Nữ Phụ Không Lo Mẹ Kế Đối Chiếu Tổ [Thập Niên 70]
Chị Muốn Sống (...
home Độc Bộ Thiên Hạ
2024-10-25 19:00:09
Editor: Mộc An Chi
Từ Thúy nhìn đám đông này, trong lòng hơi trầm xuống, lại có phần chờ mong, bỗng nhiên cánh tay căng thẳng, thím Hoa Lan lôi kéo cô ta, sắc mặt khó coi nói: "Vợ Đức Minh, cô cũng đi cùng mọi người xem em dâu mà mẹ chồng cô khen ngợi rốt cuộc ra làm sao đi.”
Mặt Từ Thúy đen thui.
*
Đoàn người không hề ít, bảy tám người phụ nữ, ngoại trừ thím Hoa Lan, phần lớn còn lại ngày thường rất thích buôn dưa lê với người khác mấy chuyện nhà người ta.
Lần này tới đây không chỉ vì nhìn thử thầy thuốc lợi hại trong miệng nương Hỉ Sinh, mà cũng vì xem náo nhiệt.
Ở cùng một thôn với nhau, đương nhiên mọi người biết nương Hỉ Sinh là người thế nào?
Từ Thúy bị kéo một đường, đã sớm chó cùng rứt giậu, liên tục tâng bốc: "Đúng vậy, thật sự cực kỳ lợi hại, chính miệng mẹ chồng cháu nói mà!”
“Sau này mọi người có bị gì không thoải mái, nhất định phải đi tìm cô ấy!”
Mấy câu này thật sự tâng bốc hơi cao, vốn có vài người hơi tin tưởng giờ lại không tin, cả đám người vẻ mặt ai cũng kỳ lạ.
Thím Hoa Lan hối hận vì đã kéo người đến đây, tức giận nói: "Cô câm miệng đi, ai mà biết cô nói thật hay nói dối? Sao chỉ mình cô nghe thấy, không ai hay biết gì cả? Mấy ngày nay cô ở nhà mẹ chồng cô được bao lâu? Sao bà ấy có thể nói với cô việc này?”
Từ Thúy ngược ngùng ngậm miệng, thành thật đi theo đám người, sắp đến nhà họ Bùi, bỗng nhiên có người nói: "Đó không phải là vợ Hỉ Sinh sao? Thật sự khỏe rồi?”
Từ Thúy giật mình.
Khỏe?
Sao có thể?!
Con nhỏ Khương Khê kia biết được bao nhiêu? Không phải đều do cô ta muốn giả vờ tâng bốc mới nói sao? Buổi chiều vợ Hỉ Sinh thành ra thế kia, lại có thể khỏe lên được?
Cô ta theo mọi người ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy một người phụ nữ cao gầy từ từ đi tới, chị cúi đầu, nhìn không rõ sắc mặt, nhưng hoàn toàn khác bộ dáng buổi chiều sống chết không rõ!
Từ Thúy vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ, bước nhanh tiến lên, gọi một tiếng: "Vợ Hỉ Sinh?! Cô khỏe rồi?”
Người phụ nữ ngẩng đầu, sắc mặt vẫn tái nhợt, người vẫn gầy đến da bọc xương, nhưng đôi mắt mở ra, nhìn có tinh thần hơn nhiều, chị miễn cưỡng gật đầu: "Ừm, khỏe rồi.”
"Ông trời ơi! Vợ Hạ Quân thật sự lợi hại vậy sao?!" Một người phụ nữ kinh ngạc cảm thán.
Lập tức có người phụ họa: "Đúng vậy đó, có vẻ đúng là rất lợi hại, buổi chiều tôi còn cho rằng vợ Hỉ Sinh không qua khỏi, bà không biết lúc ấy vợ Hỉ Sinh dọa người đến mức nào đâu, bò cũng không bò dậy nổi!”
Còn có người hâm mộ nói: "Nhà họ Bùi cũng có phong thủy tốt quá rồi đó, phần mộ tổ tiên bốc khói xanh à? Con trai vừa xảy ra chuyện, thì có con dâu lợi hại như vậy tới dưỡng lão cho bọn họ, sao mạng tôi không có cái phúc này chứ..."
Ngay lập tức có người nói thầm: "Vậy bà muốn có ít đi một đứa con trai?”
Người hâm mộ không lên tiếng nữa.
Từ Thúy trơ mắt nhìn đám người này bắt đầu khen Khương Khê, tức giận đến tim đau âm ỉ, đồng thời lại hơi hoảng loạn.
Mẹ nó, thật sự khỏe rồi này!
Nương Hỉ Sinh cũng vậy, tâm trạng vốn tràn đầy chờ mong kế hoạch thành công giờ lại thất bại, tức giận nói: "Khỏe rồi thì cô nói sớm chút không được à? Làm hại tôi phí mất nửa giờ về nấu ăn! Cô cái đồ bồi tiền hóa!”
Từ Thúy nhìn đám đông này, trong lòng hơi trầm xuống, lại có phần chờ mong, bỗng nhiên cánh tay căng thẳng, thím Hoa Lan lôi kéo cô ta, sắc mặt khó coi nói: "Vợ Đức Minh, cô cũng đi cùng mọi người xem em dâu mà mẹ chồng cô khen ngợi rốt cuộc ra làm sao đi.”
Mặt Từ Thúy đen thui.
*
Đoàn người không hề ít, bảy tám người phụ nữ, ngoại trừ thím Hoa Lan, phần lớn còn lại ngày thường rất thích buôn dưa lê với người khác mấy chuyện nhà người ta.
Lần này tới đây không chỉ vì nhìn thử thầy thuốc lợi hại trong miệng nương Hỉ Sinh, mà cũng vì xem náo nhiệt.
Ở cùng một thôn với nhau, đương nhiên mọi người biết nương Hỉ Sinh là người thế nào?
Từ Thúy bị kéo một đường, đã sớm chó cùng rứt giậu, liên tục tâng bốc: "Đúng vậy, thật sự cực kỳ lợi hại, chính miệng mẹ chồng cháu nói mà!”
“Sau này mọi người có bị gì không thoải mái, nhất định phải đi tìm cô ấy!”
Mấy câu này thật sự tâng bốc hơi cao, vốn có vài người hơi tin tưởng giờ lại không tin, cả đám người vẻ mặt ai cũng kỳ lạ.
Thím Hoa Lan hối hận vì đã kéo người đến đây, tức giận nói: "Cô câm miệng đi, ai mà biết cô nói thật hay nói dối? Sao chỉ mình cô nghe thấy, không ai hay biết gì cả? Mấy ngày nay cô ở nhà mẹ chồng cô được bao lâu? Sao bà ấy có thể nói với cô việc này?”
Từ Thúy ngược ngùng ngậm miệng, thành thật đi theo đám người, sắp đến nhà họ Bùi, bỗng nhiên có người nói: "Đó không phải là vợ Hỉ Sinh sao? Thật sự khỏe rồi?”
Từ Thúy giật mình.
Khỏe?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sao có thể?!
Con nhỏ Khương Khê kia biết được bao nhiêu? Không phải đều do cô ta muốn giả vờ tâng bốc mới nói sao? Buổi chiều vợ Hỉ Sinh thành ra thế kia, lại có thể khỏe lên được?
Cô ta theo mọi người ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy một người phụ nữ cao gầy từ từ đi tới, chị cúi đầu, nhìn không rõ sắc mặt, nhưng hoàn toàn khác bộ dáng buổi chiều sống chết không rõ!
Từ Thúy vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ, bước nhanh tiến lên, gọi một tiếng: "Vợ Hỉ Sinh?! Cô khỏe rồi?”
Người phụ nữ ngẩng đầu, sắc mặt vẫn tái nhợt, người vẫn gầy đến da bọc xương, nhưng đôi mắt mở ra, nhìn có tinh thần hơn nhiều, chị miễn cưỡng gật đầu: "Ừm, khỏe rồi.”
"Ông trời ơi! Vợ Hạ Quân thật sự lợi hại vậy sao?!" Một người phụ nữ kinh ngạc cảm thán.
Lập tức có người phụ họa: "Đúng vậy đó, có vẻ đúng là rất lợi hại, buổi chiều tôi còn cho rằng vợ Hỉ Sinh không qua khỏi, bà không biết lúc ấy vợ Hỉ Sinh dọa người đến mức nào đâu, bò cũng không bò dậy nổi!”
Còn có người hâm mộ nói: "Nhà họ Bùi cũng có phong thủy tốt quá rồi đó, phần mộ tổ tiên bốc khói xanh à? Con trai vừa xảy ra chuyện, thì có con dâu lợi hại như vậy tới dưỡng lão cho bọn họ, sao mạng tôi không có cái phúc này chứ..."
Ngay lập tức có người nói thầm: "Vậy bà muốn có ít đi một đứa con trai?”
Người hâm mộ không lên tiếng nữa.
Từ Thúy trơ mắt nhìn đám người này bắt đầu khen Khương Khê, tức giận đến tim đau âm ỉ, đồng thời lại hơi hoảng loạn.
Mẹ nó, thật sự khỏe rồi này!
Nương Hỉ Sinh cũng vậy, tâm trạng vốn tràn đầy chờ mong kế hoạch thành công giờ lại thất bại, tức giận nói: "Khỏe rồi thì cô nói sớm chút không được à? Làm hại tôi phí mất nửa giờ về nấu ăn! Cô cái đồ bồi tiền hóa!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro