Nữ Giả Nam Ở Trường Học Nam Sinh

Chụp Lén (1)

2024-11-20 03:51:33

Một tiếng sau Ôn Hoài xách hành lý đứng trước cổng trường mới.

Không hổ là trường học chỉ kẻ có tiền mới vào được, diện tích trên tấc đất tấc vàng cũng đã chiếm mấy vạn mét vuông, ngay cả kiến trúc của cổng lớn trường học đều dùng hoa văn trăm triệu để chế tạo.

Tốt nghiệp từ trường học này không phải thi đỗ vào đại học đứng đầu cả nước thì cũng là đi lên con đường làm chính trị trong tương lai, vô dụng đến mấy cũng tích lũy được mối quan hệ khổng lồ nhất trong tầng lớp xã hội không ngừng phú quý này.

Nhưng mà những chuyện này không liên quan gì với Ôn Hoài.

Cô và bọn họ vốn dĩ không cùng một thế giới, cô chỉ cần bình yên đi qua mấy năm học sinh cấp ba là được.

Đã có người ở cửa đợi cô, Ôn Hoài đi theo người đó xử lý thủ tục nhập học rồi thuận lợi dọn vào ký túc xá dưới sự dẫn dắt của giáo viên.

Ký túc xá là bốn người một phòng, lúc Ôn Hoài đi vào không thấy một bóng người, cô tìm được giường ngủ của mình rồi bắt đầu thu đồ vật ra.

Để nhanh chóng quen thuộc với hoàn cảnh vườn trường, Ôn Hoài không muốn làm phiền giáo viên thế nên tự mình đi tham quan xung quanh.

Nhưng mà dạo qua dạo lại một lúc Ôn Hoài đã bị lạc trong trường.

Cô mờ mịt đánh giá khắp nơi phát hiện vị trí của mình ở chỗ sau núi của trường học, không người nào ngay cả bảng hiệu chỉ thị cũng rất ít, mà cô lại quên đường về đi như thế nào, nghĩ xong lại đành tiếp tục đi về phía trước.



Phong cảnh sau núi mê người, hoa cỏ hiếm nở rộ bừng bừng, dòng suối chảy quanh bốn phía tiếng nước chảy róc rách dễ nghe, bên cạnh đó là một mảnh diện tích rộng lớn trồng trọt vườn trái cây sơn trà, nhưng mà phần lớn trên núi vẫn là cây phong, chưa đến mùa thu lá phong chưa hồng, từ xa nhìn lại chỉ thấy một mảnh xanh biếc.

Nhưng không đi được bao lâu phía trước bỗng nhiên truyền đến âm thanh cãi vã.

Ôn Hoài bước chân chậm rãi rồi ngừng lại.

“Anh Sóc, thằng ranh này bắt nạt người của bọn mình lại còn gọi thêm một đám du côn bên ngoài đánh gãy chân anh em mình, bây giờ vẫn còn nằm bệnh viện, chúng ta nên giáo huấn nó như nào!?”

Nam sinh gọi là anh Sóc cười nhạo một cái, mắt híp lại không quan tâm đáp một câu: “Nói nhảm cái gì! Đương nhiên là đánh nó!”

Lời vừa dứt một trận tay đấm xen nhau vang lên, thanh âm đấm đánh rõ ràng truyền đến cùng với tiếng kêu rên xin tha hết đợt này đến đợt khác vang vọng phiêu đãng ở sau núi không dứt bên tai.

Hình như đằng trước có người đánh nhau?

Nghe có vẻ rất nhiều người, tình hình chiến đấu cũng rất kịch liệt.

Ôn Hoài vừa tới nơi này không nghĩ trêu chọc phiền toái, nghe thanh âm vừa nãy thì cũng không ít người, với bộ dạng tay trói gà không chặt của cô hiện tại cho dù muốn đi lên ngăn cản chỉ sợ cũng phí công vô dụng.

Nhưng mà thanh âm kia nghe rất thê thảm, người cầm đầu hình như cũng không tính ngừng lại mà tùy ý để đám người đó ẩu đả, các loại tiếng mắng khó nghe càng ngày càng nhiều thậm chí còn kèm theo tiếng xương cốt bị lệch kêu kẽo kẹt, Ôn Hoài nghe mà trong lòng thấy không ổn.

Nếu đánh tiếp thì có xảy ra chuyện gì không?



Nghĩ đến khả năng này làm Ôn Hoài nhíu mày, cô phút chốc cảm thấy rối rắm.

Đúng lúc này phía trước truyền đến tiếng kêu thảm thiết càng vang dội.

Ôn Hoài cắn chặt răng rốt cuộc vẫn không thể ngồi yên coi như không nhìn thấy, cô bắt đầu cất bước lặng lẽ đi lên.

Cô trốn ở đằng sau một đống lùm cây.

Đám người đó đưa lưng về phía cô nên Ôn Hoài không nhìn rõ khuôn mặt của bọn họ, chỉ có thể thấy mơ hồ rằng nam sinh bị đánh trên mặt đất miệng đầy máu, tóc lộn xộn chật vật, cánh tay và phần đùi lộ ở bên ngoài đều là xanh tím, anh ta nằm trên mặt đất hơi thở thoi thóp như là chỉ còn thừa một hơi.

Ôn Hoài không nghĩ rằng mấy người này ra tay nặng như vậy, định làm người ta tàn tật luôn à?

Ngày thường sau núi im ắng hiếm khi có ai đi qua.

Ôn Hoài cẩn thận mà quan sát bốn phía, cô lấy di động ra chụp lén cảnh tượng trước mặt.

Ai ngờ nam sinh cao ngất kia hình như là cảm giác được mà quay đầu lại, ánh mắt lạnh lẽo mang theo một chút sắc bén tia thẳng đến chỗ Ôn Hoài.

Cơ thể Ôn Hoài đột nhiên cứng đờ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Giả Nam Ở Trường Học Nam Sinh

Số ký tự: 0