[Niên Đại] Phú Bà Trùng Sinh, Nhàn Nhã Kiếm Tiền

Chương 35

2024-11-20 15:53:37

Lâm Tĩnh đáp: “Có thể xem là vậy.”

Bạch Khải Minh thấy Tần Tử Xuyên vào cũng nhớ ra điều gì đó, ghé tai anh nói nhỏ vài câu. Sau đó, Tần Tử Xuyên quay lại hỏi Lâm Tĩnh: “Nếu em sợ, để anh đi cùng em một chuyến.”

Vẻ đẹp trai chỉ làm người ta xao xuyến trong giây lát, Lâm Tĩnh nhanh chóng lấy lại lý trí: “Anh không hợp đâu.”

Tần Tử Xuyên hơi nhướn mày, hỏi: “Tại sao?”

Lâm Tĩnh nghiêm túc nói: “Anh không phải cảnh sát, không có quyền hành pháp. Đến lúc bắt được người, anh chỉ được coi là nhân chứng hoặc người dân nhiệt tình, còn phải trải qua thêm một quy trình nữa, sẽ tốn thời gian.”

Tần Tử Xuyên không ngờ cô gái này lại hiểu luật như vậy. “Nhà em làm nghề gì?”

“Nhà em làm nông.” Lâm Tĩnh đáp rồi bổ sung: “Nhà em ở rất xa, trong thôn chỉ có một chiếc máy kéo. Nếu anh bắt bọn họ, chắc chắn phải dùng máy kéo của chúng em để đưa bọn họ về thành phố. Như thế thì tối nay chúng em không thể về nhà được.”

Tần Tử Xuyên…

Bạch Khải Minh…

Hóa ra cô còn muốn thuê vệ sĩ mà không bị trễ về nhà?

Lâm Tĩnh thầm nghĩ: Mọi người chưa trải qua cuộc sống tốt đẹp của tương lai nên không biết hiện tại khổ như thế nào. Ngồi trên máy kéo ban ngày đã khiến cô phải cắn răng chịu đựng rồi, ban đêm còn tệ hơn vì đường không đi được. Chẳng lẽ cả đám người này lại ngủ ngoài trời với chiếc máy kéo của thôn sao?!

Cô cũng không biết bọn họ đã thỏa thuận thế nào, nhưng cuối cùng Tần Tử Xuyên vẫn ngồi lên máy kéo của Lâm Tĩnh.

“Em gái, người này là ai vậy?” Lâm Vân không nhịn được hỏi nhỏ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lâm Tĩnh nghĩ một lúc rồi đáp: “Vệ sĩ.”

“Vệ sĩ?” Lâm Vân ngơ ngác, “Vệ sĩ gì chứ?”

Lâm Tĩnh lại nghĩ thêm một chút, rồi nói: “Cũng có thể là người tiện đường đi nhờ.”

“Nhưng anh ta là người lạ.” Lâm Vân không yên tâm về chuyện mà em gái đã nói.

Lâm Tĩnh đáp: “Anh nói đúng.”

“Vậy sao em còn để anh ta đi theo?”

Lâm Tĩnh nhoẻn miệng cười, để lộ hàm răng trắng đều tăm tắp: “Nhưng anh ta đẹp trai mà.”

Lâm Vân cảm thấy mình không nên hỏi. Đàn ông đẹp trai thì chẳng có ai tử tế cả, chẳng phải ở trong thôn, Dương Du Minh cũng đẹp trai lắm sao? Nhưng hắn ta không phải người tốt.

Còn bản thân mình... cũng tàm tạm, nếu đi theo con đường mà em gái đã nói, mình cũng chẳng phải người tốt gì.

Khi cần phủ định, Lâm Vân ngay cả bản thân cũng không chừa.

Chiếc máy cày đã chạy ra khỏi khu vực thành phố, dọc đường vẫn yên ổn, ít người qua lại, chỉ có tiếng động cơ máy cày "bành bạch bành bạch" là nổi bật.

Trong lòng Lâm Vân căng thẳng, một phần vì lo sợ gặp phải cướp như trong lời đồn, phần khác lại sợ em gái mình đầu óc bị choáng mà làm điều gì ngu ngốc.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Niên Đại] Phú Bà Trùng Sinh, Nhàn Nhã Kiếm Tiền

Số ký tự: 0