Nữ Đế Bệ Hạ Ở Giới Giải Trí Phong Thần!
Chương 48 Nữ Tư...
2024-09-05 13:39:13
Chương 48: Nữ Tướng
Hai người cúi đầu cùng nhau xem trang chủ của thành viên Hiệp hội Bắn cung, sau đó lại vô cùng thích thú kéo xuống khu bình luận.
Lần này với sự khẳng định của giới chuyên môn, đa số ý kiến phía dưới đều là những tiếng nói thuyết phục nhưng vẫn còn một số ý kiến trái chiều.
"Tất cả những người có chuyên môn đều đã đứng ra khẳng định chị Hi Hi, tại sao vẫn có người mạnh miệng như vậy!"
"Cũng bình thường thôi," Đông Duyệt ngược lại không có chút kinh ngạc nào, "Em nhấn vào xem đi. Tám chín phần mười những người này đều là fan của Giang Tích Ngữ."
Vì vậy, Lộ Tranh Tranh lần lượt bấm vào avatar của những người bình luận gay gắt. Quả nhiên nhìn thấy trên trang chủ của những người này ủng hộ cho Giang Tích Ngữ không ít, chắc chắn đều là fan hâm mộ của Giang Tích Ngữ.
"Thật đúng là, tại sao chỗ nào cũng có cô ta vậy!"
Nghe thấy trợ lý nhỏ bên cạnh không hài lòng, Đông Duyệt cầm chiếc điện thoại di động vẫn đang phát sóng trực tiếp trên bàn lên, mắt nhìn trên màn hình nghệ sĩ nhà mình ăn no ngủ đủ đang mang theo Tưởng Khai Nguyên xuyên qua rừng rậm. Một lúc sau, lại cắt đến phòng phát sóng trực tiếp nơi Giang Tích Ngữ đang ở, vừa vặn chứng kiến cảnh Vu Hồi đang loạng choạng cõng Giang Tích Ngữ đói đến mức không thể đi bộ băng qua rừng rậm.
Thật là sảng khoái.
Lần này không thể trách Khương Lệnh Hi không giúp đỡ Vu Hồi, ai bảo người ta vừa đến liền chạy theo đuôi Giang Tích Ngữ.
Cô tiếp muốn xem xem sau khi tháo bộ lọc ngang của ống kính, ở trong rừng một người vướng víu tay chân như Giang Tích Ngữ, có thể giữ được hình ảnh nữ thần trong lòng Vu Hồi bao lâu?
Không thể không nói, thật có chút mong đợi.
*
Dựa trên nhiều chủ đề mà Khương Lệnh Hi tạo ra đáng được thảo luận khiến người ta không khỏi muốn đặt câu hỏi, khu vực bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp ngay cả mới sáng sớm vẫn như cũ náo nhiệt như thể đang là Tết Nguyên Đán.
"Nhân tiện, đêm qua định đặt báo thức lại ngủ quên. Chuông báo thức vang lên giữa chừng, quá buồn ngủ nên chỉ đành nhắm mắt lại. Có ai thực sự mạnh mẽ đến hai giờ không?"
"Đêm qua, những người thức khuya và làm việc đến ba giờ sáng giơ tay. Trong lúc đó, vừa làm việc vừa mở phát sóng trực tiếp. Có thể chứng minh Khương Lệnh Hi quả thực khoảng hai giờ có gọi Tưởng Khai Nguyên dậy. Mặc dù không chính xác đến hai giờ, nhưng cũng không hơn kém gì nhiều.”
"Vậy là cô ấy thực sự có thể tính toán thời gian dựa trên vị trí của mặt trăng và các vì sao?"
“Một lần có thể nói may mắn, nhưng cả hai lần… tôi thực sự không tin.”
"Không biết có cư dân mạng nào cũng thức khuya xem phát sóng trực tiếp để ý đến tư thế ngủ của Khương Lệnh Hi không, gần sáu tiếng đồng hồ, một chút cử động cũng không có. Đây có phải quá nề nếp hay không? Điều này khiến cho một người đêm nào cũng đem chăn mền lăn đi lăn lại như tôi cảm thấy xấu hổ quá!
"Nề nếp? NO NO NO, tôi ngược lại cảm thấy trạng thái ngủ của cô ấy khiến tôi có cảm giác như cô ấy có thể đứng dậy và bắn tên trong giây tiếp theo!"
“Tôi cứ tưởng chỉ có mình tôi cảm thấy như vậy, dù là ngủ tôi nhưng toàn thân vẫn phải đề phòng. Tôi cảm thấy nếu sau này Khương Lệnh Hi đóng một bộ phim khác, có thể thử sức với vai nữ tướng. "
“Khuôn mặt này quá đẹp, cảm thấy không phù hợp”.
"Thử đeo mặt nạ đi. Tôi cảm thấy dung mạo của Khương Lệnh Hi rất thích hợp với chiếc mặt nạ hoàng kim tinh xảo lộng lẫy."
"Chà, vừa nói đến đây, tôi đã có sẵn hình ảnh trong đầu rồi."
Nếu Khương Lệnh Hi có thể nhìn thấy mưa đạn trong phòng phát sóng trực tiếp vào lúc này, có lẽ sẽ không khỏi cảm thán một tiếng trước sự tưởng tượng của mọi người.
Kiếp trước khi mới bước vào chiến trường, ngay từ đầu cô quả thực rất đau khổ vì vẻ ngoài của mình không đủ anh hùng, vì thế đã đặc biệt ra lệnh cho thợ thủ công làm một chiếc mặt nạ, sau khi đeo vào mới không có nhiều người muốn nhìn vào khuôn mặt của cô.
Thẳng cho đến khi cô đăng cơ làm đế, mới không đeo mặt nạ nữa.
Bởi vì tuy rằng vẫn là khuôn mặt kia, nhưng đã không còn mấy người dám ngẩng đầu nhìn thẳng vào thiên nhan.
Bất quá người thực sự chú ý tới trận mưa đạn này chính là Lê Sóc.
Sau khi xem hết màn mưa đạn thảo luận, ông trầm ngâm một lát, giơ tay gọi nhân viên vẫn đang ăn mì gói ra: “Cậu đi cắt một đoạn ngắn về cảnh bắn cung và nghỉ ngơi buổi tối hôm qua của Khương Lệnh Hi đi. Không cần quá dài, khoảng năm phút là được, cắt xong gửi đến email di động của tôi.”
Người bị gọi đến không còn cách nào khác đành phải ăn hết mì gói của mình trong vài miếng rồi vui vẻ lăn đi làm việc.
Không đến nửa giờ biên tập đã hoàn thành rồi gửi tới, Lê Sóc trước tiên mở ra xem trước một lần, sau đó tìm được thông tin liên lạc của người bạn cũ, trực tiếp hỏi: “Không phải cậu đang tìm người có thể diễn vai nữ tướng quân sao? Tớ bên này có thể đề cử cho cậu một người."
Sau khi gửi tin nhắn, ông liền đặt điện thoại xuống, không nghĩ tới rất nhanh đã sớm nhận được hồi âm.
Vệ Tiêu: “Đừng thừa nước đục thả câu, nhanh nói cho tớ biết, là ai?”
Xem ra rất cấp bách.
Lê Sóc nhướng mày, gõ ba chữ: "Khương Lệnh Hi."
"Khương Lệnh Hi? Anh em, cậu có phải dùng tớ làm trò giải trí hả, chỉ có cô ta thôi sao? Không được không được, đoàn của tớ không đủ khả năng chiều nổi vị Đại Phật như cô ta. Nếu cậu tiến cử Giang Tích Ngữ, tớ ít nhất còn có thể cân nhắc."
Sau khi Lê Sóc đọc hết hồi âm Vệ Tiêu trả lời, liếc mắt nhìn màn hình máy tính ở một bên.
Lúc này, màn hình máy tính được chia thành năm ô, sắp xếp theo giá trị phổ biến hiện tại.
Hiện tại xếp hạng nhất là phòng phát sóng trực tiếp của Khương Lệnh Hi cùng Tưởng Khai Nguyên. Đầu tiên, chuyện tối qua khiến tổ chương trình bị dọa đến giật mình, hiện tại nó đã bò lên được Hot Search như tên lửa. Còn có tính thời gian dựa trên vị trí của mặt trăng và các vì sao, thậm chí ngay cả tư thế ngủ cũng đã được bàn tán, lại thêm cảm giác tương phản giữa hai người trong nhóm, vốn Khương Lệnh Hi, người đáng lẽ phải được chăm sóc ngược lại trở thành thủ lĩnh của đội, trong khi Tưởng Khai Nguyên biến thành tiểu đệ tùy tùng vui vẻ theo sau chờ chiến thắng, bất luận điểm nào hiện tại đều kiếm đủ nhiệt.
Ngược lại là Lâm Cạnh, người được yêu thích nhất lúc đầu, giờ đã rơi xuống vị trí thứ hai. Kỹ năng diễn xuất của Lâm Cạnh lão sư chắc chắn không thể chê, nhưng kinh nghiệm tham gia chương trình tạp kỹ còn thiếu. Những khán giả ở trong phòng phát sóng trực tiếp của thầy đều là xem ông nghiêm túc sống ở nơi hoang dã.
Cặp đôi Hứa Ái cùng Chu Dật xếp thứ ba. Kỹ năng sinh tồn khéo léo và những màn tương tác thân mật không chủ ý của họ đã thu hút nhiều người xem kể cả những người không chuyên.
Mà người ban đầu danh khí thấp nhất, thậm chí còn không có chút danh tiếng nào trước khi xuất cảnh Từ Chiêu, được xếp ở vị trí thứ tư thay vì cuối cùng, Lê Sóc chỉ muốn nói rằng, ông tuyệt đối không có cố ý thêm ống kính đặc sắc cho Từ Chiêu, đơn giản là biểu hiện của tổ cuối cùng thực sự có chút không đạt yêu cầu.
Trong đêm qua việc bí mật chiếu cố đưa động vật đến, ngoại trừ Khương Lệnh Hi khiến mọi người kinh ngạc, cũng chỉ có Từ Chiêu nhanh chóng chú ý tới, người này tuyệt đối dùng kỹ năng chân chính của mình để giữ chân khán giả.
Trái lại xếp ở vị trí cuối cùng là Giang Tích Ngữ cùng Vu Hồi. Trong suy nghĩ ban đầu của ông, với lượng fan hâm mộ đồ sộ của Giang Tích Ngữ, cặp đôi này cho dù không xếp thứ nhất cũng có thể xếp thứ hai. Nhưng thực tế lại khiến người ta thất vọng.
Vu Hồi còn ổn, dù sao cũng là một người đàn ông, xem ra trước khi đếm đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc sinh tồn trong thế giới hoang dã, biểu hiện dưới ống kính có thể coi như đúng quy củ. Nhưng Giang Tích Ngữ, trải qua một đêm quan sát, dám khẳng định rằng cô gái này trước khi tới không hề có chuẩn bị gì, biểu hiện kém cỏi đến ngay cả ông cũng nhìn không nổi.
Những người có thể từ bỏ bốn phòng phát sóng trực tiếp rõ ràng là thú vị hơn kia để trú lại đây có lẽ là một số fan chân chính của Giang Tích Ngữ, thực sự muốn xem fan của Giang Tích Ngữ có thể chống đỡ được bao lâu.
Thành thật mà nói, ông cũng có chút tò mò.
Thu hồi ánh mắt, Lê Sóc nhấc điện thoại lên, tiếp tục gõ phím: "Người anh em, đừng nói tạm biệt sớm như vậy, tớ gửi video cho cậu xem trước, xem xong quyết định cũng không muộn."
Chờ sau khi xem video, ông không tin người nào đó đang đau khổ vì không tìm được diễn viên vừa ý sẽ không động tâm!
Về phần tính cách cùng vấn đề nhân phẩm của Khương Lệnh Hi, sau một đêm quan sát, ông cảm thấy những gì trên Internet kia nói cần phải xem xét lại.
Người ta nào có kinh khủng như vậy!
(Hoàn chương)
Hai người cúi đầu cùng nhau xem trang chủ của thành viên Hiệp hội Bắn cung, sau đó lại vô cùng thích thú kéo xuống khu bình luận.
Lần này với sự khẳng định của giới chuyên môn, đa số ý kiến phía dưới đều là những tiếng nói thuyết phục nhưng vẫn còn một số ý kiến trái chiều.
"Tất cả những người có chuyên môn đều đã đứng ra khẳng định chị Hi Hi, tại sao vẫn có người mạnh miệng như vậy!"
"Cũng bình thường thôi," Đông Duyệt ngược lại không có chút kinh ngạc nào, "Em nhấn vào xem đi. Tám chín phần mười những người này đều là fan của Giang Tích Ngữ."
Vì vậy, Lộ Tranh Tranh lần lượt bấm vào avatar của những người bình luận gay gắt. Quả nhiên nhìn thấy trên trang chủ của những người này ủng hộ cho Giang Tích Ngữ không ít, chắc chắn đều là fan hâm mộ của Giang Tích Ngữ.
"Thật đúng là, tại sao chỗ nào cũng có cô ta vậy!"
Nghe thấy trợ lý nhỏ bên cạnh không hài lòng, Đông Duyệt cầm chiếc điện thoại di động vẫn đang phát sóng trực tiếp trên bàn lên, mắt nhìn trên màn hình nghệ sĩ nhà mình ăn no ngủ đủ đang mang theo Tưởng Khai Nguyên xuyên qua rừng rậm. Một lúc sau, lại cắt đến phòng phát sóng trực tiếp nơi Giang Tích Ngữ đang ở, vừa vặn chứng kiến cảnh Vu Hồi đang loạng choạng cõng Giang Tích Ngữ đói đến mức không thể đi bộ băng qua rừng rậm.
Thật là sảng khoái.
Lần này không thể trách Khương Lệnh Hi không giúp đỡ Vu Hồi, ai bảo người ta vừa đến liền chạy theo đuôi Giang Tích Ngữ.
Cô tiếp muốn xem xem sau khi tháo bộ lọc ngang của ống kính, ở trong rừng một người vướng víu tay chân như Giang Tích Ngữ, có thể giữ được hình ảnh nữ thần trong lòng Vu Hồi bao lâu?
Không thể không nói, thật có chút mong đợi.
*
Dựa trên nhiều chủ đề mà Khương Lệnh Hi tạo ra đáng được thảo luận khiến người ta không khỏi muốn đặt câu hỏi, khu vực bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp ngay cả mới sáng sớm vẫn như cũ náo nhiệt như thể đang là Tết Nguyên Đán.
"Nhân tiện, đêm qua định đặt báo thức lại ngủ quên. Chuông báo thức vang lên giữa chừng, quá buồn ngủ nên chỉ đành nhắm mắt lại. Có ai thực sự mạnh mẽ đến hai giờ không?"
"Đêm qua, những người thức khuya và làm việc đến ba giờ sáng giơ tay. Trong lúc đó, vừa làm việc vừa mở phát sóng trực tiếp. Có thể chứng minh Khương Lệnh Hi quả thực khoảng hai giờ có gọi Tưởng Khai Nguyên dậy. Mặc dù không chính xác đến hai giờ, nhưng cũng không hơn kém gì nhiều.”
"Vậy là cô ấy thực sự có thể tính toán thời gian dựa trên vị trí của mặt trăng và các vì sao?"
“Một lần có thể nói may mắn, nhưng cả hai lần… tôi thực sự không tin.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Không biết có cư dân mạng nào cũng thức khuya xem phát sóng trực tiếp để ý đến tư thế ngủ của Khương Lệnh Hi không, gần sáu tiếng đồng hồ, một chút cử động cũng không có. Đây có phải quá nề nếp hay không? Điều này khiến cho một người đêm nào cũng đem chăn mền lăn đi lăn lại như tôi cảm thấy xấu hổ quá!
"Nề nếp? NO NO NO, tôi ngược lại cảm thấy trạng thái ngủ của cô ấy khiến tôi có cảm giác như cô ấy có thể đứng dậy và bắn tên trong giây tiếp theo!"
“Tôi cứ tưởng chỉ có mình tôi cảm thấy như vậy, dù là ngủ tôi nhưng toàn thân vẫn phải đề phòng. Tôi cảm thấy nếu sau này Khương Lệnh Hi đóng một bộ phim khác, có thể thử sức với vai nữ tướng. "
“Khuôn mặt này quá đẹp, cảm thấy không phù hợp”.
"Thử đeo mặt nạ đi. Tôi cảm thấy dung mạo của Khương Lệnh Hi rất thích hợp với chiếc mặt nạ hoàng kim tinh xảo lộng lẫy."
"Chà, vừa nói đến đây, tôi đã có sẵn hình ảnh trong đầu rồi."
Nếu Khương Lệnh Hi có thể nhìn thấy mưa đạn trong phòng phát sóng trực tiếp vào lúc này, có lẽ sẽ không khỏi cảm thán một tiếng trước sự tưởng tượng của mọi người.
Kiếp trước khi mới bước vào chiến trường, ngay từ đầu cô quả thực rất đau khổ vì vẻ ngoài của mình không đủ anh hùng, vì thế đã đặc biệt ra lệnh cho thợ thủ công làm một chiếc mặt nạ, sau khi đeo vào mới không có nhiều người muốn nhìn vào khuôn mặt của cô.
Thẳng cho đến khi cô đăng cơ làm đế, mới không đeo mặt nạ nữa.
Bởi vì tuy rằng vẫn là khuôn mặt kia, nhưng đã không còn mấy người dám ngẩng đầu nhìn thẳng vào thiên nhan.
Bất quá người thực sự chú ý tới trận mưa đạn này chính là Lê Sóc.
Sau khi xem hết màn mưa đạn thảo luận, ông trầm ngâm một lát, giơ tay gọi nhân viên vẫn đang ăn mì gói ra: “Cậu đi cắt một đoạn ngắn về cảnh bắn cung và nghỉ ngơi buổi tối hôm qua của Khương Lệnh Hi đi. Không cần quá dài, khoảng năm phút là được, cắt xong gửi đến email di động của tôi.”
Người bị gọi đến không còn cách nào khác đành phải ăn hết mì gói của mình trong vài miếng rồi vui vẻ lăn đi làm việc.
Không đến nửa giờ biên tập đã hoàn thành rồi gửi tới, Lê Sóc trước tiên mở ra xem trước một lần, sau đó tìm được thông tin liên lạc của người bạn cũ, trực tiếp hỏi: “Không phải cậu đang tìm người có thể diễn vai nữ tướng quân sao? Tớ bên này có thể đề cử cho cậu một người."
Sau khi gửi tin nhắn, ông liền đặt điện thoại xuống, không nghĩ tới rất nhanh đã sớm nhận được hồi âm.
Vệ Tiêu: “Đừng thừa nước đục thả câu, nhanh nói cho tớ biết, là ai?”
Xem ra rất cấp bách.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lê Sóc nhướng mày, gõ ba chữ: "Khương Lệnh Hi."
"Khương Lệnh Hi? Anh em, cậu có phải dùng tớ làm trò giải trí hả, chỉ có cô ta thôi sao? Không được không được, đoàn của tớ không đủ khả năng chiều nổi vị Đại Phật như cô ta. Nếu cậu tiến cử Giang Tích Ngữ, tớ ít nhất còn có thể cân nhắc."
Sau khi Lê Sóc đọc hết hồi âm Vệ Tiêu trả lời, liếc mắt nhìn màn hình máy tính ở một bên.
Lúc này, màn hình máy tính được chia thành năm ô, sắp xếp theo giá trị phổ biến hiện tại.
Hiện tại xếp hạng nhất là phòng phát sóng trực tiếp của Khương Lệnh Hi cùng Tưởng Khai Nguyên. Đầu tiên, chuyện tối qua khiến tổ chương trình bị dọa đến giật mình, hiện tại nó đã bò lên được Hot Search như tên lửa. Còn có tính thời gian dựa trên vị trí của mặt trăng và các vì sao, thậm chí ngay cả tư thế ngủ cũng đã được bàn tán, lại thêm cảm giác tương phản giữa hai người trong nhóm, vốn Khương Lệnh Hi, người đáng lẽ phải được chăm sóc ngược lại trở thành thủ lĩnh của đội, trong khi Tưởng Khai Nguyên biến thành tiểu đệ tùy tùng vui vẻ theo sau chờ chiến thắng, bất luận điểm nào hiện tại đều kiếm đủ nhiệt.
Ngược lại là Lâm Cạnh, người được yêu thích nhất lúc đầu, giờ đã rơi xuống vị trí thứ hai. Kỹ năng diễn xuất của Lâm Cạnh lão sư chắc chắn không thể chê, nhưng kinh nghiệm tham gia chương trình tạp kỹ còn thiếu. Những khán giả ở trong phòng phát sóng trực tiếp của thầy đều là xem ông nghiêm túc sống ở nơi hoang dã.
Cặp đôi Hứa Ái cùng Chu Dật xếp thứ ba. Kỹ năng sinh tồn khéo léo và những màn tương tác thân mật không chủ ý của họ đã thu hút nhiều người xem kể cả những người không chuyên.
Mà người ban đầu danh khí thấp nhất, thậm chí còn không có chút danh tiếng nào trước khi xuất cảnh Từ Chiêu, được xếp ở vị trí thứ tư thay vì cuối cùng, Lê Sóc chỉ muốn nói rằng, ông tuyệt đối không có cố ý thêm ống kính đặc sắc cho Từ Chiêu, đơn giản là biểu hiện của tổ cuối cùng thực sự có chút không đạt yêu cầu.
Trong đêm qua việc bí mật chiếu cố đưa động vật đến, ngoại trừ Khương Lệnh Hi khiến mọi người kinh ngạc, cũng chỉ có Từ Chiêu nhanh chóng chú ý tới, người này tuyệt đối dùng kỹ năng chân chính của mình để giữ chân khán giả.
Trái lại xếp ở vị trí cuối cùng là Giang Tích Ngữ cùng Vu Hồi. Trong suy nghĩ ban đầu của ông, với lượng fan hâm mộ đồ sộ của Giang Tích Ngữ, cặp đôi này cho dù không xếp thứ nhất cũng có thể xếp thứ hai. Nhưng thực tế lại khiến người ta thất vọng.
Vu Hồi còn ổn, dù sao cũng là một người đàn ông, xem ra trước khi đếm đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc sinh tồn trong thế giới hoang dã, biểu hiện dưới ống kính có thể coi như đúng quy củ. Nhưng Giang Tích Ngữ, trải qua một đêm quan sát, dám khẳng định rằng cô gái này trước khi tới không hề có chuẩn bị gì, biểu hiện kém cỏi đến ngay cả ông cũng nhìn không nổi.
Những người có thể từ bỏ bốn phòng phát sóng trực tiếp rõ ràng là thú vị hơn kia để trú lại đây có lẽ là một số fan chân chính của Giang Tích Ngữ, thực sự muốn xem fan của Giang Tích Ngữ có thể chống đỡ được bao lâu.
Thành thật mà nói, ông cũng có chút tò mò.
Thu hồi ánh mắt, Lê Sóc nhấc điện thoại lên, tiếp tục gõ phím: "Người anh em, đừng nói tạm biệt sớm như vậy, tớ gửi video cho cậu xem trước, xem xong quyết định cũng không muộn."
Chờ sau khi xem video, ông không tin người nào đó đang đau khổ vì không tìm được diễn viên vừa ý sẽ không động tâm!
Về phần tính cách cùng vấn đề nhân phẩm của Khương Lệnh Hi, sau một đêm quan sát, ông cảm thấy những gì trên Internet kia nói cần phải xem xét lại.
Người ta nào có kinh khủng như vậy!
(Hoàn chương)
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro