Nữ Chủ Tu Tiên Mở Sạp Đoán Mệnh Trong Trò Chơi Kinh Dị
Tiến Vào [Trò C...
Hành Thả Mạn
2024-09-10 08:09:06
Đáy mắt Kiều Hi xẹt qua vẻ hưng phấn, mở hộp ra, bên trong rõ ràng là một tấm thẻ, trên thẻ chỉ có hai chữ to thư mời.
Cô nhìn tấm thẻ trong tay, rơi vào trầm tư.
Trò chơi tạo thần là trò chơi thế giới Liên Bang dùng để lựa chọn nhân tài đứng đầu toàn bộ Tinh Tế, một vạn năm kỷ nguyên mới cử hành một lần.
Người cuối cùng sống sót trong trò chơi tạo thần sẽ có tư cách biến thành thần thủ hộ của Tinh Tế.
Đây là vinh quang cao nhất của toàn bộ Tinh Tế.
Thế nên, mặc dù trò chơi này rất nguy hiểm nhưng vẫn có rất nhiều người đổ xô vào.
Kiều Hi đến trước cửa sổ sát đất, nhìn ngoài cửa sổ, ngôi sao đầy trời, còn có bảy đại chủ tinh, giống như Bắc Đấu Thất Tinh của Tu Tiên giới, đưungs lặng nhìn xa trong tinh không, nhìn xuống tinh quần.
Đột nhiên, một ráng mây mù dịu dàng hấp dẫn lực chú ý của cô.
Kiều Hi đẩy cửa sổ sát đất đi ra ngoài, mượn kính viễn vọng trên ban công nhìn lên.
Xung quanh bảy đại chủ tinh và hai mươi tám tinh vậy mà linh lực vương vấy dày đặc vô cùng!
Lúc trước cô chưa biết những thứ này, cũng có thể lúc trước cô không phải người tu tiên, không nhìn thấy linh khí nồng hậu dày đặc.
Bây giờ tu vi của cô bị phân tán gần như hết, nếu như có thể mượn những linh khí kia tới tu luyện, nói như vậy phần thắng khi trở về thế giới kia lại nhiều thêm một phần rồi!
Trong nháy mắt đáy mắt Kiều Hi sáng lên tia sáng.
Nhưng làm sao để đi trung tinh hoặc chủ tinh đây?
Cô quay đầu nhìn thiệp mời [Trò chơi tạo thần] đặt trên giường.
Thì ra là như vậy!
Trong tối tăm tự có thiên ý, cô chỉ cần có thể thắng được cuộc thi trò chơi tạo thần là có thể đi trung tinh và chủ tinh, mượn linh lực tu luyện lần nữa!
Ngày trở lại bên cạnh sư môn ở trong tầm tay!
Kiều Hi nhìn thẻ, đáy mắt xẹt qua vẻ nhất quyết phải có.
Hôm sau.
"Hoan nghênh đến với [Trò chơi tạo thần], thí sinh dự thi trò chơi lần này là người, cuối cùng chỉ có một người có thể lấy được bài vị, mong người chơi nghiêm túc chơi trò chơi."
"Bây giờ, mời lấy ra vị diện trò chơi."
Kiều Hi tiện tay rút một vị diện, lấy được phó bản Thẻ thân phận.
"Chúc mừng ngài rút trúng vị diện người mới [Gánh xiếc thú Tầm Mộng], hệ thống đang ghép cặp cho ngài."
"Chào ngài, ta là hệ thống 001 của ngài, trò chơi lập tức bắt đầu, xin chuẩn bị kỹ lưỡng."
Kiều Hi hít thở sâu một hơi, chỉ cảm thấy trước mắt thoáng một cái, người đã đăng nhập vào trò chơi.
Chỗ cô ở là một khu vui chơi.
Đang là buổi tối, trong sân chơi chỉ có ánh sáng yếu ớt phát ra từ đèn giao thông trong bụi cỏ.
Trước mắt cô bắn ra một giao diện màu xanh huỳnh quang lơ lửng hư ảo.
Trên giao diện là hình ảnh trò chơi của cô.
Cô được giả thuyết thành hình ảnh của nữ hề, một đầu tóc đỏ, đội chiếc mũ quả dưa nhỏ trên đầu, mặc váy hai dây, tay cầm batoong, bên cạnh còn có một con chó đen nhỏ.
Đây là hình ảnh cô thấy ở mặt sau thiệp mời của trò chơi.
Trên màn hình hiện ra thân phận của cô.
"Ngài là chú hề của khu vui chơi, chịu trách nhiệm hù dọa mọi người."
"Lực chiến đấu của ngài chỉ có 3 điểm, tinh thần lực cấp F, xin chú ý lẩn tránh người chơi và quái vật xung quanh."
"Chỉ cần tìm tất cả trang bị của chú hề, thuận lợi thắp sáng thẻ chú hề, được gọi là chiến thắng."
Trang bị chú hề thiếu có bong bóng, dây chuyền và bao tay.
Tìm được ba trang bị này là có thể thắng.
Kiều Hi nhìn về khu vui chơi, ngoại trừ cô còn có một đám người chơi sau khi biến hình bị truyền tống vào.
Đều không ngoại lệ, phần lớn là hình dạng chú hề.
Xem ra mọi người chung mục tiêu.
Đột nhiên, trên màn hình ảo của Kiều Hi thổi qua màn đạn.
"Làm cái quỷ gì vậy? Trong trò chơi ngay cả phế vật cấp F cũng có thể tiến vào?"
"Yếu thành như vậy, xác định có thể trụ được một kích của quái vật?"
"Không chỉ là cấp F mà lực chiến đấu còn chỉ có 3 điểm, hài vãi."
"Hành tinh Liên Bang không có ai à? Loại tàn phế này cũng kéo vào trò chơi?"
"Thật giả lẫn lộn? Nếu không chính là đi cửa sau?"
Quả thật, người có thể tiến vào trò chơi này ít nhất phải có tinh thần lực cấp B trở lên.
Hơn nữa mới bắt đầu không ai có lực chiến đấu thấp hơn 1000.
Dưỡng nữ kia nhà cô lại càng có tinh thần lực cấp A, trong gia tộc Augustine đã là tồn tại khiến người khác rất kiêu ngạo.
Một cơn ban đêm gió thổi tới, Kiều Hi không nhịn được rùng mình một cái.
Cô nghĩ, cô biết lực chiến đấu của cô 3 điểm là thế nào rồi.
Cơ thể cô đang nóng lên.
Kiều Hi rời khỏi cái thế giới này quá lâu, suýt nữa quên mất cơ thể mình kém đến mức độ nào rồi.
Quanh năm cô lưu lạc bên ngoài, lớn lên ở Phế Tinh, mà chất lượng không khí và nước ở Phế Tinh cũng không thích hợp cho con người tồn tại.
Vì sống sót, cô uống không ít nước chứa siêu virus dị hình, ăn những thức ăn hư thối, thế nên căn cơ cơ thể cô rất tệ.
Cô có bệnh tim.
Không phải bệnh tim theo nghĩa truyền thống.
Mà là trái tim của cô có cái khe, mặc dù sẽ không nguy hiểm tính mạng, nhưng chỉ cần vận động kịch liệt một chút, tim đập nhanh một chút là sẽ động tới miệng vết thương, sẽ rất đau.
Nhưng còn tốt là chỉ cần cô có thể tu luyện, những thứ này đều không vấn đề.
Mới vừa truyền tống vào, trái tim còn chưa thích ứng được cao áp trong vị diện, cộng thêm cô lại là tinh thần lực cấp F, trong tim đã bắt đầu hơi hơi đau, cơ thể cũng không gánh được, phát sốt rồi.
Sắc mặt Kiều Hi tái nhợt, mặc dù có trang điểm chú hề che đậy nhưng cũng không che được dung mạo xinh đẹp của cô.
Người bên cạnh thấy cô ốm yếu, cũng không nhịn được cách xa chút.
Mọi người túm năm tụm ba bắt đầu tổ đội.
Mỗi vị diện có 15 người, chỉ có trước 10 người tìm được hết trang bị mới có thể thăng cấp.
Còn 5 người còn lại sẽ bị đào thải.
"Kiều Hi. . . ?" phía sau truyền đến âm thanh kinh ngạc của nữ sinh.
Kiều Hi quay đầu, thấy được đồng dạng là Tô San Na giả dạng chú hề.
Bên cạnh Tô San Na đã có bốn năm đồng bạn rồi.
Cô vui mừng nhìn Kiều Hi: "Thật sự là chị?! Thật tốt quá, chị đi cùng bọn em đi!"
Bên cạnh có người không vui: "Đây chính là Kiều Hi? Tô San Na cậu cũng quá thiện lương? Cô ta bắt nạt cậu như vậy, cậu đừng mang một phế vật ma ốm cấp F như cô ta theo."
Tô San Na có hơi khó xử: "Các cậu đừng nói chị ấy, chị ấy cũng rất đáng thương, lớn lên ở Phế Tinh..."
Mọi người vừa nghe cô lớn lên Phế Tinh càng chán ghét hơn.
Cả Liên Bang Tinh Tế đều biết, người lớn lên ở Phế Tinh đều là trộm vặt móc túi, kẻ rác rưởi không lên được mặt bàn.
"Trên người của Phế Tinh nói không chừng còn mang cả vi khuẩn gây bệnh và bọ chó đấy, cách xa cô ta chút!"
"Thật là dọa người, Phế Tinh thật sự có thể có người sống à? Cùng hít thở không khí một chỗ chung với cô ta khiến ta muốn nôn!"
Muốn thăng cấp nhất định phải tìm được trang bị, mà bên cạnh mỗi trang bị chắc chắn sẽ có quái vật bảo vệ.
Loại phế vật cấp F ốm yếu như này có thể có bao nhiêu lực chiến đấu, còn không phải là cản trở à.
Về cơ bản tổ đội trong vị diện hoàn thành rồi , hai đội năm người, một đội bốn người, mọi người dọc theo khu vui chơi bắt đầu thảm trải tìm kiếm.
Kiều Hi đi vè phía ít người, cô đi thong thả, chó đen nhỏ ở bên cạnh bảo vệ cô.
Cô nhìn tấm thẻ trong tay, rơi vào trầm tư.
Trò chơi tạo thần là trò chơi thế giới Liên Bang dùng để lựa chọn nhân tài đứng đầu toàn bộ Tinh Tế, một vạn năm kỷ nguyên mới cử hành một lần.
Người cuối cùng sống sót trong trò chơi tạo thần sẽ có tư cách biến thành thần thủ hộ của Tinh Tế.
Đây là vinh quang cao nhất của toàn bộ Tinh Tế.
Thế nên, mặc dù trò chơi này rất nguy hiểm nhưng vẫn có rất nhiều người đổ xô vào.
Kiều Hi đến trước cửa sổ sát đất, nhìn ngoài cửa sổ, ngôi sao đầy trời, còn có bảy đại chủ tinh, giống như Bắc Đấu Thất Tinh của Tu Tiên giới, đưungs lặng nhìn xa trong tinh không, nhìn xuống tinh quần.
Đột nhiên, một ráng mây mù dịu dàng hấp dẫn lực chú ý của cô.
Kiều Hi đẩy cửa sổ sát đất đi ra ngoài, mượn kính viễn vọng trên ban công nhìn lên.
Xung quanh bảy đại chủ tinh và hai mươi tám tinh vậy mà linh lực vương vấy dày đặc vô cùng!
Lúc trước cô chưa biết những thứ này, cũng có thể lúc trước cô không phải người tu tiên, không nhìn thấy linh khí nồng hậu dày đặc.
Bây giờ tu vi của cô bị phân tán gần như hết, nếu như có thể mượn những linh khí kia tới tu luyện, nói như vậy phần thắng khi trở về thế giới kia lại nhiều thêm một phần rồi!
Trong nháy mắt đáy mắt Kiều Hi sáng lên tia sáng.
Nhưng làm sao để đi trung tinh hoặc chủ tinh đây?
Cô quay đầu nhìn thiệp mời [Trò chơi tạo thần] đặt trên giường.
Thì ra là như vậy!
Trong tối tăm tự có thiên ý, cô chỉ cần có thể thắng được cuộc thi trò chơi tạo thần là có thể đi trung tinh và chủ tinh, mượn linh lực tu luyện lần nữa!
Ngày trở lại bên cạnh sư môn ở trong tầm tay!
Kiều Hi nhìn thẻ, đáy mắt xẹt qua vẻ nhất quyết phải có.
Hôm sau.
"Hoan nghênh đến với [Trò chơi tạo thần], thí sinh dự thi trò chơi lần này là người, cuối cùng chỉ có một người có thể lấy được bài vị, mong người chơi nghiêm túc chơi trò chơi."
"Bây giờ, mời lấy ra vị diện trò chơi."
Kiều Hi tiện tay rút một vị diện, lấy được phó bản Thẻ thân phận.
"Chúc mừng ngài rút trúng vị diện người mới [Gánh xiếc thú Tầm Mộng], hệ thống đang ghép cặp cho ngài."
"Chào ngài, ta là hệ thống 001 của ngài, trò chơi lập tức bắt đầu, xin chuẩn bị kỹ lưỡng."
Kiều Hi hít thở sâu một hơi, chỉ cảm thấy trước mắt thoáng một cái, người đã đăng nhập vào trò chơi.
Chỗ cô ở là một khu vui chơi.
Đang là buổi tối, trong sân chơi chỉ có ánh sáng yếu ớt phát ra từ đèn giao thông trong bụi cỏ.
Trước mắt cô bắn ra một giao diện màu xanh huỳnh quang lơ lửng hư ảo.
Trên giao diện là hình ảnh trò chơi của cô.
Cô được giả thuyết thành hình ảnh của nữ hề, một đầu tóc đỏ, đội chiếc mũ quả dưa nhỏ trên đầu, mặc váy hai dây, tay cầm batoong, bên cạnh còn có một con chó đen nhỏ.
Đây là hình ảnh cô thấy ở mặt sau thiệp mời của trò chơi.
Trên màn hình hiện ra thân phận của cô.
"Ngài là chú hề của khu vui chơi, chịu trách nhiệm hù dọa mọi người."
"Lực chiến đấu của ngài chỉ có 3 điểm, tinh thần lực cấp F, xin chú ý lẩn tránh người chơi và quái vật xung quanh."
"Chỉ cần tìm tất cả trang bị của chú hề, thuận lợi thắp sáng thẻ chú hề, được gọi là chiến thắng."
Trang bị chú hề thiếu có bong bóng, dây chuyền và bao tay.
Tìm được ba trang bị này là có thể thắng.
Kiều Hi nhìn về khu vui chơi, ngoại trừ cô còn có một đám người chơi sau khi biến hình bị truyền tống vào.
Đều không ngoại lệ, phần lớn là hình dạng chú hề.
Xem ra mọi người chung mục tiêu.
Đột nhiên, trên màn hình ảo của Kiều Hi thổi qua màn đạn.
"Làm cái quỷ gì vậy? Trong trò chơi ngay cả phế vật cấp F cũng có thể tiến vào?"
"Yếu thành như vậy, xác định có thể trụ được một kích của quái vật?"
"Không chỉ là cấp F mà lực chiến đấu còn chỉ có 3 điểm, hài vãi."
"Hành tinh Liên Bang không có ai à? Loại tàn phế này cũng kéo vào trò chơi?"
"Thật giả lẫn lộn? Nếu không chính là đi cửa sau?"
Quả thật, người có thể tiến vào trò chơi này ít nhất phải có tinh thần lực cấp B trở lên.
Hơn nữa mới bắt đầu không ai có lực chiến đấu thấp hơn 1000.
Dưỡng nữ kia nhà cô lại càng có tinh thần lực cấp A, trong gia tộc Augustine đã là tồn tại khiến người khác rất kiêu ngạo.
Một cơn ban đêm gió thổi tới, Kiều Hi không nhịn được rùng mình một cái.
Cô nghĩ, cô biết lực chiến đấu của cô 3 điểm là thế nào rồi.
Cơ thể cô đang nóng lên.
Kiều Hi rời khỏi cái thế giới này quá lâu, suýt nữa quên mất cơ thể mình kém đến mức độ nào rồi.
Quanh năm cô lưu lạc bên ngoài, lớn lên ở Phế Tinh, mà chất lượng không khí và nước ở Phế Tinh cũng không thích hợp cho con người tồn tại.
Vì sống sót, cô uống không ít nước chứa siêu virus dị hình, ăn những thức ăn hư thối, thế nên căn cơ cơ thể cô rất tệ.
Cô có bệnh tim.
Không phải bệnh tim theo nghĩa truyền thống.
Mà là trái tim của cô có cái khe, mặc dù sẽ không nguy hiểm tính mạng, nhưng chỉ cần vận động kịch liệt một chút, tim đập nhanh một chút là sẽ động tới miệng vết thương, sẽ rất đau.
Nhưng còn tốt là chỉ cần cô có thể tu luyện, những thứ này đều không vấn đề.
Mới vừa truyền tống vào, trái tim còn chưa thích ứng được cao áp trong vị diện, cộng thêm cô lại là tinh thần lực cấp F, trong tim đã bắt đầu hơi hơi đau, cơ thể cũng không gánh được, phát sốt rồi.
Sắc mặt Kiều Hi tái nhợt, mặc dù có trang điểm chú hề che đậy nhưng cũng không che được dung mạo xinh đẹp của cô.
Người bên cạnh thấy cô ốm yếu, cũng không nhịn được cách xa chút.
Mọi người túm năm tụm ba bắt đầu tổ đội.
Mỗi vị diện có 15 người, chỉ có trước 10 người tìm được hết trang bị mới có thể thăng cấp.
Còn 5 người còn lại sẽ bị đào thải.
"Kiều Hi. . . ?" phía sau truyền đến âm thanh kinh ngạc của nữ sinh.
Kiều Hi quay đầu, thấy được đồng dạng là Tô San Na giả dạng chú hề.
Bên cạnh Tô San Na đã có bốn năm đồng bạn rồi.
Cô vui mừng nhìn Kiều Hi: "Thật sự là chị?! Thật tốt quá, chị đi cùng bọn em đi!"
Bên cạnh có người không vui: "Đây chính là Kiều Hi? Tô San Na cậu cũng quá thiện lương? Cô ta bắt nạt cậu như vậy, cậu đừng mang một phế vật ma ốm cấp F như cô ta theo."
Tô San Na có hơi khó xử: "Các cậu đừng nói chị ấy, chị ấy cũng rất đáng thương, lớn lên ở Phế Tinh..."
Mọi người vừa nghe cô lớn lên Phế Tinh càng chán ghét hơn.
Cả Liên Bang Tinh Tế đều biết, người lớn lên ở Phế Tinh đều là trộm vặt móc túi, kẻ rác rưởi không lên được mặt bàn.
"Trên người của Phế Tinh nói không chừng còn mang cả vi khuẩn gây bệnh và bọ chó đấy, cách xa cô ta chút!"
"Thật là dọa người, Phế Tinh thật sự có thể có người sống à? Cùng hít thở không khí một chỗ chung với cô ta khiến ta muốn nôn!"
Muốn thăng cấp nhất định phải tìm được trang bị, mà bên cạnh mỗi trang bị chắc chắn sẽ có quái vật bảo vệ.
Loại phế vật cấp F ốm yếu như này có thể có bao nhiêu lực chiến đấu, còn không phải là cản trở à.
Về cơ bản tổ đội trong vị diện hoàn thành rồi , hai đội năm người, một đội bốn người, mọi người dọc theo khu vui chơi bắt đầu thảm trải tìm kiếm.
Kiều Hi đi vè phía ít người, cô đi thong thả, chó đen nhỏ ở bên cạnh bảo vệ cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro