Nữ Đế Bệ Hạ Ở Giới Giải Trí Phong Thần!
Chương 49: Ai Đ...
2024-09-05 13:39:13
Chương 49: : Ai đang lén xem buổi phát sóng trực tiếp của tỷ tỷ xinh đẹp?
Sau khi video được gửi đi, lần này thời gian chờ phản hồi lâu hơn rất nhiều.
Lê Sóc không có gì ngạc nhiên, đứng dậy, bưng tách trà lên không nhanh không chậm pha cho mình một tách trà đậm.
Làm đạo diện của sinh tồn nơi hoang dã rất cực, khách mời vất vả, đạo diễn như ông cũng phải chịu theo.
Cũng giống như ngày hôm qua, nhân viên chịu trách nhiệm thả con mồi suýt nữa thì bởi hành vi không theo lẽ thường của Khương Lệnh Hi mà bị ghi hình lại cho khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn thấy, nếu không phải ông kịp thời cho người cắt phát sóng thì ngày hôm nay chỉ sợ trên Hot Search không phải là [Khương Lệnh Hi có biết bắn tên không], mà là [Số đầu tiên của Cầu Sinh chỉ là giả lừa dối khán giả].
Trở lại chỗ ngồi, vừa vặn nhận được tin nhắn từ người bạn cũ trên điện thoại.
Vệ Tiêu: "..."
Vệ Tiêu: “Đây thật sự là Khương Lệnh Hi sao? Cậu không phải là lộ nhược điểm gì bị người ta biết, liền dùng phần mềm đổi đầu nhân vật chính trong video này chứ?”
Lê Sóc nhất thời đặt tách trà lên bàn, không gõ chữ nữa, trực tiếp chuyển tin nhắn thoại: “Tớ thì có nhược điểm gì? Tớ làm người luôn ngay thẳng, chính trực. Hảo tâm giới thiệu người cho cậu, cậu còn không cảm kích!"
Vệ Tiếu: "Xin lỗi, xin lỗi, nhất thời nhanh miệng. Chẳng phải tớ là vì quá ngạc nhiên sao? Khương Lệnh Hi trong video này rất khác với những gì tớ biết!"
Lê Sóc nghĩ tới phản ứng của mình khi nghe tin Khương Lệnh Hi tới tham gia tiết mục của mình trước kia, trong lòng cũng bình tĩnh hơn một chút, "Tóm lại, tớ lần này nhìn thấy Khương Lệnh Hi tận mắt, cảm thấy vẫn là trăm nghe không bằng mắt thấy. Như thế này đi, chương trình Cầu Sinh mà tớ đang dẫn dắt đã được phát sóng trực tiếp. Nếu không có việc gì, cậu có thể đến phòng phát sóng trực tiếp nhìn xem, xem xong thì tự mình đưa ra quyết định. "
Vệ Tiêu: "Bận rộn đến chân đánh sau đầu, làm gì còn có thời gian xem trực tiếp!"
Lê Sóc cũng biết bộ phim do người anh em của mình vì chuẩn bị cho một bộ phim mà hiện tại tóc đã bạc đi không ít, mặc dù cảm thấy có chút tiếc nuối nhưng cũng không ép buộc, “Có muốn xem hay không thì tùy cậu, nữ diễn viên trong ngành giải trí của nhiều mà."
Vệ Tiêu: “Vậy thì không nói chuyện nữa.”
Chỉ có điều sau khi đóng giao diện trò chuyện, ông vẫn là không khỏi xem lại đoạn video ngắn do bạn mình gửi từ đầu đến cuối.
Bỏ qua khuôn mặt sạch sẽ, xinh đẹp quá mức kia, dù là mũi tên bất ngờ bắn ra với ánh mắt lạnh lùng trong đêm tối, hay là bóng dáng tựa vào thân cây ngủ nhẹ nhưng dường như đang đầy cảnh giác, sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào, không thể không nói, quả thực rất ấn tượng, cũng lập tức khiến ông động tâm.
Để từ bỏ ứng cử viên này vẫn là lại quan sát, thực sự làm khó ông rồi.
Đang đau khổ, Vệ Tiêu bất ngờ nhìn thấy một avatar trên giao diện liên hệ của điện thoại với biệt danh "Không thể liên lạc " vừa mới rời khỏi nhóm gia đình.
Sau khi do dự ba giây, ông nghiến răng ấn mở.
"Cháu lớn, nghe mẹ cháu nói gần đây công việc của cháu không quá bận rộn, thỉnh thoảng vẫn còn gọi điện về nhà, cháu có thể giúp thúc một việc được không?"
*
Thôn Tiểu Tỉnh.
So với lần trước Khương Lệnh Hi đến thăm, mảnh sân nhỏ tường trắng ngói xám này giờ đây đã có nhiều hoa cỏ được ông cháu Từ đi dã ngoại đào về.
Vệ Kha đang dùng gáo tưới nước cho hoa cỏ, chợt phát hiện điện thoại di động trong túi rung lên, liền lấy ra xem.
Khi nhìn thấy tin nhắn của người chú thích làm phim điện ảnh và truyền hình, hắn nhướng mày mở ra, đọc xong liền gõ tin nhắn trả lời: “Lúc này quả thực không bận, nhưng không thể đi khắp nơi được. Thúc nói xem cần giúp việc gì?"
Nhiệm vụ hiện tại của hắn là bảo vệ và chăm sóc thật tốt cho ông cháu Từ gia, mặc dù so với nhiệm vụ trước đây cũng xem như là nhàn nhã, nhưng cũng có hạn chế, về cơ bản cũng chỉ có thể ở lại thôn Tiểu Tỉnh này, bồi Từ lão dưỡng bệnh cũng như nghĩ ngơi lấy sức.
Phản nghịch tiểu thúc: “Không cần đi lại, cháu chỉ cần giúp thúc thông qua điện thoại quan sát một người là được, nói một cách đơn giản chính là xem truyền hình trực tiếp, sẽ mất khoảng một tuần, sau đó cháu liền nói cho thúc biết cháu nghĩ gì về người kia là được."
Vệ Kha trả lời bằng một dấu chấm hỏi.
Nhìn thấy cái dấu chấm hỏi kia, Vệ Tiêu lúc này mới nhớ ra, với tính chất công việc của cháu lớn, sợ là chưa bao giờ có thời gian rảnh để xem truyền hình trực tiếp trên điện thoại di động, dứt khoát gửi đường dẫn đến phòng phát sóng trực tiếp Sinh Tồn Hoang Dã, kèm theo một câu: "Đây là link phát sóng trực tiếp, bấm vào xem là được, quan sát cái người tên Khương Lệnh Hi trong đó."
Ngón tay Vệ Kha chuẩn bị bấm vào liên kết bỗng dừng lại.
Sau khi ánh mắt dừng lại trên ba chữ 'Khương Lệnh Hi ', lặng lẽ bấm vào.
Màn hình điện thoại di động đột nhiên thay đổi, lọt vào tầm mắt chính là một khu rừng sâu thẳm toát ra hơi thở mùa xuân, bốn chữ "Cầu Sinh Hoang Dã" xuất hiện.
"Xin hãy chọn vào phòng phát sóng trực tiếp của tám vị khách sau đây, cùng nhau mở ra hành trình sinh tồn."
Tám cái tên được sắp xếp ngay ngắn, sau khi đọc xong một lần, Vệ Kha đưa tay ấn vào tên của Khương Lệnh Hi.
Màn hình lại lần nữa thay đổi, hắn cũng liền nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đó.
Đối phương mặc một bộ đồng phục huấn luyện màu đen trông rất quen thuộc với hắn, hiện đang đi bộ xuyên rừng cùng với một thanh niên khác trong trang phục tương tự.
Thuận mắt liếc nhìn khung cảnh xung quanh hai người một chút, hắn cơ hồ đưa ra phán đoán ngay lập tức.
Còn chưa đi vào sâu trong rừng rậm, mức độ nguy hiểm không đáng kể, nguồn lương thực khan hiếm nhưng nguồn nước dồi dào.
Một môi trường như vậy đương nhiên không là gì đối với hắn.
Nhưng đối với những đại minh tinh như vậy thì quả thực có thể coi đó là một thử thách sinh tồn lớn.
Chẳng trách lại được gọi là Cầu Sinh hoang dã, nguyên lai chính là ý tứ này.
"Này, Vệ Kha, anh đang xem cái gì đấy?"
Sau lưng đột nhiên xuất hiện một cái đầu nhỏ, Vệ Kha nghiêng màn hình điện thoại trước mặt Từ Tinh Uyên, đàng hoàng trả lời: “Phóng sóng trực tiếp.”
"Anh thế mà lại xem phát sóng trực tiếp!" Từ Tinh Uyên mắt trừng to trên mặt lộ ra vẻ không thể tin nổi, "Em còn tưởng rằng điện thoại của anh chỉ có hai chức năng là gọi điện và gửi tin nhắn thôi chứ. Để em xem anh đang lén lút xem cái gì."
Ánh mắt rơi vào màn hình điện thoại di động trước mặt, lúc này, ống kính vừa vặn quay được bên mặt của Khương Lệnh Hi, lại có chi chít bình luận che chặn. Từ Tinh Uyên nhìn kỹ trong vài giây, khẽ kinh ngạc thốt ra một tiếng, "Đây không phải là tỷ tỷ xinh đẹp sao? Ca ca bên cạnh nhìn cũng có chút quen mắt. Họ đang làm gì trong phòng phát sóng trực tiếp vậy?"
“Sinh tồn nơi hoang dã.” Vệ Kha lấy lại điện thoại, nhắc nhở: “Được rồi, đã đến lúc em nên đi luyện chữ rồi.”
“Cho em xem một lát, chỉ một lát thôi.” Từ Tinh Uyên ôm lấy cánh tay Vệ Kha lắc lắc, “Nếu không em sẽ nói với ông nội rằng anh lén xem phát sóng trực tiếp của tỷ tỷ xinh đẹp trên điện thoại.”
Vệ Kha: "...Anh đây là quang minh chính đại xem mà!"
"Có chuyện gì vậy?" Từ Mậu Xuân từ phòng chính đi ra, trông thấy một lớn một bé đang giằng co nhau trong sân vườn, "Tiểu Vệ, cậu tưới hoa xong rồi à, Tinh Tinh, hôm nay cháu đã luyện được bao nhiêu chữ rồi?"
"Ông nội, Vệ, Tiểu Vệ ca ca, anh ấy lén xem phát sóng trực tiếp của tỷ tỷ xinh đẹp sau lưng con."
Vệ Kha: "..."
Hắn thật sự bị bắt oan!
Từ Mậu Xuân: "Tỷ tỷ xinh đẹp, là nha đầu Khương Lệnh Hi kia à?"
Cả hai đều gật đầu.
"Trực tiếp cái gì? Viết thư pháp sao? Cho ta xem nữa."
Nhìn Từ tiên sinh có vẻ rất hứng thú đi tới, Vệ Kha: "..."
Hắn không khỏi nhắc nhở: “Không phải tối qua ngài đã nói hôm nay sẽ kiểm tra lại bản thảo trước đó sao?”
"Vẫn chưa tới lúc đó!"
(Hoàn chương)
Sau khi video được gửi đi, lần này thời gian chờ phản hồi lâu hơn rất nhiều.
Lê Sóc không có gì ngạc nhiên, đứng dậy, bưng tách trà lên không nhanh không chậm pha cho mình một tách trà đậm.
Làm đạo diện của sinh tồn nơi hoang dã rất cực, khách mời vất vả, đạo diễn như ông cũng phải chịu theo.
Cũng giống như ngày hôm qua, nhân viên chịu trách nhiệm thả con mồi suýt nữa thì bởi hành vi không theo lẽ thường của Khương Lệnh Hi mà bị ghi hình lại cho khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn thấy, nếu không phải ông kịp thời cho người cắt phát sóng thì ngày hôm nay chỉ sợ trên Hot Search không phải là [Khương Lệnh Hi có biết bắn tên không], mà là [Số đầu tiên của Cầu Sinh chỉ là giả lừa dối khán giả].
Trở lại chỗ ngồi, vừa vặn nhận được tin nhắn từ người bạn cũ trên điện thoại.
Vệ Tiêu: "..."
Vệ Tiêu: “Đây thật sự là Khương Lệnh Hi sao? Cậu không phải là lộ nhược điểm gì bị người ta biết, liền dùng phần mềm đổi đầu nhân vật chính trong video này chứ?”
Lê Sóc nhất thời đặt tách trà lên bàn, không gõ chữ nữa, trực tiếp chuyển tin nhắn thoại: “Tớ thì có nhược điểm gì? Tớ làm người luôn ngay thẳng, chính trực. Hảo tâm giới thiệu người cho cậu, cậu còn không cảm kích!"
Vệ Tiếu: "Xin lỗi, xin lỗi, nhất thời nhanh miệng. Chẳng phải tớ là vì quá ngạc nhiên sao? Khương Lệnh Hi trong video này rất khác với những gì tớ biết!"
Lê Sóc nghĩ tới phản ứng của mình khi nghe tin Khương Lệnh Hi tới tham gia tiết mục của mình trước kia, trong lòng cũng bình tĩnh hơn một chút, "Tóm lại, tớ lần này nhìn thấy Khương Lệnh Hi tận mắt, cảm thấy vẫn là trăm nghe không bằng mắt thấy. Như thế này đi, chương trình Cầu Sinh mà tớ đang dẫn dắt đã được phát sóng trực tiếp. Nếu không có việc gì, cậu có thể đến phòng phát sóng trực tiếp nhìn xem, xem xong thì tự mình đưa ra quyết định. "
Vệ Tiêu: "Bận rộn đến chân đánh sau đầu, làm gì còn có thời gian xem trực tiếp!"
Lê Sóc cũng biết bộ phim do người anh em của mình vì chuẩn bị cho một bộ phim mà hiện tại tóc đã bạc đi không ít, mặc dù cảm thấy có chút tiếc nuối nhưng cũng không ép buộc, “Có muốn xem hay không thì tùy cậu, nữ diễn viên trong ngành giải trí của nhiều mà."
Vệ Tiêu: “Vậy thì không nói chuyện nữa.”
Chỉ có điều sau khi đóng giao diện trò chuyện, ông vẫn là không khỏi xem lại đoạn video ngắn do bạn mình gửi từ đầu đến cuối.
Bỏ qua khuôn mặt sạch sẽ, xinh đẹp quá mức kia, dù là mũi tên bất ngờ bắn ra với ánh mắt lạnh lùng trong đêm tối, hay là bóng dáng tựa vào thân cây ngủ nhẹ nhưng dường như đang đầy cảnh giác, sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào, không thể không nói, quả thực rất ấn tượng, cũng lập tức khiến ông động tâm.
Để từ bỏ ứng cử viên này vẫn là lại quan sát, thực sự làm khó ông rồi.
Đang đau khổ, Vệ Tiêu bất ngờ nhìn thấy một avatar trên giao diện liên hệ của điện thoại với biệt danh "Không thể liên lạc " vừa mới rời khỏi nhóm gia đình.
Sau khi do dự ba giây, ông nghiến răng ấn mở.
"Cháu lớn, nghe mẹ cháu nói gần đây công việc của cháu không quá bận rộn, thỉnh thoảng vẫn còn gọi điện về nhà, cháu có thể giúp thúc một việc được không?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
*
Thôn Tiểu Tỉnh.
So với lần trước Khương Lệnh Hi đến thăm, mảnh sân nhỏ tường trắng ngói xám này giờ đây đã có nhiều hoa cỏ được ông cháu Từ đi dã ngoại đào về.
Vệ Kha đang dùng gáo tưới nước cho hoa cỏ, chợt phát hiện điện thoại di động trong túi rung lên, liền lấy ra xem.
Khi nhìn thấy tin nhắn của người chú thích làm phim điện ảnh và truyền hình, hắn nhướng mày mở ra, đọc xong liền gõ tin nhắn trả lời: “Lúc này quả thực không bận, nhưng không thể đi khắp nơi được. Thúc nói xem cần giúp việc gì?"
Nhiệm vụ hiện tại của hắn là bảo vệ và chăm sóc thật tốt cho ông cháu Từ gia, mặc dù so với nhiệm vụ trước đây cũng xem như là nhàn nhã, nhưng cũng có hạn chế, về cơ bản cũng chỉ có thể ở lại thôn Tiểu Tỉnh này, bồi Từ lão dưỡng bệnh cũng như nghĩ ngơi lấy sức.
Phản nghịch tiểu thúc: “Không cần đi lại, cháu chỉ cần giúp thúc thông qua điện thoại quan sát một người là được, nói một cách đơn giản chính là xem truyền hình trực tiếp, sẽ mất khoảng một tuần, sau đó cháu liền nói cho thúc biết cháu nghĩ gì về người kia là được."
Vệ Kha trả lời bằng một dấu chấm hỏi.
Nhìn thấy cái dấu chấm hỏi kia, Vệ Tiêu lúc này mới nhớ ra, với tính chất công việc của cháu lớn, sợ là chưa bao giờ có thời gian rảnh để xem truyền hình trực tiếp trên điện thoại di động, dứt khoát gửi đường dẫn đến phòng phát sóng trực tiếp Sinh Tồn Hoang Dã, kèm theo một câu: "Đây là link phát sóng trực tiếp, bấm vào xem là được, quan sát cái người tên Khương Lệnh Hi trong đó."
Ngón tay Vệ Kha chuẩn bị bấm vào liên kết bỗng dừng lại.
Sau khi ánh mắt dừng lại trên ba chữ 'Khương Lệnh Hi ', lặng lẽ bấm vào.
Màn hình điện thoại di động đột nhiên thay đổi, lọt vào tầm mắt chính là một khu rừng sâu thẳm toát ra hơi thở mùa xuân, bốn chữ "Cầu Sinh Hoang Dã" xuất hiện.
"Xin hãy chọn vào phòng phát sóng trực tiếp của tám vị khách sau đây, cùng nhau mở ra hành trình sinh tồn."
Tám cái tên được sắp xếp ngay ngắn, sau khi đọc xong một lần, Vệ Kha đưa tay ấn vào tên của Khương Lệnh Hi.
Màn hình lại lần nữa thay đổi, hắn cũng liền nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đó.
Đối phương mặc một bộ đồng phục huấn luyện màu đen trông rất quen thuộc với hắn, hiện đang đi bộ xuyên rừng cùng với một thanh niên khác trong trang phục tương tự.
Thuận mắt liếc nhìn khung cảnh xung quanh hai người một chút, hắn cơ hồ đưa ra phán đoán ngay lập tức.
Còn chưa đi vào sâu trong rừng rậm, mức độ nguy hiểm không đáng kể, nguồn lương thực khan hiếm nhưng nguồn nước dồi dào.
Một môi trường như vậy đương nhiên không là gì đối với hắn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng đối với những đại minh tinh như vậy thì quả thực có thể coi đó là một thử thách sinh tồn lớn.
Chẳng trách lại được gọi là Cầu Sinh hoang dã, nguyên lai chính là ý tứ này.
"Này, Vệ Kha, anh đang xem cái gì đấy?"
Sau lưng đột nhiên xuất hiện một cái đầu nhỏ, Vệ Kha nghiêng màn hình điện thoại trước mặt Từ Tinh Uyên, đàng hoàng trả lời: “Phóng sóng trực tiếp.”
"Anh thế mà lại xem phát sóng trực tiếp!" Từ Tinh Uyên mắt trừng to trên mặt lộ ra vẻ không thể tin nổi, "Em còn tưởng rằng điện thoại của anh chỉ có hai chức năng là gọi điện và gửi tin nhắn thôi chứ. Để em xem anh đang lén lút xem cái gì."
Ánh mắt rơi vào màn hình điện thoại di động trước mặt, lúc này, ống kính vừa vặn quay được bên mặt của Khương Lệnh Hi, lại có chi chít bình luận che chặn. Từ Tinh Uyên nhìn kỹ trong vài giây, khẽ kinh ngạc thốt ra một tiếng, "Đây không phải là tỷ tỷ xinh đẹp sao? Ca ca bên cạnh nhìn cũng có chút quen mắt. Họ đang làm gì trong phòng phát sóng trực tiếp vậy?"
“Sinh tồn nơi hoang dã.” Vệ Kha lấy lại điện thoại, nhắc nhở: “Được rồi, đã đến lúc em nên đi luyện chữ rồi.”
“Cho em xem một lát, chỉ một lát thôi.” Từ Tinh Uyên ôm lấy cánh tay Vệ Kha lắc lắc, “Nếu không em sẽ nói với ông nội rằng anh lén xem phát sóng trực tiếp của tỷ tỷ xinh đẹp trên điện thoại.”
Vệ Kha: "...Anh đây là quang minh chính đại xem mà!"
"Có chuyện gì vậy?" Từ Mậu Xuân từ phòng chính đi ra, trông thấy một lớn một bé đang giằng co nhau trong sân vườn, "Tiểu Vệ, cậu tưới hoa xong rồi à, Tinh Tinh, hôm nay cháu đã luyện được bao nhiêu chữ rồi?"
"Ông nội, Vệ, Tiểu Vệ ca ca, anh ấy lén xem phát sóng trực tiếp của tỷ tỷ xinh đẹp sau lưng con."
Vệ Kha: "..."
Hắn thật sự bị bắt oan!
Từ Mậu Xuân: "Tỷ tỷ xinh đẹp, là nha đầu Khương Lệnh Hi kia à?"
Cả hai đều gật đầu.
"Trực tiếp cái gì? Viết thư pháp sao? Cho ta xem nữa."
Nhìn Từ tiên sinh có vẻ rất hứng thú đi tới, Vệ Kha: "..."
Hắn không khỏi nhắc nhở: “Không phải tối qua ngài đã nói hôm nay sẽ kiểm tra lại bản thảo trước đó sao?”
"Vẫn chưa tới lúc đó!"
(Hoàn chương)
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro