Những Năm 80 Của Nữ Phụ Xinh Đẹp Làm Tinh

Chương 35

Đào Tử Tô

2024-11-20 14:27:49

Tưởng Ngọc Xuyên từ sau lần bị Sơn Trà dọa đã không dám trêu chọc cô nữa, nhưng bây giờ thấy cô ăn đồ của mình, lại có mẹ và chị bên cạnh nên cậu lớn gan, chạy ngay đến trước mặt Sơn Trà để giành lại túi bánh, nhưng bị cô dùng tay đẩy nhẹ khiến cậu loạng choạng.

Không thể lấy lại được, Tưởng Ngọc Xuyên đành nằm vật ra đất, khóc lóc om sòm.

“Mẹ ơi! Mẹ mau lấy lại cho con! Đó là bánh của con mà!”

“Cái đồ trộm cắp! Dám lấy đồ nhà!” Triệu Xuân Hoa tức đến phát điên, lớn tiếng mắng: “Sơn Trà, mày ăn trộm đồ của nhà mà còn dám đẩy Ngọc Xuyên!”

Sơn Trà bình tĩnh đáp: “Nếu nó còn dám giành, tôi không chỉ đẩy mà sẽ đánh luôn đấy. Bà cứ để nó thử xem.”

Nghe vậy, Tưởng Ngọc Xuyên càng khóc to hơn, chân đập loạn lên.

Trong lúc mọi người đang ầm ĩ, cổng sân bất ngờ mở ra. Tưởng Vệ Quốc cùng vài người trong làng bước vào. Ban đầu, họ định tới nhà bàn chuyện cày cấy, nhưng vừa vào đã thấy cảnh Tưởng Ngọc Xuyên nằm lăn dưới đất khóc lóc. Đội trưởng Vương Hữu Đức suýt bị vấp ngã, nét mặt liền tối sầm lại.

“Lão Tưởng, nhà anh có chuyện gì vậy?”

Tưởng Vệ Quốc cau mặt, túm Tưởng Ngọc Xuyên dậy rồi đạp cậu một cái, quát: “Con lại gây chuyện gì nữa hả?”

Triệu Xuân Hoa thấy con trai bị đánh, nhảy ra chỉ tay vào Sơn Trà, mắng lớn: “Con bé này ăn trộm đồ trong nhà, anh không đánh nó mà lại đánh Ngọc Xuyên! Tưởng Vệ Quốc, anh có còn là người không!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tưởng Vệ Quốc quay sang nhìn Sơn Trà: “Chuyện gì đây?”

Triệu Xuân Hoa không đợi Sơn Trà mở lời, liền nhanh nhảu mách tội: “Túi bánh tôi mang từ nhà mẹ đẻ về, để trong nhà mà Sơn Trà lại lén lấy ăn!”

Nghe vậy, đội trưởng Vương Hữu Đức không khỏi chau mày. Chỉ vì một túi bánh mà làm to chuyện, ông bèn nói: “Một túi bánh thôi mà, ăn rồi thì thôi.”

Dù Sơn Trà không phải con ruột của Triệu Xuân Hoa, nhưng cũng là con gái Tưởng Vệ Quốc. Chuyện chỉ là cái bánh, nhưng lại ầm ĩ lên trước mặt mọi người như vậy, thật quá đáng.

Tưởng Vệ Quốc cảm thấy mất mặt, nhưng Triệu Xuân Hoa vẫn không ngừng. Bà lớn tiếng: “Đội trưởng, ông nói vậy không đúng! Nhỏ không dạy thì lớn sẽ hư, hôm nay nó trộm bánh, mai mốt chắc gì đã không lấy tiền! Còn nữa, cái bánh này là đồ trong thành phố, cả gói tận hơn một đồng đấy, đâu phải rẻ!”

Vương Hữu Đức: ...Chỉ vì một túi bánh mà làm lớn chuyện thế này sao?

Ông nghĩ vậy, nhưng trước mặt Triệu Xuân Hoa ông không tiện nói gì thêm, chỉ nhìn Tưởng Vệ Quốc với ánh mắt khó xử: “Anh cứ giải quyết chuyện trong nhà cho êm xuôi.”

Cảm thấy quá mất mặt, Tưởng Vệ Quốc quay sang hỏi Sơn Trà: “Con có lấy bánh trong nhà không?”

Sơn Trà vẫn bình thản ăn bánh ngay trước mặt Tưởng Ngọc Xuyên đang nhỏ dãi, đáp gọn: “Không.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Những Năm 80 Của Nữ Phụ Xinh Đẹp Làm Tinh

Số ký tự: 0