Nông Môn Phúc Phi, Danh Chấn Thiên Hạ

Lấy Lương Thực...

Mễ Hoa Hoa

2024-09-15 04:38:06

Nghe thấy lời này, Triệu Linh Chi kinh ngạc sờ lên mặt của mình: “Con lớn lên thực sự xinh đẹp như vậy?"

Triệu lão thái, Triệu Chí Hằng, Vân Thị còn có mấy cái đệ đệ muội muội của cô đồng thời gật đầu.

Tướng mạo của Triệu Linh Chi, được ông trời ưu đãi, tập hợp tất cả các ưu điểm của người nhà Triệu gia sở hữu.

Nếu người nhà đều phản đối, Triệu Linh Chi liền không đi nữa: “Được rồi, vậy mọi người nhanh chóng đi đi, đi sớm về sớm!"

Triệu Chí Hằng vội vàng đánh xe bò, chở Triệu lão thái, mang theo hạt óc chó và nấm mà họ đã thu hái được ở trên núi, cùng đi thị trấn.

Phải mất đến hai canh giờ xe bò mới tới thị trấn, những hạt óc chó này rất to, quả tròn chắc nịch, bán được giá tốt, hai mươi hai văn tiền một cân, tổng cộng một trăm tám mươi cân, bán được bốn lượng bạc.

Chỗ nấm hái được cũng là giống vô cùng quý giá, cũng xem như là sản vật cực phẩm miền núi.

Chỗ đặc sản miền núi này rất tươi mới, giá cả cũng rất tốt, tổng cộng sáu mươi cân, mỗi cân bốn mươi lăm văn tiền, được hơn ba lượng bạc.

Triệu Chí hằng nhìn bảy lượng bạc trong tay, phi thường vui vẻ: “Nương, có chỗ bạc này, chúng ta mua nhiều một chút lương thực mang về nhà!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trong nhà nhiều người, lương thực cần cũng nhiều.

Triệu lão thái nghĩ nghĩ: “Lương thực thì phải mua, nhưng hiện trong tay ta đã có tiền rồi, việc ta muốn làm trước tiên chính là đi y quán, xem xem cái chân của con rốt cuộc triệt để chữa trị."

Triệu Chí hằng ưỡn ngực, vỗ vỗ cái chân của mình: “Nương, con đã tốt rồi, không cần lại tiêu tiền nữa!"

Sắc mặt của Triệu lão thái trầm xuống: “Chân con có tốt hay không, không phải con nói là được, phải là đại phu nói mới được tính! Năm nay con mới mười bốn tuổi, nửa đời sau còn rất dài, tuyệt đối không thể bởi vì tiết kiệm tiền, mà trở thành tàn tật."

Triệu lão thái dẫn nhi tử trực tiếp đi đến Bách Thảo Đường y quán lớn nhất trong thành.

Bởi vì trước kia Triệu lão đầu đi hái thuốc, dùng thủ pháp bào chế thuốc tốt, dược liệu cũng đủ năm tuổi, hiệu quả của dược liệu rất tốt, bán cho Bách Thảo Đường, giá cả cũng cao.

Chính là bởi vì như thế, cho nên Triệu lão thái cũng quen biết Tôn đại phu ở Bách Thảo Đường.

Triệu lão thái cung kính thỉnh cầu Tôn đại phu: “Tôn đại phu, nhi tử ta còn nhỏ, thấy nó đi đứng không linh hoạt, kính xin ngài chữa trị cho nó. Mặc kệ là tiêu tốn bao nhiêu tiền, ta đều muốn chữa khỏi chân cho Chí Hằng, không thể lưu lại bệnh!"

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nông Môn Phúc Phi, Danh Chấn Thiên Hạ

Số ký tự: 0