Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế Sinh Tồn (Mạt Thế Chi Hoa Quỳnh Không Gian)
Chương 46
2024-10-10 18:10:01
Xuyên thấu qua lớp kính pha lê, Điền Nhiễm thấy được phía trước đường phố nổi lên từng trận sương trắng, lại xuyên qua sương trắng, Điền Nhiễm rõ ràng nhìn được đám tang thi rậm rạp hành tẩu ở trên nền tuyết. Tuy rằng ánh mắt chúng nó dại ra, hành động thong thả, nhưng Điền Nhiễm vẫn là bị một màn này doạ đến kinh sợ rồi.
Từ trong không gian Điền Nhiễm lấy ra một dây xích khóa thô to, đem cửa khóa kỹ, lại lấy ra mấy cái thảm cùng màu với mặt tường, trực tiếp đem toàn bộ cửa kính che đậy kín, cũng may đây chỉ là một khách sạn nhỏ nên cửa kính làm không lớn, bằng không Điền Nhiễm thật sự không có biện pháp đem toàn bộ cửa kính che chắn trước khi đàn tang thi đến.
Cửa kính bị thảm che chắn ở trong mắt tang thi, thoạt nhìn xác thật cùng một bức tường không có gì khác nhau.
Bất quá điều này cũng chắn ánh sáng bên ngoài chiếu vào, toàn bộ không gian trở nên tối tăm, nhưng mà đối với Điền Nhiễm mà nói, thật ra không có ảnh hưởng gì lớn.
“Mập mạp, lần trước em dọn dẹp sạch sẽ, đỡ cho chúng ta không ít việc”
La Mãn Lâu mang theo người đàn ông nọ đi xuống, chỉnh trang khách sạn, hai người tỉ mỉ tìm một vòng, một cái tang thi đều không tìm ra được.
“Quá kỳ quái”
Điền Nhiễm lại không trả lời La Mãn Lâu, ngược lại đang suy nghĩ tang thi bên ngoài, một đoàn tập hợp như vậy thực sự rất lạ.
“Quả thật, một quãng đường chúng ta nhìn thấy, tang thi đều rất ít tụ tập bên nhau, cho dù có thì nhiều nhất cũng chỉ 10-20 con, đâu giống như bên ngoài, giống như đám quỷ dẫn lối vào thôn vậy” - thời điểm La Mãn Lâu cùng anh chàng kia ở trên lầu nhìn đến đàn tang thi bên ngoài, kia một mảnh đen nghìn nghịt làm người xem muốn sởn tóc gáy.
Nam nhân nhìn thảm treo trên cửa kính, không có mở miệng nói chuyện, hai người phụ nữ này, so với hắn tưởng tượng cẩn thận nhiều. Bất quá, đàn tang thi như vậy cũng làm bọn họ bị nhốt lại, thời điểm từ trước đến giờ hắn cũng chưa từng thấy nhiều tang thi như vậy.
Điền Nhiễm cúi đầu tự hỏi, cẩn thận hồi tưởng lại tiểu thuyết một lần, đối với tình huống như vậy, chỉ có sau khi tang thi tiến hóa xuất hiện qua vài lần, có đủ khả năng chỉ huy đàn tang thi là tang thi tiến hóa có cấp bậc đều không thấp. Dựa theo tình huống hiện tại, hẳn nên là không nên xuất hiện bất luận một con tang thi tiến hóa tiến hoá nào, cho nên một màn này đã làm Điền Nhiễm có chút lo lắng. Nếu hiện tại mà xuất hiện tang thi tiến hóa, như vậy lại khiến cho hy vọng sinh tồn của nàng ở thế giới này đi xuống không ít đâu.
“Hy vọng không phải”
Điền Nhiễm nhìn đàn tang thi bên ngoài nói thầm, nhưng nếu là không phải, một màn nên giải thích như thế nào đây?
“Mập mạp, em vừa mới nói cái gì đấy?” - La Mãn Lâu nghi hoặc nhìn về phía Điền Nhiễm.
“Đàn tang thi đàn sắp đến gần rồi, chúng ta không nên nói nữa” - Điền Nhiễm quay đầu dặn dò hai người bọn họ.
Hai người che miệng hướng về Điền Nhiễm gật gật đầu, tuy rằng ngoài mặt nhìn qua không chút khẩn trương, nhưng cẩn thận quan sát liền phát hiện bàn tay hai người giờ phút này đều nắm chặt, trên mu bàn tay là gân xanh đều gồ lên.
Rống rống… Ô ô……
Đàn tang thi càng ngày càng gần, yết hầu chúng nó phát ra âm thanh cũng càng ngày càng vang, thậm chí tiếng rít của gió lạnh băng tuyết đều bị át đi.
“Chẳng lẽ chúng nó di chuyển về đó?!”
Các tang thi tới gần, Điền Nhiễm xác định ở trong mắt mấy con tang thi nhận ra được phương hướng của chúng nó
“Thành phố K? Chúng nó vừa mới nhìn về phía phương hướng là thành phố K ư?”
Trong đầu Điền Nhiễm bách chuyển thiên hồi, suy tư các loại nguyên nhân tang thi di chuyển, nhưng nàng xác thật đã xem nhẹ, nàng vì sao ở trong mắt tang thi nhìn ra phương hướng.
Điền Nhiễm quay qua hai người chỉ chỉ lên trên, dựa vào tình huống này, chờ đến khi đàn tang thi rời đi, chỉ sợ thời gian không ngắn, nàng chỉ hy vọng Lục Sở bọn họ đã rời đi, nếu bằng không đụng phải đàn tang thi thì cũng chỉ có thể vì bọn họ mà a di đà phật!
Ba người cởi giày, tay chân nhẹ nhàng bò đi lên trên lầu, nếu lúc này không cẩn thận làm ra một chút thanh âm, kia các nàng cũng thật là chơi lớn đi.
“Không biết thành phố K tình huống hiện tại ra sao nhỉ?” - Lên lầu, Điền Nhiễm lúc này mới nhỏ giọng hỏi.
“Tôi nghe qua được vài lần, nghe nói nơi đó đã thành lập căn cứ, tôi vốn dĩ muốn tính toán đi đến đó” - nam nhân nhỏ giọng nói ra, trong lòng thầm nghĩ chẳng lẽ các nàng cũng muốn tới đó.
“Thì ra là như thế”
Điền Nhiễm đem đao thưởng thức trong tay, nếu nơi đó người nhiều như vậy, nàng có thể lý giải rằng vì tang thi ở chỗ này tìm không thấy bất cứ đồ ăn gì nữa, cho nên mới phải đi nơi khác, nhưng chúng nó lại làm sao biết được nơi đó có đồ ăn?!
“Cậu tên là gì?”
Vừa thấy biểu tình Điền Nhiễm, La Mãn Lâu liền biết cô nàng lại đang có chuyện suy nghĩ, cho nên không tính toán quấy rầy, bất quá cũng có thể tranh thủ nghe ngóng thêm nhiều thông tin bên ngoài.
Từ trong không gian Điền Nhiễm lấy ra một dây xích khóa thô to, đem cửa khóa kỹ, lại lấy ra mấy cái thảm cùng màu với mặt tường, trực tiếp đem toàn bộ cửa kính che đậy kín, cũng may đây chỉ là một khách sạn nhỏ nên cửa kính làm không lớn, bằng không Điền Nhiễm thật sự không có biện pháp đem toàn bộ cửa kính che chắn trước khi đàn tang thi đến.
Cửa kính bị thảm che chắn ở trong mắt tang thi, thoạt nhìn xác thật cùng một bức tường không có gì khác nhau.
Bất quá điều này cũng chắn ánh sáng bên ngoài chiếu vào, toàn bộ không gian trở nên tối tăm, nhưng mà đối với Điền Nhiễm mà nói, thật ra không có ảnh hưởng gì lớn.
“Mập mạp, lần trước em dọn dẹp sạch sẽ, đỡ cho chúng ta không ít việc”
La Mãn Lâu mang theo người đàn ông nọ đi xuống, chỉnh trang khách sạn, hai người tỉ mỉ tìm một vòng, một cái tang thi đều không tìm ra được.
“Quá kỳ quái”
Điền Nhiễm lại không trả lời La Mãn Lâu, ngược lại đang suy nghĩ tang thi bên ngoài, một đoàn tập hợp như vậy thực sự rất lạ.
“Quả thật, một quãng đường chúng ta nhìn thấy, tang thi đều rất ít tụ tập bên nhau, cho dù có thì nhiều nhất cũng chỉ 10-20 con, đâu giống như bên ngoài, giống như đám quỷ dẫn lối vào thôn vậy” - thời điểm La Mãn Lâu cùng anh chàng kia ở trên lầu nhìn đến đàn tang thi bên ngoài, kia một mảnh đen nghìn nghịt làm người xem muốn sởn tóc gáy.
Nam nhân nhìn thảm treo trên cửa kính, không có mở miệng nói chuyện, hai người phụ nữ này, so với hắn tưởng tượng cẩn thận nhiều. Bất quá, đàn tang thi như vậy cũng làm bọn họ bị nhốt lại, thời điểm từ trước đến giờ hắn cũng chưa từng thấy nhiều tang thi như vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Điền Nhiễm cúi đầu tự hỏi, cẩn thận hồi tưởng lại tiểu thuyết một lần, đối với tình huống như vậy, chỉ có sau khi tang thi tiến hóa xuất hiện qua vài lần, có đủ khả năng chỉ huy đàn tang thi là tang thi tiến hóa có cấp bậc đều không thấp. Dựa theo tình huống hiện tại, hẳn nên là không nên xuất hiện bất luận một con tang thi tiến hóa tiến hoá nào, cho nên một màn này đã làm Điền Nhiễm có chút lo lắng. Nếu hiện tại mà xuất hiện tang thi tiến hóa, như vậy lại khiến cho hy vọng sinh tồn của nàng ở thế giới này đi xuống không ít đâu.
“Hy vọng không phải”
Điền Nhiễm nhìn đàn tang thi bên ngoài nói thầm, nhưng nếu là không phải, một màn nên giải thích như thế nào đây?
“Mập mạp, em vừa mới nói cái gì đấy?” - La Mãn Lâu nghi hoặc nhìn về phía Điền Nhiễm.
“Đàn tang thi đàn sắp đến gần rồi, chúng ta không nên nói nữa” - Điền Nhiễm quay đầu dặn dò hai người bọn họ.
Hai người che miệng hướng về Điền Nhiễm gật gật đầu, tuy rằng ngoài mặt nhìn qua không chút khẩn trương, nhưng cẩn thận quan sát liền phát hiện bàn tay hai người giờ phút này đều nắm chặt, trên mu bàn tay là gân xanh đều gồ lên.
Rống rống… Ô ô……
Đàn tang thi càng ngày càng gần, yết hầu chúng nó phát ra âm thanh cũng càng ngày càng vang, thậm chí tiếng rít của gió lạnh băng tuyết đều bị át đi.
“Chẳng lẽ chúng nó di chuyển về đó?!”
Các tang thi tới gần, Điền Nhiễm xác định ở trong mắt mấy con tang thi nhận ra được phương hướng của chúng nó
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Thành phố K? Chúng nó vừa mới nhìn về phía phương hướng là thành phố K ư?”
Trong đầu Điền Nhiễm bách chuyển thiên hồi, suy tư các loại nguyên nhân tang thi di chuyển, nhưng nàng xác thật đã xem nhẹ, nàng vì sao ở trong mắt tang thi nhìn ra phương hướng.
Điền Nhiễm quay qua hai người chỉ chỉ lên trên, dựa vào tình huống này, chờ đến khi đàn tang thi rời đi, chỉ sợ thời gian không ngắn, nàng chỉ hy vọng Lục Sở bọn họ đã rời đi, nếu bằng không đụng phải đàn tang thi thì cũng chỉ có thể vì bọn họ mà a di đà phật!
Ba người cởi giày, tay chân nhẹ nhàng bò đi lên trên lầu, nếu lúc này không cẩn thận làm ra một chút thanh âm, kia các nàng cũng thật là chơi lớn đi.
“Không biết thành phố K tình huống hiện tại ra sao nhỉ?” - Lên lầu, Điền Nhiễm lúc này mới nhỏ giọng hỏi.
“Tôi nghe qua được vài lần, nghe nói nơi đó đã thành lập căn cứ, tôi vốn dĩ muốn tính toán đi đến đó” - nam nhân nhỏ giọng nói ra, trong lòng thầm nghĩ chẳng lẽ các nàng cũng muốn tới đó.
“Thì ra là như thế”
Điền Nhiễm đem đao thưởng thức trong tay, nếu nơi đó người nhiều như vậy, nàng có thể lý giải rằng vì tang thi ở chỗ này tìm không thấy bất cứ đồ ăn gì nữa, cho nên mới phải đi nơi khác, nhưng chúng nó lại làm sao biết được nơi đó có đồ ăn?!
“Cậu tên là gì?”
Vừa thấy biểu tình Điền Nhiễm, La Mãn Lâu liền biết cô nàng lại đang có chuyện suy nghĩ, cho nên không tính toán quấy rầy, bất quá cũng có thể tranh thủ nghe ngóng thêm nhiều thông tin bên ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro