Niên Đại 70: Đá Bay Tra Nam, Lấy Soái Ca, Cô Vợ Nhỏ Được Cưng Chiều
Xé Rách Mặt Mũi...
Nhất Tiếu Khuynh Chanh
2024-11-20 18:30:04
Tần Hương Lan bước lên đỡ ông ta dậy, sau đó nhìn về phía bà cụ Kiều, với thái độ rất hạ mình.
“Bà cụ, dù sao Kiến Sinh cũng là ba của Tiểu Kiều.”
“Chuyện năm xưa mọi sai lầm gây ra đều là lỗi của tôi, nếu có gì khiến bà không hài lòng thì hãy trút giận lên người tôi.”
“Chỉ cần bà có thể hết giận, hôm nay tôi xin nhận đánh nhận phạt.”
Nghe xong Lâm Tư Kiều chỉ muốn cười.
Thật ra, nếu bà mẹ kế này của cô không đứng ra, có lẽ mọi người cũng không tức giận đến như vậy.
Nhưng mà đã lao ra như thế này rồi...
Yêu cầu thú vị như vậy, chắc chắn phải thỏa mãn.
Dù sao thì đánh một người cũng là đánh, đánh hai người vừa vặn tạo thành một đôi uyên ương lén lút.
Không ngờ chị dâu cả của nhà họ Kiều, cũng là đại bá mẫu của Lâm Tư Kiều cũng chính là Hà Xuân Phương đã đứng dậy bước lên phía trước.
“Để tôi!”
Cánh tay tròn trịa vung lên, ngay lập tức tát Tần Hương Lan hai cái thật mạnh.
Nhị bá mẫu Lí Đại Hoa cũng không chịu thua, túm chặt lấy tóc của Tần Hương Lan.
“Người ta làm gái điếm mà còn muốn lập bia kỷ niệm, còn bà thì tốt rồi, bà sợ người khác không biết bà là gái điếm, lại còn chủ động hô hào lên nữa chứ.”
“Đàn ông trên đời này chết hết rồi hay sao? Lễ nghĩa liêm sỉ những chữ này bà đã để chó gặm hết rồi hay sao?”
“Bà không làm gì khác được à, cứ phải đi dụ dỗ đàn ông đã có vợ mới được hay sao?”
“Mặt mũi của tổ tiên tám đời nhà họ Tần đã bị bà làm mất hết sạch sẽ rồi.”
“...”
Những lời nói cứ nối tiếp nhau, Lâm Tư Kiều nghe mà không thể không muốn vỗ tay khen ngợi.
Trong khi đó, Lâm Thanh Thanh và Lâm Đại Vĩ lại trợn tròn mắt.
Bọn họ... Bọn họ đang nói cái gì vậy?
Cái gì gọi là dụ dỗ đàn ông đã có vợ!
Là người sống trong thời đại này, đương nhiên bọn họ cũng hiểu rõ.
Nếu mẹ của bọn họ bị gán tội vấn đề đạo đức lối sống, thì cả đời này bọn họ sẽ không thể nào mà ngẩng đầu lên được.
“Bà nói bậy, Bà dựa vào cái gì mà nói mẹ tôi như vậy!”
“Đúng vậy, Bà nói là như vậy sao? Bỏ mẹ tôi ra.”
Hai người bọn họ mỗi người một bên túm lấy cánh tay của Lí Đại Hoa.
Nhưng mà Lí Đại Hoa là ai chứ, từ nhỏ bà ấy đã quen làm việc đồng áng, sau khi trưởng thành, bà ấy kiếm được công điểm còn nhiều hơn cả đàn ông.
“Bà cụ, dù sao Kiến Sinh cũng là ba của Tiểu Kiều.”
“Chuyện năm xưa mọi sai lầm gây ra đều là lỗi của tôi, nếu có gì khiến bà không hài lòng thì hãy trút giận lên người tôi.”
“Chỉ cần bà có thể hết giận, hôm nay tôi xin nhận đánh nhận phạt.”
Nghe xong Lâm Tư Kiều chỉ muốn cười.
Thật ra, nếu bà mẹ kế này của cô không đứng ra, có lẽ mọi người cũng không tức giận đến như vậy.
Nhưng mà đã lao ra như thế này rồi...
Yêu cầu thú vị như vậy, chắc chắn phải thỏa mãn.
Dù sao thì đánh một người cũng là đánh, đánh hai người vừa vặn tạo thành một đôi uyên ương lén lút.
Không ngờ chị dâu cả của nhà họ Kiều, cũng là đại bá mẫu của Lâm Tư Kiều cũng chính là Hà Xuân Phương đã đứng dậy bước lên phía trước.
“Để tôi!”
Cánh tay tròn trịa vung lên, ngay lập tức tát Tần Hương Lan hai cái thật mạnh.
Nhị bá mẫu Lí Đại Hoa cũng không chịu thua, túm chặt lấy tóc của Tần Hương Lan.
“Người ta làm gái điếm mà còn muốn lập bia kỷ niệm, còn bà thì tốt rồi, bà sợ người khác không biết bà là gái điếm, lại còn chủ động hô hào lên nữa chứ.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Đàn ông trên đời này chết hết rồi hay sao? Lễ nghĩa liêm sỉ những chữ này bà đã để chó gặm hết rồi hay sao?”
“Bà không làm gì khác được à, cứ phải đi dụ dỗ đàn ông đã có vợ mới được hay sao?”
“Mặt mũi của tổ tiên tám đời nhà họ Tần đã bị bà làm mất hết sạch sẽ rồi.”
“...”
Những lời nói cứ nối tiếp nhau, Lâm Tư Kiều nghe mà không thể không muốn vỗ tay khen ngợi.
Trong khi đó, Lâm Thanh Thanh và Lâm Đại Vĩ lại trợn tròn mắt.
Bọn họ... Bọn họ đang nói cái gì vậy?
Cái gì gọi là dụ dỗ đàn ông đã có vợ!
Là người sống trong thời đại này, đương nhiên bọn họ cũng hiểu rõ.
Nếu mẹ của bọn họ bị gán tội vấn đề đạo đức lối sống, thì cả đời này bọn họ sẽ không thể nào mà ngẩng đầu lên được.
“Bà nói bậy, Bà dựa vào cái gì mà nói mẹ tôi như vậy!”
“Đúng vậy, Bà nói là như vậy sao? Bỏ mẹ tôi ra.”
Hai người bọn họ mỗi người một bên túm lấy cánh tay của Lí Đại Hoa.
Nhưng mà Lí Đại Hoa là ai chứ, từ nhỏ bà ấy đã quen làm việc đồng áng, sau khi trưởng thành, bà ấy kiếm được công điểm còn nhiều hơn cả đàn ông.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro