Nông Nữ Khuynh Thành (Dịch)

Năm Trăm Lượng Dùng Như Thế Nào (2)

Tiệm Tiến Đạm Xuất

2024-11-13 20:23:23

“Ruộng phải mua, đất làm nhà cũng phải mua, nếu chúng ta xây nhà mới, có thể có chuồng gà, chuồng heo, có thể bắt nhiều gà và heo về nuôi, gà có thể bán trứng, heo nuôi lớn cũng có thể bán, lại có một khoản thu vào, hơn nữa phòng của ca và đệ đệ quá nhỏ, nhà tứ thúc chỉ có một gian phòng, chờ chúng ta xây nhà mới, chúng ta có thể nhường cho tứ thúc phòng ở bây giờ. Bây giờ đang lúc nông nhàn, mời người xây nhà cũng dễ, trước khi sang năm mới chúng ta có thể dọn về nhà mới. Đầu xuân sang năm, ca và đệ đệ đọc sách thì có thư phòng của riêng mình, không cần lo lắng bị quấy rầy.”

Nghe xong, Thẩm Thừa Diệu và Lưu thị cùng nghĩ đến Lý thị, cũng muốn chuyển nhà, đọc sách không thể phân tâm, vì thế hắn liền gật đầu, “Vậy xây nhà đi”.

Hắn rất thương yêu con cái, trước kia nhìn các con chịu đói chịu lạnh, mặt mũi gầy rộc, hắn rất đau lòng con của mình phải chịu khổ theo mình, ngay cả quần áo cũng là đồ cũ của người khác sửa lại để mặc, hoặc là đồ của cháu trai cháu gái không cần nữa, chưa từng có một bộ quần áo mới, mà cháu trai cháu gái mình mỗi đứa đều có quần áo mới vào dịp năm mới, chỉ có con của mình không có, bây giờ đã phân gia, có thể tự làm chủ gia đình, mọi thứ phải ưu tiên cho mong muốn của các con, bù đắp những thiếu hụt nhiều năm qua.

“Cha trong thôn chúng ta ở đâu có đất nền nhà thích hợp làm nhà? Phải lớn một chút.”

Thẩm Thừa Diệu suy nghĩ “Trong thôn đất rộng không chủ nhân thì không có, nhưng đầu thôn có một mảnh đất hoang, đất hoang cũng có thể mua để xây nhà, nhưng mảnh đất hoang kia rất nhiều đá và cỏ. Trước kia người trong thôn cũng thử khai hoang trồng lương thực rau dưa các loại, nhưng lúc nào cỏ cũng lớn nhanh hơn hoa màu, nên không ai đi khai hoang nữa để tránh lãng phí hạt giống và sức lực.”

“Cha, đất hoang bao nhiêu tiền một mẫu?” Hiểu Nhi cũng biết mảnh đất hoang kia rất lớn, không bằng phẳng, chắc có khoảng hơn bốn mươi mẫu, hơn nữa lại gần sườn hai đỉnh núi nhỏ.

“Đất hoang một lượng bạc một mẫu.”

“Cha, chúng ta mua hết chỗ đất hoang và sườn hai đỉnh núi kia cũng mua đi.” Hai đỉnh núi đó giống như núi đôi, Hiểu Nhi định khai hoang trồng trái cây và dược liệu, đến lúc đó trái cây và dược liệu trong không gian lấy ra đi bán cũng được coi là có xuất xứ.

Nghe xong, Thẩm Thừa Diệu kinh ngạc, “Thế này thì quá nhiều, vậy thì hết bao nhiêu bạc, nhà ta có đủ bạc sao”?

Lưu thị nghe xong cũng hoảng sợ, “Hiểu Nhi, đất hoang rất khó xử lý, mua nhiều nhà ta cũng không làm được, mua hai ba mẫu đủ xây nhà là được rồi.”

Hiểu Nhi nghĩ nghĩ, vẫn là nên mua đất hoang trước, về sau lại mua hai ngọn núi nhỏ cũng được, “Vậy mua đất hoang trước đi, đến lúc đó nhờ người hỗ trợ khai hoang, con có biện pháp làm đất màu mỡ.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thẩm Thừa Diệu vốn dĩ không đồng ý, nghe xong cũng không nói nữa, nếu có phương pháp làm đất màu mỡ vậy thì mua đất hoang chính là kiếm lời lớn.

“Vậy được, liền mua hết, dù sao ruộng đắt hơn so với đất hoang, chúng ta không mua ruộng.”

Hiểu Nhi cười khổ, mua đất hoang liền không mua điền, Thẩm Thừa Diệu thật là tỉnh quán.

Lưu thị nghĩ tới nhà mình vì Hiểu Nhi mà có thể mua đất xây nhà, con trai cũng được đi đọc sách, thật sự cảm thấy ông trời đối với nhà bọn họ không tệ, lại nghĩ muốn đi đền thờ bái tạ thần linh, liền nói, “Vào ngày mười lăm là một trăm năm thành lập miếu Ngũ Thần, chúng ta đi cúng bái, thuận tiện thêm chút tiền dầu mè.”

Thẩm Thừa Diệu nghe xong vội gật đầu, “Đúng vậy, cả nhà đều đi, một người cũng không thể thiếu.”

“Ngày mai ta muốn đi huyện bên tìm hiểu tin tức của Vận Nhi, đi đi về về cũng mất mấy ngày, trong nhà liền trông cậy vào nàng.” Thẩm Thừa Diệu nói với Lưu thị

Hiểu Nhi định nói nàng sẽ không đi, nàng không có hứng thú với chuyến đi xa này, nghe xong liền gật đầu.

Bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng của Thẩm Thừa Quang: “Cha, nương chúng con đã trở lại.”

Hiểu Nhi kinh ngạc, đã trễ thế này, Thẩm Thừa Quang trở về là có chuyện gì?

Thẩm Thừa Diệu lo lắng cửa hàng xảy ra chuyện gì, liền đứng lên, “Ta đi xem đại ca trở về muộn như vậy có phải có chuyện gì hay không.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nông Nữ Khuynh Thành (Dịch)

Số ký tự: 0