Nông Phụ Xuyên Về Cổ Đại:gầy Dựng Gia Viên
Chương 44
2024-11-23 09:07:20
Lâm Trung hạ người thấp nói :
" Đại thiếu gia, trên người hắn không có viết thương chí mạng , khám nghiệm trong máu cũng không trúng độc , Lâm Thành kết luận nói là « suy kiệt sức lực nên chết »
Lâm Đại Xuân mặt lạnh xuống hừ nhẹ :
" Còn có kiểu chết do đói khát... Thu thập sạch sẽ hồi gia. "
Lâm Trung : ....
" Dạ đại thiếu gia. " Chấp tay cuối người nói :
Lâm Đại Xuân không cần muốn biết chuyện gì ở đây nữa. Đã có Lâm Trung lo liệu.
Giờ hắn phải bận tâm suy nghĩ làm sao có Dưa hấu nhập về bán tiếp , số Dưa hấu này chỉ kéo dài được 5 ngày đã đứt nguồn cung rồi.
" Lâm Tận , ngươi cưỡi ngựa đến bến tàu thuyền Lâm gia sắp khởi hành , đưa lá thư này cho Lâm Tâm đến Hải ngoại , hắn nhìn thư sẽ biết cần giao dịch thứ gì có ít đem về! "
Phải tìm nguồn khác nhập vào chẳng hạn như cây giống hoặc trái cây khác nữa...
Bước lên xe ngựa Lâm Đại Xuân lại âm trầm nghĩ.
Phía bên kia truyền thư nói « sản lượng trồng ra chỉ có bấy nhiêu phải đợi vài tháng mới có nữa »
Thật đau đầu , nhưng lần này thu vào một con số lớn.
Lâm Đại Xuân hắn đã có tiếng lớn trong thương nghiệp lần này , chỉ cần nạp được Văn Thiền Vân vào cửa. Hừ... Văn gia sau này cũng là của hắn...Văn Thông chỉ là một thư sinh dễ dàng xử lý.
Văn Thiền Vân nàng cứ kiêu ngạo đi, dám từ chối hôn sự với hắn, rồi sẽ có một ngày cưới được nàng , nàng sẽ biết sự kiêu ngạo của mình sẽ hại mình.
Không gấp dù sao nàng mới 16 tuổi.
Hắn chờ thêm 1 hay 2 năm nữa cầu hôn lại. Lần này chắc chắn sẽ không thoát được.
..............................
Buổi chiều Dương gia.
Cả ngày Dương Hoằng đều làm muối , lúc mặt trời ngã hướng tây thì cũng hoàn thành.
Dương Hoằng nhìn chum muối thu được lòng hớn hở, cực nhiều rất vui. Một nữa hắn sẽ đưa Thạch Đại ca.
" Chum này chắc được 20 cân muối nếu bán phải bao nhiêu tiền phụ thân ? "
Dương Đệ cũng không biết giá muối bao nhiêu làm sao trả lời.
Dương Đệ : ...( “ ... ” ) ...
" Phụ thân chỉ biết giá muối loại ba! "
Dương Hoằng : hắn không nên hỏi...
" Phụ thân còn mấy ngày nữa phải gieo vụ hạt , chúng ta cũng nên chuẩn bị phân bón cho đầy đủ , nếu thiếu phân cây sẽ không tốt. "
Dương Đệ gật đầu nói :
" Phụ thân tính đi gôm mua phân động vật , nhà ta đến khi gieo vụ hạt sẽ lấy phân người và phân động vật. Nói tới nhà ta đã không nuôi con gì phân là vấn đề lớn. "
Trương La nương nhớ mãi lời đại tẩu nói khi nhắc đến phân « nhà nhị thúc , phân này mấy người đã đóng góp bao nhiêu ? không có đóng góp thì gánh phân ra ruộng tới đi!... »
Trương La nương biết mỗi ngày đại tẩu đều đi nhà xí , còn bà mấy ngày mới có cảm giác đi...
Dương Hoằng suy nghĩ.
Phân động vật không khó tìm nhưng nhà ai cũng cần phân bón cây... Đã có...
Chế phân hữu cơ , đúng rồi phân này còn rất tốt dễ làm , làm nhanh nữa , nhất là ở cổ đại thiếu thốn phân bón cây và rau...
" Đại thiếu gia, trên người hắn không có viết thương chí mạng , khám nghiệm trong máu cũng không trúng độc , Lâm Thành kết luận nói là « suy kiệt sức lực nên chết »
Lâm Đại Xuân mặt lạnh xuống hừ nhẹ :
" Còn có kiểu chết do đói khát... Thu thập sạch sẽ hồi gia. "
Lâm Trung : ....
" Dạ đại thiếu gia. " Chấp tay cuối người nói :
Lâm Đại Xuân không cần muốn biết chuyện gì ở đây nữa. Đã có Lâm Trung lo liệu.
Giờ hắn phải bận tâm suy nghĩ làm sao có Dưa hấu nhập về bán tiếp , số Dưa hấu này chỉ kéo dài được 5 ngày đã đứt nguồn cung rồi.
" Lâm Tận , ngươi cưỡi ngựa đến bến tàu thuyền Lâm gia sắp khởi hành , đưa lá thư này cho Lâm Tâm đến Hải ngoại , hắn nhìn thư sẽ biết cần giao dịch thứ gì có ít đem về! "
Phải tìm nguồn khác nhập vào chẳng hạn như cây giống hoặc trái cây khác nữa...
Bước lên xe ngựa Lâm Đại Xuân lại âm trầm nghĩ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phía bên kia truyền thư nói « sản lượng trồng ra chỉ có bấy nhiêu phải đợi vài tháng mới có nữa »
Thật đau đầu , nhưng lần này thu vào một con số lớn.
Lâm Đại Xuân hắn đã có tiếng lớn trong thương nghiệp lần này , chỉ cần nạp được Văn Thiền Vân vào cửa. Hừ... Văn gia sau này cũng là của hắn...Văn Thông chỉ là một thư sinh dễ dàng xử lý.
Văn Thiền Vân nàng cứ kiêu ngạo đi, dám từ chối hôn sự với hắn, rồi sẽ có một ngày cưới được nàng , nàng sẽ biết sự kiêu ngạo của mình sẽ hại mình.
Không gấp dù sao nàng mới 16 tuổi.
Hắn chờ thêm 1 hay 2 năm nữa cầu hôn lại. Lần này chắc chắn sẽ không thoát được.
..............................
Buổi chiều Dương gia.
Cả ngày Dương Hoằng đều làm muối , lúc mặt trời ngã hướng tây thì cũng hoàn thành.
Dương Hoằng nhìn chum muối thu được lòng hớn hở, cực nhiều rất vui. Một nữa hắn sẽ đưa Thạch Đại ca.
" Chum này chắc được 20 cân muối nếu bán phải bao nhiêu tiền phụ thân ? "
Dương Đệ cũng không biết giá muối bao nhiêu làm sao trả lời.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dương Đệ : ...( “ ... ” ) ...
" Phụ thân chỉ biết giá muối loại ba! "
Dương Hoằng : hắn không nên hỏi...
" Phụ thân còn mấy ngày nữa phải gieo vụ hạt , chúng ta cũng nên chuẩn bị phân bón cho đầy đủ , nếu thiếu phân cây sẽ không tốt. "
Dương Đệ gật đầu nói :
" Phụ thân tính đi gôm mua phân động vật , nhà ta đến khi gieo vụ hạt sẽ lấy phân người và phân động vật. Nói tới nhà ta đã không nuôi con gì phân là vấn đề lớn. "
Trương La nương nhớ mãi lời đại tẩu nói khi nhắc đến phân « nhà nhị thúc , phân này mấy người đã đóng góp bao nhiêu ? không có đóng góp thì gánh phân ra ruộng tới đi!... »
Trương La nương biết mỗi ngày đại tẩu đều đi nhà xí , còn bà mấy ngày mới có cảm giác đi...
Dương Hoằng suy nghĩ.
Phân động vật không khó tìm nhưng nhà ai cũng cần phân bón cây... Đã có...
Chế phân hữu cơ , đúng rồi phân này còn rất tốt dễ làm , làm nhanh nữa , nhất là ở cổ đại thiếu thốn phân bón cây và rau...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro