Nông Nữ Mang Theo Không Gian Làm Giàu
Thiếu Điều Gì T...
2024-11-29 16:20:56
Trong số những đứa trẻ học chữ, Tống Điềm Điềm là người học nhanh nhất.
Cả nhà họ Tống đều nhận ra rằng Điềm Điềm là đứa thông minh nhất, nhưng không ai biết rằng nàng mang trong mình ký ức của hai kiếp người.
...
Cả nhà ăn xong bánh nướng, Tiền thị thu dọn hết hạt dẻ đã luộc cất đi, tam thúc cũng dọn dẹp lò nướng và bàn bếp. Chờ đến khi Đại Bảo và Tống Thế Thanh dạy xong lũ trẻ học chữ, màn đêm buông xuống, cả nhà họ Tống cuối cùng cũng trở nên yên ắng.
Tống Điềm Điềm nằm trên chiếc giường gỗ nhỏ của mình. Trong nhà ai cũng đã ngủ, chỉ riêng nàng vẫn mở to đôi mắt tròn xoe, không tài nào chợp mắt được.
Kiếp trước, nàng là một cô nhi, sau một lần làm nhiệm vụ thất bại, nàng bị đưa đến thế giới này, trở thành một đứa trẻ sơ sinh. Ban đầu, Tống Điềm Điềm cảm thấy vô cùng khó thích nghi, nhưng sự yêu thương mà người nhà họ Tống dành cho nàng đã khiến trái tim nàng trở lên ấm áp. Đó là thứ tình cảm gia đình mà nàng chưa từng có ở kiếp trước.
Người ta nói thiếu thốn điều gì thì sẽ càng trân quý điều đó.
Ở kiếp trước Tống Điềm Điềm vốn luôn thiếu thốn tình thân, nay tại thế giới khác này lại cảm nhận được sự ấm áp vô bờ, khiến tính cách vốn lạnh nhạt, hờ hững của nàng dần trở nên dịu dàng hơn. Cuối cùng, nàng cũng thật sự bắt đầu hòa nhập với gia đình nhà họ Tống.
Nhìn cảnh nhà họ Tống nghèo khó như vậy, với ký ức của kiếp trước, không ít lần Tống Điềm Điềm muốn bày ra ý tưởng kiếm tiền. Nhưng hiện tại nàng chỉ là một bé gái mới năm tuổi, nói ra liệu có bị người ta xem như yêu quái rồi đem thiêu sống hay không đây?
Người thời cổ đại rất mê tín mà.
Nàng chưa có đủ khả năng để bảo vệ bản thân, che giấu tài năng đúng lúc cũng là một cách tự bảo vệ mình.
Tống Điềm Điềm hiểu rằng không thể nóng vội. Nàng có ký ức từ kiếp trước cùng Hệ thống bách khoa mang theo khi xuyên không, việc phát tài làm giàu, giúp gia đình sống tốt hơn chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Phải rồi, ngày mai còn phải đi hái hạt dẻ, mau ngủ sớm thôi. Nghĩ đến đó, Tống Điềm Điềm chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
Sáng sớm hôm sau.
Từ khi gà vừa gáy, nhị thúc Tống Thế Thư, tam thúc Tống Thế Trình, tứ thúc Tống Thế Thanh cùng với Tống Đại Bảo đã ra ngoài.
Tống Thế Thư đi làm việc tại tiệm vải, tam thúc đi bày sạp hàng, còn tứ thúc và Đại Bảo thì đến trường học.
Cả nhà họ Tống đều nhận ra rằng Điềm Điềm là đứa thông minh nhất, nhưng không ai biết rằng nàng mang trong mình ký ức của hai kiếp người.
...
Cả nhà ăn xong bánh nướng, Tiền thị thu dọn hết hạt dẻ đã luộc cất đi, tam thúc cũng dọn dẹp lò nướng và bàn bếp. Chờ đến khi Đại Bảo và Tống Thế Thanh dạy xong lũ trẻ học chữ, màn đêm buông xuống, cả nhà họ Tống cuối cùng cũng trở nên yên ắng.
Tống Điềm Điềm nằm trên chiếc giường gỗ nhỏ của mình. Trong nhà ai cũng đã ngủ, chỉ riêng nàng vẫn mở to đôi mắt tròn xoe, không tài nào chợp mắt được.
Kiếp trước, nàng là một cô nhi, sau một lần làm nhiệm vụ thất bại, nàng bị đưa đến thế giới này, trở thành một đứa trẻ sơ sinh. Ban đầu, Tống Điềm Điềm cảm thấy vô cùng khó thích nghi, nhưng sự yêu thương mà người nhà họ Tống dành cho nàng đã khiến trái tim nàng trở lên ấm áp. Đó là thứ tình cảm gia đình mà nàng chưa từng có ở kiếp trước.
Người ta nói thiếu thốn điều gì thì sẽ càng trân quý điều đó.
Ở kiếp trước Tống Điềm Điềm vốn luôn thiếu thốn tình thân, nay tại thế giới khác này lại cảm nhận được sự ấm áp vô bờ, khiến tính cách vốn lạnh nhạt, hờ hững của nàng dần trở nên dịu dàng hơn. Cuối cùng, nàng cũng thật sự bắt đầu hòa nhập với gia đình nhà họ Tống.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhìn cảnh nhà họ Tống nghèo khó như vậy, với ký ức của kiếp trước, không ít lần Tống Điềm Điềm muốn bày ra ý tưởng kiếm tiền. Nhưng hiện tại nàng chỉ là một bé gái mới năm tuổi, nói ra liệu có bị người ta xem như yêu quái rồi đem thiêu sống hay không đây?
Người thời cổ đại rất mê tín mà.
Nàng chưa có đủ khả năng để bảo vệ bản thân, che giấu tài năng đúng lúc cũng là một cách tự bảo vệ mình.
Tống Điềm Điềm hiểu rằng không thể nóng vội. Nàng có ký ức từ kiếp trước cùng Hệ thống bách khoa mang theo khi xuyên không, việc phát tài làm giàu, giúp gia đình sống tốt hơn chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Phải rồi, ngày mai còn phải đi hái hạt dẻ, mau ngủ sớm thôi. Nghĩ đến đó, Tống Điềm Điềm chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
Sáng sớm hôm sau.
Từ khi gà vừa gáy, nhị thúc Tống Thế Thư, tam thúc Tống Thế Trình, tứ thúc Tống Thế Thanh cùng với Tống Đại Bảo đã ra ngoài.
Tống Thế Thư đi làm việc tại tiệm vải, tam thúc đi bày sạp hàng, còn tứ thúc và Đại Bảo thì đến trường học.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro