Chương 30 - Người Nào Không Biết Chữ
Cả Nhà Bị Giết
Già Nhất
2024-08-08 04:27:12
Hắn ta không rõ vì sao phụ thân mẫu thân không dẫn theo Tiểu Ngư tỷ, phụ mẫu của Tiểu Ngư tỷ đều đã chết, chỉ có bọn họ là người thân, phụ thân và mẫu thân lại mặc kệ nàng.
Nhưng Khưu Đông và Hoàng Quế Phân căn bản không nghe lời hắn ta nói, lời đại ca hắn ta nói cũng không nghe huống chi là hắn ta.
Cho dù Khưu Tiểu Thạch ầm ĩ thế nào, cuối cùng vẫn bị Khưu Đông và Hoàng Quế Phân kéo đi.
Ngay khi Khưu Tiểu Thạch đang buồn bực thì đột nhiên nghe thấy tiếng nói chuyện, vì thế chậm rãi đi trở về, mới phát hiện có mấy hắc y nhân đang nói chuyện với phụ thân hắn ta, nương hắn ta đã ngã xuống đất.
Trong lòng Khưu Tiểu Thạch hoảng hốt, vội la lên: “Nương…”
Vội vàng chạy tới bên Hoàng Quế Phân.
Khưu Đông nhìn thấy Khưu Tiểu Thạch chạy tới sắc mặt thay đổi, đang định kêu hắn ta chạy đi mấy hắc y nhân kia đã rút kiếm ra, một kiếm xuyên qua trái tim Khưu Tiểu Thạch.
“Tiểu Thạch…” Khưu Đông trợn to mắt la to.
Khi Hoàng Quế Phân bị giết hắn ta còn có thể duy trì trấn định, chỉ trong lòng hoảng loạn mà thôi.
Hiện giờ nhi tử của hắn ta bị giết, cuối cùng Khưu Đông không có biện pháp duy trì bình tĩnh, cả người bùng nổ.
“Ta phải giết các ngươi…” Khưu Đông lao về phía hắc y nhân cầm kiếm.
Thanh kiếm của hắc y nhân rút ra khỏi trái tim Khưu Tiểu Thạch, trở tay đâm vào tim Khưu Đông.
“Không làm xong việc còn đòi tiền, hừ…” Hắc y nhân kia nhìn thoáng qua Khưu Đông chết không nhắm mắt trên đất với vẻ trào phúng.
Khóe miệng Khưu Đông nhếch lên, trong mắt hiện lên chút may mắn.
Khưu Tiểu Thạch ngã xuống đất, đèn pin trong tay lăn vào bụi cỏ.
“Thi thể làm sao bây giờ?” Một hắc y nhân khác hỏi.
“Không lâu sau sẽ có dã thú tới đây.”
“Biện pháp hay, ha ha ha…”
Mấy hắc y nhân lên xuống mấy cái biến mất vào trong rừng.
Đám hắc y nhân này rời đi không bao lâu, vẻ mặt Khưu Văn Vũ suy tư đi về, cảm thấy cần phải nhắc nhở phụ mẫu của hắn ta, có khả năng là bọn họ ăn phải nấm độc, cho nên mới tiêu chảy.
Không nghĩ tới trở về nhìn thấy một cảnh kích thích Khưu Văn Vũ.
“Phụ thân nương, Tiểu Thạch, mọi người sao thế này?” Khưu Văn Vũ quỳ rạp trên đất, bò tới bên cạnh Hoàng Quế Phân trước, bàn tay run rẩy kiểm tra hơi thở của Hoàng Quế Phân, sau đó bị dọa đột nhiên rụt trở về.
“Nương…”
Vẻ mặt Khưu Văn Vũ hoảng sợ nhìn thi thể Hoàng Quế Phân.
Sao lại thành ra như vậy, hắn ta chỉ đi vệ sinh mà thôi.
Khưu Văn Vũ lại vội vàng bò tới bên cạnh Khưu Đông, không cần nhìn cũng biết là đã chết, bởi vì máu còn đang chảy ra.
“Phụ thân…”
Khưu Văn Vũ không thể tin được chuyện này, chỉ mới một lát cả nhà hắn ta đã bị giết chết.
“Tiểu Thạch… Tiểu Thạch…” Đệ đệ của hắn ta, đệ đệ của hắn ta còn chưa tròn 10 tuổi, cứ chết đi như vậy.
Khưu Văn Vũ đột nhiên nghĩ tới, nếu hắn ta không đau bụng đi vệ sinh, có phải lúc này hắn ta cũng đã chết hay không?
“A… Rốt cuộc là ai, rốt cuộc là ai giết phụ thân nương ta?” Khưu Văn Vũ ngửa mặt lên trời kêu to, đôi mắt trợn trừng, trong giọng nói tràn ngập oán hận.
…
“Không thể chậm trễ nữa, nhanh lên, chúng ta cần phải đi qua ngọn núi này trước khi trời tối.” Thôn trưởng nói.
Bọn họ lãng phí chút thời gian đi tìm cả nhà Khưu Đông, lại phát hiện căn bản không tìm thấy.
Cuối cùng không có cách nào, chỉ có thể lựa chọn từ bỏ.
Thấy Khưu Tiểu Ngư cũng không có ý kiến, thôn trưởng mới thở phào nhẹ nhõm.
Sợ Khưu Tiểu Ngư sẽ vì bọn họ không tìm đám Khưu Đông trở về mà tức giận, hiện giờ xem ra Khưu Tiểu Ngư không có tình cảm gì với cả nhà đại bá nàng.
Nghĩ lại cũng phải, nhìn những chuyện Khưu Đông làm lúc trước xem, chẳng trách Khưu Tiểu Ngư sẽ có biểu hiện như thế.
Lúc này ở chỗ bọn họ sắp đi qua, có mấy hắc y nhân ngồi xổm trên cây.
“Thủ lĩnh, nhiều người như thế giết toàn bộ ư?”
“Sao thế, mềm lòng à?” Hắc y nhân gọi là thủ lĩnh trào phúng nói.
“Không phải, chúng ta không phải nhận tiền lấy đầu người, giết nhiều người như thế không có lời.”
Nhưng Khưu Đông và Hoàng Quế Phân căn bản không nghe lời hắn ta nói, lời đại ca hắn ta nói cũng không nghe huống chi là hắn ta.
Cho dù Khưu Tiểu Thạch ầm ĩ thế nào, cuối cùng vẫn bị Khưu Đông và Hoàng Quế Phân kéo đi.
Ngay khi Khưu Tiểu Thạch đang buồn bực thì đột nhiên nghe thấy tiếng nói chuyện, vì thế chậm rãi đi trở về, mới phát hiện có mấy hắc y nhân đang nói chuyện với phụ thân hắn ta, nương hắn ta đã ngã xuống đất.
Trong lòng Khưu Tiểu Thạch hoảng hốt, vội la lên: “Nương…”
Vội vàng chạy tới bên Hoàng Quế Phân.
Khưu Đông nhìn thấy Khưu Tiểu Thạch chạy tới sắc mặt thay đổi, đang định kêu hắn ta chạy đi mấy hắc y nhân kia đã rút kiếm ra, một kiếm xuyên qua trái tim Khưu Tiểu Thạch.
“Tiểu Thạch…” Khưu Đông trợn to mắt la to.
Khi Hoàng Quế Phân bị giết hắn ta còn có thể duy trì trấn định, chỉ trong lòng hoảng loạn mà thôi.
Hiện giờ nhi tử của hắn ta bị giết, cuối cùng Khưu Đông không có biện pháp duy trì bình tĩnh, cả người bùng nổ.
“Ta phải giết các ngươi…” Khưu Đông lao về phía hắc y nhân cầm kiếm.
Thanh kiếm của hắc y nhân rút ra khỏi trái tim Khưu Tiểu Thạch, trở tay đâm vào tim Khưu Đông.
“Không làm xong việc còn đòi tiền, hừ…” Hắc y nhân kia nhìn thoáng qua Khưu Đông chết không nhắm mắt trên đất với vẻ trào phúng.
Khóe miệng Khưu Đông nhếch lên, trong mắt hiện lên chút may mắn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khưu Tiểu Thạch ngã xuống đất, đèn pin trong tay lăn vào bụi cỏ.
“Thi thể làm sao bây giờ?” Một hắc y nhân khác hỏi.
“Không lâu sau sẽ có dã thú tới đây.”
“Biện pháp hay, ha ha ha…”
Mấy hắc y nhân lên xuống mấy cái biến mất vào trong rừng.
Đám hắc y nhân này rời đi không bao lâu, vẻ mặt Khưu Văn Vũ suy tư đi về, cảm thấy cần phải nhắc nhở phụ mẫu của hắn ta, có khả năng là bọn họ ăn phải nấm độc, cho nên mới tiêu chảy.
Không nghĩ tới trở về nhìn thấy một cảnh kích thích Khưu Văn Vũ.
“Phụ thân nương, Tiểu Thạch, mọi người sao thế này?” Khưu Văn Vũ quỳ rạp trên đất, bò tới bên cạnh Hoàng Quế Phân trước, bàn tay run rẩy kiểm tra hơi thở của Hoàng Quế Phân, sau đó bị dọa đột nhiên rụt trở về.
“Nương…”
Vẻ mặt Khưu Văn Vũ hoảng sợ nhìn thi thể Hoàng Quế Phân.
Sao lại thành ra như vậy, hắn ta chỉ đi vệ sinh mà thôi.
Khưu Văn Vũ lại vội vàng bò tới bên cạnh Khưu Đông, không cần nhìn cũng biết là đã chết, bởi vì máu còn đang chảy ra.
“Phụ thân…”
Khưu Văn Vũ không thể tin được chuyện này, chỉ mới một lát cả nhà hắn ta đã bị giết chết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Tiểu Thạch… Tiểu Thạch…” Đệ đệ của hắn ta, đệ đệ của hắn ta còn chưa tròn 10 tuổi, cứ chết đi như vậy.
Khưu Văn Vũ đột nhiên nghĩ tới, nếu hắn ta không đau bụng đi vệ sinh, có phải lúc này hắn ta cũng đã chết hay không?
“A… Rốt cuộc là ai, rốt cuộc là ai giết phụ thân nương ta?” Khưu Văn Vũ ngửa mặt lên trời kêu to, đôi mắt trợn trừng, trong giọng nói tràn ngập oán hận.
…
“Không thể chậm trễ nữa, nhanh lên, chúng ta cần phải đi qua ngọn núi này trước khi trời tối.” Thôn trưởng nói.
Bọn họ lãng phí chút thời gian đi tìm cả nhà Khưu Đông, lại phát hiện căn bản không tìm thấy.
Cuối cùng không có cách nào, chỉ có thể lựa chọn từ bỏ.
Thấy Khưu Tiểu Ngư cũng không có ý kiến, thôn trưởng mới thở phào nhẹ nhõm.
Sợ Khưu Tiểu Ngư sẽ vì bọn họ không tìm đám Khưu Đông trở về mà tức giận, hiện giờ xem ra Khưu Tiểu Ngư không có tình cảm gì với cả nhà đại bá nàng.
Nghĩ lại cũng phải, nhìn những chuyện Khưu Đông làm lúc trước xem, chẳng trách Khưu Tiểu Ngư sẽ có biểu hiện như thế.
Lúc này ở chỗ bọn họ sắp đi qua, có mấy hắc y nhân ngồi xổm trên cây.
“Thủ lĩnh, nhiều người như thế giết toàn bộ ư?”
“Sao thế, mềm lòng à?” Hắc y nhân gọi là thủ lĩnh trào phúng nói.
“Không phải, chúng ta không phải nhận tiền lấy đầu người, giết nhiều người như thế không có lời.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro