[Làm Giàu] Nông Môn Hãn Phụ, Tướng Công Ốm Yếu Sủng Thê Vô Độ

Nam Nhân Vui Bu...

2024-09-06 00:34:28

Tiêu Hàm ngồi dậy tựa người vào đầu giường, hắn nhìn hai chân, cố ý nói: “Ta không cử động được.”

Ý tứ rất rõ ràng, cần Lý Diệu Diệu cởi quần.

Lý Diệu Diệu nhìn theo ánh mắt của hắn, nàng bây giờ là heo chết không sợ nước sôi, xấu hổ cơ bản là không tồn tại.

Có thể giúp hắn cởi quần, lời xấu xa phải nói ở phía trước.

“Ta có thể giúp ngươi cởi, nhưng ngươi đừng nổi giận với ta.”

Tiêu Hàm liếc nhìn nàng không nói gì, Lý Diệu Diệu coi như hắn cam chịu.

Nàng đi tới giường xốc chăn lên, hai tay chống ở hai bên, do dự một chút, sau đó lập tức cởi quần đến gót chân.

Nhìn thấy quần lót màu trắng, nàng dời tầm mắt đến đầu gối, mím môi, thận trọng hỏi: “Ta cởi rồi.”

Vẻ mặt Tiêu Hàm không chút thay đổi nhìn chằm chằm đỉnh đầu nàng, trong mắt ẩn nấp sự u ám.

Hắn muốn xem, nàng có bao nhiêu lá gan.

Thấy hắn không trả lời, Lý Diệu Diệu cũng không mong hắn sẽ trả lời.

Đây là lần đầu tiên nàng cởi quần cho nam nhân, còn nhìn thấy thứ kia, nàng sẽ không bị kim châm chứ?

Nhìn tay nàng bất động đặt ở trên eo.

Trong lòng Tiêu Hàm cười lạnh, lúc này mới biết sợ, môi mỏng khẽ mấp máy, giọng điệu đùa giỡn.

“Không dám nhìn?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Không ngờ bị hắn nhìn ra, Lý Diệu Diệu đột nhiên siết chặt tay, cắn răng một cái, kéo quần lót xuống.

“Cái gì mà không dám nhìn, sau này ta còn phải dùng nữa.”

Nàng nhìn chằm chằm vào thứ kia một giây, rồi nhanh chóng dời tầm mắt đi, vừa dời ánh mắt cả người nàng cứng đờ tại chỗ, lông mi không ngừng run rẩy.

Đôi chân dài thẳng tắp của nam nhân, từ háng tới bắp chân giống như xúc tu của con rết.

Tất cả đều là những dải thịt nhô lên, những chỗ không có xúc tu dường như toàn bộ bị đánh nát lại một lần nữa mọc lên, không theo một quy tắc nào cả.

Chỗ nghiêm trọng nhất là đầu gối, thịt hai đầu gối lõm xuống, không cần nhìn kỹ cũng có thể nhìn thấy xương dưới lớp thịt mỏng kia.

Ngày thường nàng bị dao cắt một cái thôi đã chịu không được.

Hai chân hắn bị thương thành như vậy, chắc là rất đau đớn.

Lúc này, tâm trạng của Lý Diệu Diệu đột nhiên trở nên nặng nề hơn, ngoại trừ thương xót cho nam nhân mà còn có chỗ khó hiểu.

Trên người Tiêu Hàm rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, dẫn tới hai đầu gối biến thành như thế này?

Hay là có người đánh hắn?

Nhìn thấy nàng ngạc nhiên, Tiêu Hàm cũng không có chút kinh ngạc, hắn lạnh lùng châm biếm nói: “Sợ thì cút ra ngoài.”

Đối với sự châm biếm của hắn, miệng Lý Diệu Diệu khẽ nhếch lên, cuối cùng một chữ cũng không nói ra.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Làm Giàu] Nông Môn Hãn Phụ, Tướng Công Ốm Yếu Sủng Thê Vô Độ

Số ký tự: 0