Nông Phụ Xuyên Về Cổ Đại:gầy Dựng Gia Viên
Chương 43
2024-11-17 09:44:17
Đổ hết số tiền đã kiếm còn lại ra.
Hắn đã đưa một nữa số tiền bông hồi cho Thạch Đại trên đường về rồi.
Lần đầu tiên còn 1 lượng 430 văn , lần này chia nữa được 6 lượng 750 văn , chi tiêu hết 801 văn mua đồ và mỡ.à mua hết 3 văn bánh nướng ăn , lúc về mua 3 cây vải hết 450 văn. Bỏ 20 văn thuê xe. Còn 6 lượng 906 văn tiền. Thật ít.
" Xem ra tranh thủ đi xem ruộng , còn làm phân bón nữa , trồng rau hay lúa đều không thể thiếu phân bón. "
Hắn nhớ ở đây lấy phân bón từ nơi phân người thải ra , tích trữ đến mùa gieo trồng bón. Hắn thì muốn làm từ thiên nhiên...
Sáng sớm.
Hôm nay Dương Hoằng làm muối , nhìn số đá muối bột được phụ thân cạo xong.
Dương Hoằng đổ một lượng muối hỗn hợp vào nồi , cho nước vào quậy đều đều đến khi tan hết lại lộc qua hai lớp vải cứ làm như thế.
Mất hơn ba canh giờ mới thu được lu nước muối trong.
Giờ đến công đoạn nấu nước muối.
Dương Hoằng cũng không quên làm đồ ăn.
Buổi sáng hắn sẽ nấu cháo thịt cho mẫu thân , còn hắn với phụ thân ăn đồ hâm lại là được...
Dương Đệ buổi sáng đã ra sau làm vườn không thể chậm trễ trồng trái cây mới này...
Cuối cùng nồi muối đầu tiên đã thành công.
Hắn nhìn vào nồi muối trắng phiếu hạt nhuyễn hơn muối làm ở biển.
Trương La nương từ ngoài vào bà thấy nhi tử đang nhìn nồi :
" Hoằng nhi đây là gì ? "
" Là muối , con mới chiết xuất xong. Đến mẫu thân xem có mặn không ? Có ngửi được mùi gì không ? "
Trương La nương : ... Muối...Bà nếm thử xíu... Rất mặn thật sự là muối...
" Hoằng nhi rất mặn , mùi thì mẫu thân ngửi được hương mặn. "
Dương Hoằng : ...( “ ... ” )...
" Mẫu thân đây là muối con đã tinh luyện , từ mấy cục đá con nhờ phụ thân mài , loại bỏ tạp chất chỉ còn muối nguyên vị mặn , muối này có thể xem hàng loại một. " Dương Hoằng tự tin nói :
" Con nói này là muối loại một , nhưng mấy cục đá đen sao có thể là muối , con lại làm sao biết loại gì bỏ ?... " Trương La nương hoang mang nhìn nhi tử :
" Cái này đá là mỏ muối chưa bỏ tạp chất tinh luyện nên mẫu thân tưởng là đá , nhưng đá sao có thể mài cạo dễ dàng phải không ? Con được chỉ bảo nên về làm thử nghiệm , mẫu thân yên tâm , không phải mẫu thân đã nếm qua vị sao ? " Hắn dụ dỗ mẫu thân :
Trương La nương : ....
" Con nói được người chỉ bảo! "
" Dạ đúng , mẫu thân đừng nói người ngoài biết nhé giữ bí mật. " Dương Hoằng giả trang trịnh trọng nói :
Trương La nương : .....
Nữa buổi Dương Đệ vào ăn cơm nghe nương tử thuật lại ông vừa mừng vừa lân lân... Ông nhìn nhi tử chỉ có tự hào.
.................................
Phía bắt núi Cảnh Sơn.
Lâm Đại Xuân vuốt ve miếng ngọc đã tìm lại được « Lúc có manh mối , hắn đã dặn dò không giết phải bắt sống » nhìn thi thể đã chết mắt liếc qua Lâm Trung cần một câu trả lời.
Lâm Trung : ... Thật oan cho hắn...
Lúc truy bắt tên cướp , là hắn lượn lẹo , xảo trá , cứ gần như bắt được lại mất dấu. Thị vệ Lâm gia mười người chia nhau bao vây từ từ thu hẹp. Truy ra ngoài trấn rồi đến núi Cảnh Sơn.
Hắn đã đưa một nữa số tiền bông hồi cho Thạch Đại trên đường về rồi.
Lần đầu tiên còn 1 lượng 430 văn , lần này chia nữa được 6 lượng 750 văn , chi tiêu hết 801 văn mua đồ và mỡ.à mua hết 3 văn bánh nướng ăn , lúc về mua 3 cây vải hết 450 văn. Bỏ 20 văn thuê xe. Còn 6 lượng 906 văn tiền. Thật ít.
" Xem ra tranh thủ đi xem ruộng , còn làm phân bón nữa , trồng rau hay lúa đều không thể thiếu phân bón. "
Hắn nhớ ở đây lấy phân bón từ nơi phân người thải ra , tích trữ đến mùa gieo trồng bón. Hắn thì muốn làm từ thiên nhiên...
Sáng sớm.
Hôm nay Dương Hoằng làm muối , nhìn số đá muối bột được phụ thân cạo xong.
Dương Hoằng đổ một lượng muối hỗn hợp vào nồi , cho nước vào quậy đều đều đến khi tan hết lại lộc qua hai lớp vải cứ làm như thế.
Mất hơn ba canh giờ mới thu được lu nước muối trong.
Giờ đến công đoạn nấu nước muối.
Dương Hoằng cũng không quên làm đồ ăn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Buổi sáng hắn sẽ nấu cháo thịt cho mẫu thân , còn hắn với phụ thân ăn đồ hâm lại là được...
Dương Đệ buổi sáng đã ra sau làm vườn không thể chậm trễ trồng trái cây mới này...
Cuối cùng nồi muối đầu tiên đã thành công.
Hắn nhìn vào nồi muối trắng phiếu hạt nhuyễn hơn muối làm ở biển.
Trương La nương từ ngoài vào bà thấy nhi tử đang nhìn nồi :
" Hoằng nhi đây là gì ? "
" Là muối , con mới chiết xuất xong. Đến mẫu thân xem có mặn không ? Có ngửi được mùi gì không ? "
Trương La nương : ... Muối...Bà nếm thử xíu... Rất mặn thật sự là muối...
" Hoằng nhi rất mặn , mùi thì mẫu thân ngửi được hương mặn. "
Dương Hoằng : ...( “ ... ” )...
" Mẫu thân đây là muối con đã tinh luyện , từ mấy cục đá con nhờ phụ thân mài , loại bỏ tạp chất chỉ còn muối nguyên vị mặn , muối này có thể xem hàng loại một. " Dương Hoằng tự tin nói :
" Con nói này là muối loại một , nhưng mấy cục đá đen sao có thể là muối , con lại làm sao biết loại gì bỏ ?... " Trương La nương hoang mang nhìn nhi tử :
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Cái này đá là mỏ muối chưa bỏ tạp chất tinh luyện nên mẫu thân tưởng là đá , nhưng đá sao có thể mài cạo dễ dàng phải không ? Con được chỉ bảo nên về làm thử nghiệm , mẫu thân yên tâm , không phải mẫu thân đã nếm qua vị sao ? " Hắn dụ dỗ mẫu thân :
Trương La nương : ....
" Con nói được người chỉ bảo! "
" Dạ đúng , mẫu thân đừng nói người ngoài biết nhé giữ bí mật. " Dương Hoằng giả trang trịnh trọng nói :
Trương La nương : .....
Nữa buổi Dương Đệ vào ăn cơm nghe nương tử thuật lại ông vừa mừng vừa lân lân... Ông nhìn nhi tử chỉ có tự hào.
.................................
Phía bắt núi Cảnh Sơn.
Lâm Đại Xuân vuốt ve miếng ngọc đã tìm lại được « Lúc có manh mối , hắn đã dặn dò không giết phải bắt sống » nhìn thi thể đã chết mắt liếc qua Lâm Trung cần một câu trả lời.
Lâm Trung : ... Thật oan cho hắn...
Lúc truy bắt tên cướp , là hắn lượn lẹo , xảo trá , cứ gần như bắt được lại mất dấu. Thị vệ Lâm gia mười người chia nhau bao vây từ từ thu hẹp. Truy ra ngoài trấn rồi đến núi Cảnh Sơn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro