Những Giai Điệu Phi Nhân Loại

Thế Giới 1: Ngư...

2024-12-16 11:07:49

Cô từng hỏi Asmondeus về cách sống qua mùa đông, biết rằng trong lãnh thổ của anh còn có vài hòn đảo gần vùng nhiệt đới, nhưng với tốc độ của anh, cũng phải mất vài ngày để bơi đến đó, vì vậy Tân Uyển đã lên kế hoạch làm một chiếc bè đơn giản.

Nếu có một sự kiện bất ngờ nào khác mà Tân Uyển chưa nghĩ đến, có lẽ đó chính là việc cô đã gặp một người cá lạ khi ra biển cùng Asmondeus hôm nay.

Hai người cá đó cũng sở hữu vẻ đẹp tuyệt mỹ, nhưng thái độ lại vô cùng tồi tệ. Họ xuất hiện ở rìa lãnh thổ của Asmondeus, thách thức anh một cách trắng trợn, mắng chửi anh là “Niềm bại hoại của tộc quần”, “giống dị hóa”.

Sau đó... họ đã bị Asmondeus lao tới đánh đuổi.

Nếu không có Tân Uyển nổi trên mặt nước phía sau anh, có lẽ hai người cá trẻ tuổi đó đã không thể sống sót mà bơi trở về.

“Mấy người không được các trưởng lão trong tộc quần dạy rằng không được khiêu khích giống dị hóa sao?”

Asmondeus nhìn theo bóng dáng họ bỏ chạy, lạnh lùng nói.

Lúc này Tân Uyển mới biết được thân phận mà Asmondeus chưa bao giờ nhắc đến trước đây.

Những đứa trẻ người cá mồ côi lẽ ra phải được cả tộc quần nuôi dưỡng, nhưng vì ngoại hình khác biệt với những người khác, lại không có khả năng quyến rũ bằng giọng hát như người cá, Asmondeus đã bị tộc quần vứt bỏ vì không có giá trị trong việc săn bắt.

Họ ghét màu tóc đặc biệt nổi bật giữa biển sâu của anh, ghét giọng nói hơi khàn khàn của anh, họ nói Asmondeus bị thần linh nguyền rủa, là một sự tồn tại không thể chấp nhận trong tộc quần.

Vì vậy, đứa trẻ người cá cô độc đã đến vùng biển xa lạ, tự mình sống sót.

Không có khả năng quyến rũ con mồi, anh chỉ có thể dựa vào tốc độ và sức mạnh để bắt lấy con mồi, cứ như vậy, năm này qua năm khác, từ những ngày đầu không tìm được thức ăn, đến giờ còn có sức để mở rộng lãnh thổ của mình, sự trưởng thành của Asmondeus khiến cho những người cá khác theo không kịp.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Chắc hẳn anh rất cô đơn.”

Nghe xong, Tân Uyển cảm thấy rất đau lòng.

Nhớ lại lúc gặp nạn, cô chỉ ở một mình có ba ngày mà đã gần như sụp đổ, trong khi Asmondeus lại sống một mình suốt hơn mười năm!

Là một loại sinh vật xã hội hóa giống như con người, thống khổ như vậy e rằng chỉ có Robinson mới có thể cảm động lây.

“Bây giờ có tôi ở bên cạnh anh rồi.”

Cô rưng rưng ôm Asmondeus và vuốt ve tóc anh, trong khi người cá ngày càng trở nên táo bạo cũng tự nhiên ôm lấy eo cô, cọ cọ mặt vào hõm cổ cô.

Vì muốn an ủi người cá đáng thương, Tân Uyển ngồi bên bờ nước, để Asmondeus nằm trên đùi cô nghỉ ngơi.

Nhưng không lâu sau, cô đã bắt đầu hối hận về quyết định này.

“... Asmondeus!”

Tân Uyển vừa cố gắng giữ váy của mình, vừa đỏ mặt mắng chửi người cá không biết xấu hổ.

“Anh đang liếm ở đâu vậy!”

Asmondeus nhíu mày, có hơi lo lắng ngửi ngửi mũi, không thèm để ý đến lời phản đối của cô, anh mạnh mẽ tách hai chân cô ra, chui vào dưới váy của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Những Giai Điệu Phi Nhân Loại

Số ký tự: 0