Nông Nữ Mang Theo Không Gian Làm Giàu

Đây Là Đồ Ăn À?

2024-11-29 16:20:56

Tống Điềm Điềm hỏi Tiểu Bạch Bạch:

“Rễ ở đâu?”

Cả một mảng lớn dây sắn như thế này, muốn đào được thì phải tìm chính xác chỗ rễ mới đào được.

Vì đây là việc quan trọng liên quan đến "đại sự" thăng cấp của chính mình, Tiểu Bạch Bạch lập tức phấn khích trả lời:

“Thưa chủ nhân, ngay trước mặt người, cách ba mét có một cây sắn dây, rễ dài khoảng một mét.”

Rễ sắn dây dài một mét, ngay cả ở kiếp trước cũng được xem là loại sắn dây thượng phẩm.

Tống Điềm Điềm nghe theo hướng dẫn của Tiểu Bạch Bạch, đi đến chỗ mà nó chỉ rồi ngồi thụp xuống, duỗi tay nhỏ bé tách mớ dây leo, liền thấy những sợi dây sắn bám chặt vào đất.

Đôi bàn tay múp míp của Tống Điềm Điềm ngay lập tức bắt đầu đào bới.

May mắn thay sắn dây thường thích đất ẩm mềm, nên việc đào không quá khó khăn, nhưng với cơ thể nhỏ bé mới năm tuổi của nàng thì cũng khá vất vả.

Tư thế nhỏ nhắn ngồi xổm, chăm chú đào bới của Tống Điềm Điềm nhanh chóng thu hút sự chú ý của Nhị Bảo.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhị Bảo đang leo trên một cây dẻ thấp, đung đưa cành lá, vừa thấy Tống Điềm Điềm, cậu lập tức nhảy xuống đất, chạy nhanh đến bên cạnh nàng, tò mò hỏi:

“Muội muội, muội đang làm gì thế?”

Tống Điềm Điềm đáp:

“Nhị ca, mau giúp muội đào thứ này đi.”

“Đào thứ này?”

Nhị Bảo chớp mắt, hỏi tiếp:

“Đào cái gì vậy?”

“Đồ ăn ngon.” Tống Điềm Điềm cười ngọt ngào.

Vừa nghe đến tới “đồ ăn ngon”, Nhị Bảo chẳng thèm bận tâm xem lời của muội muội là thật hay giả, lập tức xắn tay áo lên bắt đầu đào bới.

Muội muội nói núi sau có hạt dẻ là có hạt dẻ, muội muội nói trong đất có đồ ăn thì chắc chắn sẽ có đồ ăn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhị Bảo vừa bắt tay vào đào, liền thu hút sự chú ý của Tam Bảo, Tứ Bảo, và Ngũ Bảo. Mấy đứa trẻ hăng hái xúm lại, vừa đào vừa nhìn nhau bằng đôi mắt tò mò tròn xoe, miệng ríu rít nói chuyện, khiến không khí náo nhiệt hẳn lên.

Mấy củ cải nhỏ túm tụm lại cùng đào đất, quả nhiên đúng như câu nói “người đông sức mạnh lớn”, phần rễ sắn dây dần lộ ra khỏi lớp đất.

“Đây là đồ ăn à?” Mắt Nhị Bảo sáng lên.

Màu vàng, thân thô to, đây là cái gì vậy?

Đôi mắt của Tống Điềm Điềm cũng sáng rực:

“Thứ này nấu lên ăn cực kỳ ngon.”

Ở kiếp trước, sắn dây đúng là có thể luộc lên để ăn trực tiếp.

Nhị Bảo nghe nói đồ ăn ngon, nước miếng suýt chảy ra, nhưng...

Nhị Bảo nuốt nước miếng, than thở:

“Muội muội, thứ này khó đào quá.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nông Nữ Mang Theo Không Gian Làm Giàu

Số ký tự: 0