Npc Cô Đ Y Có Thể Có Ý Xấu Gì Được Chứ [Vô Hạn]
Chương 9
2024-09-27 13:11:20
Ninh Cáp lặng lẽ kéo ghế, bước lên bàn.
Mọi người đều ngẩng đầu ngạc nhiên nhìn cô.
Ninh Cáp nắm lấy váy, chỉ vào quạt trần, giải thích, "Tôi muốn xem thử xem thẻ có giấu ở trên đây không."
Ánh mắt Bùi Hàn lướt qua chiếc váy dễ bị lộ của cô, "Để tôi."
Anh chỉ dùng một tay nhẹ nhàng chạm vào bàn, thoắt một cái đã nhảy lên mặt bàn.
Đôi giày cao cổ màu đen giẫm lên chiếc bàn cũ kỹ, anh đưa tay sờ cánh quạt đầy bụi.
Dường như đã sờ thấy gì đó, anh dừng lại một chút, trước tiên cúi đầu nhìn Ninh Cáp, rồi mới lấy thứ trên cánh quạt xuống.
Quả nhiên là một chồng thẻ phòng nhỏ.
Anh đưa thẻ phòng cho Ninh Cáp rồi nhẹ nhàng nhảy xuống.
"Thật sự giấu trên quạt trần à?" Tóc Xám Trắng ngạc nhiên nhìn Ninh Cáp, "Cả chỗ đó mà cô cũng tìm được sao?"
Ninh Cáp chọn ra năm thẻ phòng, đặt lên quầy lễ tân.
Động tác quen thuộc như thể đã làm vô số lần, thành thạo đến mức Ninh Cáp suýt quen miệng nói "Xin hãy nhận lấy thẻ phòng, chúc quý khách có một kỳ nghỉ vui vẻ."
Vòng tay của mọi người đồng thời rung lên:
[Chúc mừng nha! Bạn đã đặt phòng thành công!]
Đồng hồ đếm ngược dừng lại, lưỡi dao treo trên đầu biến mất, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Ninh Cáp tự mình phát nhiệm vụ rồi tự mình thực hiện, lại đóng vai lễ tân phát thẻ phòng, hoàn thành nhiệm vụ khởi động một cách thầm lặng.
Có người nhỏ giọng nói: "Cái vòng tay này cũng “thân thiện” thật, nó thành tinh rồi à?”
Giọng điệu của chiếc vòng rất nhiệt tình, nhưng sự nhiệt tình đó lại lộ ra vẻ mỉa mai khó chịu, khiến người ta muốn lôi nó ra từ trong chiếc vòng rồi đập cho một trận.
Nhiệm vụ mới lập tức xuất hiện:
[Chỉ có năm phòng thôi, không biết ai sẽ có duyên với nhau đây? Hãy chờ đợi một cuộc gặp gỡ lãng mạn nhé!]
Ninh Cáp cuộn xuống, phía dưới còn có:
[Nhiệm vụ: Phân chia phòng.
Mô tả: Giới hạn thời gian hai phút.
Hình phạt nếu thất bại: Chọn một người chơi ngẫu nhiên để xử tử.]
Phía dưới là biểu tượng nút "Rút số phòng".
Ninh Cáp im lặng: Mặc kệ cái vòng tay này là thứ gì nhưng cứ đòi xử tử người chơi liên tục như thế này thì có ổn không? Không trách người ta bảo tỷ lệ tử vong của phó bản này quá cao, cứ mãi thế này mà không cao thì mới lạ.
Mọi người lần lượt bấm nút rút số phòng.
Đồng hồ đếm ngược từng giây từng giây, ngón tay của Ninh Cáp ngừng lại trên nút bấm.
Mọi thứ đều rất không bình thường, rõ ràng là khung cảnh quen thuộc nhưng đâu đâu cũng lộ ra sự kỳ quái.
Trong nhà nghỉ không có ai nhưng lại không khóa cửa, thẻ phòng bị giấu trên cánh quạt trần, trong đầu còn bất ngờ hiện ra câu thoại rất giống như của NPC trong nhiệm vụ.
Mọi người đều ngẩng đầu ngạc nhiên nhìn cô.
Ninh Cáp nắm lấy váy, chỉ vào quạt trần, giải thích, "Tôi muốn xem thử xem thẻ có giấu ở trên đây không."
Ánh mắt Bùi Hàn lướt qua chiếc váy dễ bị lộ của cô, "Để tôi."
Anh chỉ dùng một tay nhẹ nhàng chạm vào bàn, thoắt một cái đã nhảy lên mặt bàn.
Đôi giày cao cổ màu đen giẫm lên chiếc bàn cũ kỹ, anh đưa tay sờ cánh quạt đầy bụi.
Dường như đã sờ thấy gì đó, anh dừng lại một chút, trước tiên cúi đầu nhìn Ninh Cáp, rồi mới lấy thứ trên cánh quạt xuống.
Quả nhiên là một chồng thẻ phòng nhỏ.
Anh đưa thẻ phòng cho Ninh Cáp rồi nhẹ nhàng nhảy xuống.
"Thật sự giấu trên quạt trần à?" Tóc Xám Trắng ngạc nhiên nhìn Ninh Cáp, "Cả chỗ đó mà cô cũng tìm được sao?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ninh Cáp chọn ra năm thẻ phòng, đặt lên quầy lễ tân.
Động tác quen thuộc như thể đã làm vô số lần, thành thạo đến mức Ninh Cáp suýt quen miệng nói "Xin hãy nhận lấy thẻ phòng, chúc quý khách có một kỳ nghỉ vui vẻ."
Vòng tay của mọi người đồng thời rung lên:
[Chúc mừng nha! Bạn đã đặt phòng thành công!]
Đồng hồ đếm ngược dừng lại, lưỡi dao treo trên đầu biến mất, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Ninh Cáp tự mình phát nhiệm vụ rồi tự mình thực hiện, lại đóng vai lễ tân phát thẻ phòng, hoàn thành nhiệm vụ khởi động một cách thầm lặng.
Có người nhỏ giọng nói: "Cái vòng tay này cũng “thân thiện” thật, nó thành tinh rồi à?”
Giọng điệu của chiếc vòng rất nhiệt tình, nhưng sự nhiệt tình đó lại lộ ra vẻ mỉa mai khó chịu, khiến người ta muốn lôi nó ra từ trong chiếc vòng rồi đập cho một trận.
Nhiệm vụ mới lập tức xuất hiện:
[Chỉ có năm phòng thôi, không biết ai sẽ có duyên với nhau đây? Hãy chờ đợi một cuộc gặp gỡ lãng mạn nhé!]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ninh Cáp cuộn xuống, phía dưới còn có:
[Nhiệm vụ: Phân chia phòng.
Mô tả: Giới hạn thời gian hai phút.
Hình phạt nếu thất bại: Chọn một người chơi ngẫu nhiên để xử tử.]
Phía dưới là biểu tượng nút "Rút số phòng".
Ninh Cáp im lặng: Mặc kệ cái vòng tay này là thứ gì nhưng cứ đòi xử tử người chơi liên tục như thế này thì có ổn không? Không trách người ta bảo tỷ lệ tử vong của phó bản này quá cao, cứ mãi thế này mà không cao thì mới lạ.
Mọi người lần lượt bấm nút rút số phòng.
Đồng hồ đếm ngược từng giây từng giây, ngón tay của Ninh Cáp ngừng lại trên nút bấm.
Mọi thứ đều rất không bình thường, rõ ràng là khung cảnh quen thuộc nhưng đâu đâu cũng lộ ra sự kỳ quái.
Trong nhà nghỉ không có ai nhưng lại không khóa cửa, thẻ phòng bị giấu trên cánh quạt trần, trong đầu còn bất ngờ hiện ra câu thoại rất giống như của NPC trong nhiệm vụ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro