Những Điều Cấm Kỵ Trong Dân Gian

Cửa Hàng Đồ Cổ

Tô Hoàn

2024-10-13 11:44:23

Ngay khi nghe nói tôi là đệ tử của Linh Khê, sắc mặt ông chú trung niên hơi thay đổi, ông nhìn tôi từ trên xuống dưới, ngạc nhiên nói: "Ngươi cũng nhận đồ đệ có căn cơ thấp như vậy?" ”

Tôi đỏ mặt vì lời nói của ông chú, đồng thời muốn lên tiếng giải thích. Nhưng nghĩ lại mình chỉ là một người đồ đệ trên danh nghĩa của Linh Khê, không có gì đáng lên tiếng. Tôi chỉ có thể cúi đầu nhìn vào chóp mũi của tôi, và tôi coi như không nghe thấy bất cứ điều gì.

Linh Khê dường như không quan tâm đến sự chế giễu trong lời nói của đối phương, thẳng thắn nói: "Tôi chỉ xem vào duyên phận khi nhận đồ đệ. ”

"Số mệnh đến, đừng nói hắn xuất thân thấp hèn, kể cả ăn mày thì sao chứ?"

"Nếu như không có mệnh, kể cả có là hoàng đế, ta cũng lười nhìn đi."

Sắc mặt ông chú trung niên trở nên tối sầm lại, nói: "Linh nha đầu, cô đang nói thằng nhóc hôi thối của tôi còn không bằng một tên ăn mày sao?" ”

"Có không?" Linh Khê nói với vẻ mặt vô tội: "Tôi chỉ nói cho anh biết tiêu chuẩn nhận đồ của tôi có liên quan gì đến Linh Lăng." ”

"Đúng rồi, nói bóng nói gió, cô không tử tế chút nào." Ông chú trung niên châm một điếu thuốc và nói với vẻ mặt chán nản: "Thằng nhóc hôi thối của tôi có gì không tốt chứ, muốn IQ có IQ, muốn ngoại hình có ngoại , và điều quan trọng nhất là luôn nghe theo lời, nó đã chờ đợi suốt ba năm rồi, đột nhiên cô lại nhận một người khác làm đồ đệ, nếu nó mà biết được, không phải sẽ chết vì buồn bã sao? ”

Linh Khê tỏ vẻ thắc mắc: "Chuyện này có liên quan gì đến tôi không?" ”

Ông chú trung niên vẻ mặt oán giận lại ngượng ngùng nói: "Đây không phải là thiếu một cô con dâu xuất sắc như cô sao?" ”

"Miệng chó không thể nhả ngà voi." Linh Khê nói không thương tiếc: "Tôi muốn mua một mẩu tin tức, về con gà trống vàng tím." ”

Ông chú trung niên hút mạnh điếu thuốc, nhìn tôi nói: "Âm khí trên người thằng nhóc này bị cậu dùng kim bạc ép buộc, dựa vào gà trống vàng tím còn chưa đủ đúng không?" ”

Linh Khê cầm mấy loại hương vị: "Nếu ngươi có tin tức bồ đề tâm và hoa hướng dương không hạt, ta cũng có thể cùng mua." ”

"Ồ, đại doanh nhân." Ông chú trung niên lộ ra vẻ vui mừng, nói: "Chờ một chút, tôi sẽ kiểm tra trước." ”

Cùng lúc đó, ông chú lách qua cửa sau và biến mất.

Tôi nhìn bóng dáng rời đi của đối phương, khâm phục: "Sư phụ, người này có thể nhìn thấu tình huống trong cơ thể ta trong nháy mắt, đây cũng là một cao thủ." ”

Linh Khê khinh thường nói: "Ông ta có chút quan hệ với sư phụ ta, đó là phương pháp xem vận may." ”

"Xem vận may? Uh, bói toán, phải không? Tôi ngờ vực hỏi, nửa hiểu nửa vời.

Linh Khê lắc đầu nói: "Khác nhau, bói toán có thể thấy vận may của người , nhưng chỉ là may mắn của giai đoạn gần đây hoặc ngày. Quan sát vận may thì khác, người đó có thể suy luận tương lai của bạn dựa trên may mắn của chính bạn. Ít nhất ba bốn năm, nhiều nhất là mười năm, số phận tương lai của bạn trong mắt của người xem rất rõ ràng. ”

"Đáng sợ như vậy?" Tôi ngạc nhiên.

Linh Khê nhìn những người qua đường bên ngoài cửa hàng, cười hời hợt nói: "Nó không đáng sợ như cậu nghĩ." ”

Tôi bị Linh Khê làm cho bối rối, bất lực nói: "Vậy so với ngươi, sư phụ, ai mạnh hơn?" ”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Linh Khê không trả lời, bởi vì ông chú trung niên đã đi ra khỏi phòng sau rồi.

Ông chú dường như nghe thấy câu hỏi của tôi, và nói với một nụ cười kỳ lạ: "Có chuyện gì vậy, muốn thay đổi sư phụ rồi?" ”

"Không có, không có." Tôi lắp bắp đáp lại.

Thành thật mà nói, tôi chỉ tò mò.

Theo tôi, một người có thể nhìn thấy số phận của người khác trong hơn mười năm thực sự là một sự tồn tại nghịch thiên.

"Cậu nhóc đừng có phúc mà không biết hưởng." Ông chú trung niên cầm ấm trà trên bàn rót vào chén rồi vui vẻ nói: "Có mười người như tôi cũng không thể so sánh với sư phụ của , danh hiệu đệ nhất thiên linh sư ở Kinh Đô làm sao có thể nói đùa được ?" ”

"Nếu cậu muốn tôi nói rằng phần mộ tổ tiên bốc khói xanh( ‘祖坟冒青烟’: Ý chỉ điều tốt, cũng có nghĩa là mỉa mai, chửi thề.,) nhận phước lành của tổ tiên bạn. Rõ ràng vận may của cậu quá , nhưng lại có thể ở cạnh Linh . Chưa kể giúp cậu đổi mệnh kéo cậu về từ cửa môn quan, trên cơ thể còn có sự gia tăng của tài . ưm, không phải trắng tay sao?. ”

Ông chú trung niên thở dài nói: "Thằng nhóc hôi thối của tôi vận khí không tốt lắm, nó muốn bái cô làm thầy, đã đợi ba năm cuối cùng thành dã tràng se cát , sau này nó sẽ sống như thế nào đây? ”

Linh Khê nói không nên lời: "Đừng nói nhảm, nói một số chuyện nghiêm túc đi." ”

"Được." Ông chú trung niên lập tức trở nên hưng phấn, từ trong túi lấy ra một phong thư nói: "Tôi không có tin tức gì về tung tích của Bồ Đề Tâm và hoa hướng dương không hạt, nhưng con gà trống vàng tím lại có một số manh mối." ”

Linh Khê có chút tiếc nuối, gật đầu nói: "Được rồi, chúng ta định giá đi." ”

Ông chú trung niên nhẹ nhàng giơ ngón trỏ lên, tôi còn tưởng ông ta đang nói khoảng 10.000 tệ, lập tức lấy ra khoản phí cảm ơn mà Mạnh Phàm đưa cho tôi ngày hôm qua, đặt lên bàn nói: "Cảm ơn chú." ”

"Không, tôi nói này ......" Ông chú trung niên véo phong bì, ngập ngừng nói: "Cái này, giá trị thông tin của tôi thấp như vậy?" ”

Linh Khê mỉm cười nhưng không nói, ánh mắt híp vào giống như vầng trăng.

Tôi xấu hổ và nói: "Không phải là 10.000 nhân dân tệ sao?" ”

Ông chú trung niên tức giận nói: "Một ngón tay tượng trưng cho một triệu." ”

"Nhiều như vậy?" Tôi sửng sốt và vô thức lùi lại hai bước.

Tốn một triệu để mua một thông tin, quá đắt đỏ.

Linh Khê ra hiệu cho tôi nhận phong bì từ tay ông chú trung niên, nói dứt khoát: "10.000 này là tiền đặt cọc, số tiền còn lại sẽ được gửi qua vào ngày mai." ”

"Ha, vẫn là sảng khoái." Ông chú trung niên vui vẻ nói: "Thế này, tôi sẽ giúp cô chú ý đến manh mối của bồ đề tâm và hoa hướng dương không hạt, đồng thời thông báo cho ngay lập tức nếu có tin tức." ”

"Ừm, giá cả rất dễ nói." Linh Khê nhận lấy phong bì rồi đi ra khỏi cửa hàng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ông chú trung niên nói: "Cô Linh, chúng ta cùng nhau ăn một bữa nhé?" ”

Linh Khê không quay đầu lại.

Ông chú trung niên không bỏ cuộc mà nói: "Ngày mai để con tôi đến gặp cô chúc mừng năm mới nhé?" ”

Linh xua tay, lễ phép nói: "Tôi sợ tổn thọ" ”

"Phốc."

Người chú đang uống trà trong cửa hàng phun ra đất và ho sặc sụa.

Tôi cười và nói: "Sư phụ, ông ấy muốn người làm con dâu của ông ấy." ”

Linh Khê lẳng lặng liếc nhìn tôi, nụ cười trên khóe miệng lạnh như băng.

Tôi rùng mình một cách vô thức, nhíu mày và không dám nói thêm gì nữa.

"To gan rồi, dám tò mò chuyện riêng tư của sư phụ." Linh Khê tức giận nói: "Về nhà làm một trăm lần chống đẩy." ”

Tôi thậm chí không dám phản kháng, và thành thật thú nhận hình phạt: "Xin lỗi sư phụ, con đã sai, con không dám hỏi chuyện đó một lần nào nữa." ”

Sau khi lên xe, Linh Khê mở phong bì ra, lấy tờ giấy bên trong ra đọc. Cô ấy ném nó vào tôi và nói, "Nhớ địa chỉ." ”

Tôi sợ rằng tôi sẽ không thể nhớ được, vì vậy tôi lấy điện thoại ra và chụp ảnh.

Tờ giấy viết: " Làng Hà Trung cách Kinh Đô sáu mươi dặm, nữ hộ sinh Lưu Lan Phương."

Khi xe đến thành, Linh Khê đỗ xe ở một trung tâm mua sắm lớn, vô tình nói: "Ngày mai là năm mới, đi mua quần áo mới cho mình đi, coi như là quà Tết của sư phụ." ”

"Không cần, không cần." Tôi vội vàng từ chối: "Tôi không còn là trẻ con nữa, không cần mỗi năm lại phải mặc quần áo mới." ”

Tôi đến Kinh Đô chỉ để cứu mạng mình và loại bỏ tà ma trong cơ thể ra ngoài.

Sau này cần phải chi rất nhiều tiền.

Cho dù Tô Đồng Diên âm thầm trả lại cho tôi, tôi cũng không muốn phải nợ quá nhiều.

Hôm nay mua tin tức của gà tím vàng đã tốn hết một triệu, tôi còn không biết trả lại số tiền này cho Linh Khê như thế nào, huống chi cô ấy bỏ tiền ra mua quần áo cho tôi.

"Bảo cậu đi thì phải đi, lề mà lề mề giống như con gái vậy" Linh Khê bấm còi, tức giận nói: "Một người đàn ông tính toán chi li thì không thể làm nên chuyện lớn , mặc dù cậu không phải là đệ tử chân chính của, nhưng cũng liên quan đến tên tuổi Linh Khê của tôi, cậu mất mặt cũng chính là tôi mất mặt, hiểu không? ”

"Hiểu rồi." Tôi ngập ngừng và bước ra khỏi xe.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Những Điều Cấm Kỵ Trong Dân Gian

Số ký tự: 0