mặt cô dán ở ghế phụ

"Cút đến ghế phụ cho tôi, tôi lái xe, dám mở cửa xe chạy đi thì em chết chắc!!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tần Tiêu bị hắn túm tóc chuyển dời đến ghế phụ, ô tô nhỏ hẹp, vóc dáng gần 1m9 của hắn trông cực kì khó khăn, gian nan từ phía sau lên trên, ngồi vào ghế điều khiển.

Hắn để đầu đinh là tên ăn chơi trác táng, cực kỳ yêu thích đánh nhau, khóe mắt có miệng vết thương rất dài, rõ ràng thanh niên có diện mạo như ánh mắt trời nhưng khóe miệng nhếch lên trông rất dữ tợn, bộ dáng luôn luôn không sợ trời sợ đất.

Như hiện tại, hắn dẫm chân ga xuống, không thèm thắt đai an toàn, đôi tay nắm tay lái, nhe răng nhếch miệng cười dữ tợn, nổi điên đi về hướng phía trước. Phía sau lưng Tần Tiêu dính sát vào trụ lưng ghế, kinh sợ thét chói tai ra tiếng, nước mắt đều rơi xuống.

“Lâm Tư Dương, tôi không muốn chết! Mẹ nó tôi không muốn chết a.”

"Ông đây muốn cùng em làm một đôi uyên ương bỏ mạng, muốn chết thì liền chết, đường xuống hoàng tuyền ông đây sẽ bên anh"

Cô rốt cuộc nhịn không được phát ra tiếng thét chói tai, nắm chặt đai an toàn cúi đầu nhắm hai mắt lại, chưa bao giờ cảm nhận được sinh ly tử biệt đến gần như vậy, hắn thật là người điên! Kẻ điên này muốn chết còn kéo cô đi theo, hắn đột nhiên nhìn thấy mấy khách sạn, thay đổi hướng chạy như bay đến.

Mở cửa xe, túm cô xuống xe, bóp chặt cổ cô, kéo cô đi về hướng cửa chính.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Những Chủ Nhân Của Tôi

Số ký tự: 0