Nữ Tướng Quân Bị Bắt Làm Nô Lệ

Chương 4

Rudin

2024-07-17 06:36:05

Tình cảnh của Mạc Tiệp lúc này như nước sôi lửa bỏng, cự long tráng kiện của hắn mỗi một cái đều đâm vào chỗ sâu nhất. Đường hầm chưa bao giờ bị ai tiến vào, lần đầu tiên bao bọc côn thịt lớn nóng bỏng, toàn bộ mị thịt trong hành lang như bị đánh thức cọ sát với thanh thịt. Côn thịt và hoa huyệt dán chặt vào nhau, mỗi lần rút ra đâm vào đều khiến nàng mất hồn.  

"Nhìn bộ dáng tỷ tỷ này, nhất định lại muốn phun ái dịch."

Bùi Ngọc bắt lấy cặp nhũ lớn đang nảy lên nảy xuống trước ngực nàng. Một bên mạnh mẽ làm mật huyệt một bên chơi đầu ngực mẫn cảm, "Nhịn không được thì tiết ra đi! ”  

"A... A a..." Mạc Tiệp bối rối lắc đầu, lại không cách nào ngăn cản chính mình lên cao trào, âm dịch nàng lại bắt đầu tiết ra.  

"Ồ... Âm tinh của tỷ phun ra thật nóng bỏng, làm ta cực kỳ thoải mái đó."

Bùi Ngọc nheo đôi mắt hẹp dài lại, bộ dáng thỏa mãn, dừng một chút lại hưng phấn nói, "Nào, đổi tư thế. Nếu đã phá thân, bộ dáng tỷ tỷ bị chơi, ta cũng xem đủ rồi. Nên bây giờ phải chơi đùa với cặp mông tỷ tỷ thôi.”   

Bùi Ngọc xoay tay một cái liền đem Mạc Tiệp bày ra bộ dáng nằm sấp trên giường như một con chó, hai bầu ngực no đủ đè ép xuống nệm giường bị biến dạng, còn cặp mông mượt mà vểnh lên cao, lộ ra tiểu huyệt mấp máy đang chảy nước đầm đìa, mời gọi nam nhân chơi.

"Tỷ tỷ có cặp mông rất đẹp." Hai bàn tay to của Bùi Ngọc vuốt ve, xoa bóp cánh mông đàn hồi co dãn, hưng phấn nói, "Hôm nay ta nhất định phải sờ cho đã mới được.”  

Bùi Ngọc nắm lấy hai cánh mông trơn mượt, kéo ra hai bên, cẩn thận quan sát cảnh đẹp trong rãnh mông—— chỉ thấy cúc huyệt chặt chẽ, nếp gấp đều đặn; phía dưới cúc huyệt là cửa hoa nước chảy đầm đìa. Lần đầu bị chơi nên cửa huyệt có hơi sưng đỏ, nhưng cũng không đáng chú ý —— thân thể của người tập võ so với nữ tử bình thường quả thật là không tầm thường.

Bùi Ngọc ưỡn người, đột nhiên đem cự long của mình từ phía sau đâm vào trong hoa huyệt ướt đẫm, sau đó buông tay ra, liền thấy cặp mông săn chắc của nàng tự động kẹp chặt lại, chàng đỡ eo nhỏ của nàng, mạnh mẽ đẩy vào mông nàng, trêu chọc nói: "Mông tỷ tỷ quả nhiên rất chặt, quá tuyệt vời..."  

"A... ngươi... A, a... Ngươi là ... Súc sinh..." Mạc Tiệp bất lực không thể khống chế, mỗi lần mở miệng chửi bới đều như tiếng rên rỉ, làm cho nàng càng thêm xấu hổ.

"Nghe tiếng rên rỉ sung sướng của tỷ tỷ, chắc là tỷ cảm thấy rất thoải mái khi bị chơi đúng không?" Bùi Ngọc ôm hai bờ mông Mạc Tiệp và thúc eo, mạnh mẽ đâm chọc. Chàng cúi đầu, thưởng thức cảnh tượng nam căn tráng kiện của mình không ngừng tiến vào mật huyệt dưới cặp mông đẹp, bất đắc dĩ nói: "Tỷ tỷ, chơi mông tỷ thật sự rất thoải mái, ta nhịn không được... Nếu tỷ tiết dâm dịch ra lần nữa, ta chắc chắn sẽ bắn vào trong cơ thể tỷ mất. Khi đó tỷ phải tự chịu.”

Toàn thân Mạc Tiệp chỉ có cặp mông ưỡn cao bị hung hăng đùa bỡn, nên cực kỳ mẫn cảm, nghe chàng nói vậy, trước mắt nàng tối sầm lại: "Không... Đừng..."  

"Tỷ tỷ bị chơi lâu như vậy mới nói không cần, có chút muộn rồi." Bùi Ngọc vuốt ve, nhào nặn cánh mông co dãn của nàng, thở dài nói, "A...Quá thoải mái, muốn bắn..."

Hai người dán vào nhau chặt chẽ, thân thể va chạm tiếng "bốp bốp" không dứt bên tai, tiếng nước nhóp nhép vang lên. Âm thanh hai người chồng lên nhau có vẻ dễ nghe. Mà cặp mông đầy đặn lắc lư theo động tác vừa nhanh vừa mạnh của người phía sau, đẹp không sao tả xiết, cảnh tượng dâm mỹ không chịu nổi.

Mạc Tiệp lần đầu trải qua loại chuyện này, thân thể đặc biệt mẫn cảm, nên nàng không thể chống lại sự thao túng đùa bỡn như vậy. Trong lúc hoảng loạn chỉ có thể dẩu mông, cảm thụ được từng đợt khoái cảm mới lạ, chợt bị một cái đâm sâu đến cửa tử cung vừa mới mở ra, nàng không thể làm gì khác ngoài việc phun ra chất lỏng ái tình.

"Không..." Mạc Tiệp kêu rên một tiếng, nhưng đã quá muộn, âm tinh cứ thế phun ra ngoài.  

Bùi Ngọc bị ái tinh tưới đẫm sảng khoái, cũng nhịn không được, eo đột nhiên co rụt lại, hung hăng đâm đến chỗ sâu nhất và xuất tinh.

  "A... Không..." Mạc Tiệp rên rỉ một tiếng, rưng rưng tiếp nhận tinh hoa nóng bỏng —— nàng không bao giờ nghĩ tới, lần bị bắn tinh vào hoa huyệt đầu tiên trong đời mình lại ở tình cảnh như này.

"Trinh tiết của tỷ tỷ không còn nữa." Bùi Ngọc lưu luyến ôm nàng, tay sờ đến bộ ngực sưng đỏ vì cao trào cực khoái của nàng và xoa bóp.

"Nếu không phải ngày mai còn phải lên đường, nhất định phải chơi tỷ thêm một lần nữa, tiểu huyệt của tỷ tỷ thật là tuyệt vời, ta cực kỳ hài lòng. Nhưng mà không sao, ta mang tỷ tỷ hồi cung, sau này ta muốn chơi thế nào thì sẽ tuỳ ý chơi thế đấy.”  

"Cái gì?!" Mạc Tiệp nghe vậy, như bị sét đánh ngang tai.

"Tỷ tỷ nghỉ ngơi trước đi, phải đi xe thuyền mệt nhọc, thân thể trúng độc sẽ không chịu nổi đâu." Bùi Ngọc nói xong liền mặc quần áo vào, trông chàng rất tuấn mỹ phóng khoáng.  

"Cầu ngươi giết ta đi."

Mạc Tiệp cuối cùng cũng rơi nước mắt, không tiếc sử dụng chữ "Cầu".  

Cuộc đời này của nàng chưa bao giờ cầu xin người khác, cũng không bao giờ dễ dàng rơi nước mắt.

Nàng rũ mắt nhìn đầu nhũ bị đùa bỡn đến sưng đỏ của mình, cùng tiểu huyệt bị chơi đến nhớp nháp, trong huyệt còn chứa tinh dịch của nam nhân xa lạ vừa mới bắn vào —— nếu không chết nàng làm sao còn mặt mũi trở về gặp Nam Cung ca ca của nàng đây?



Bùi Ngọc chậm rãi thu lại ý cười, tiện tay đắp chăn chăn lên người nàng, sau đó không nói một lời vén màn trướng đi ra ngoài.  

Mạc Tiệp nghẹn ngào, đêm còn dài, nàng vô cùng mệt mỏi, rưng rưng ngủ thiếp đi.

……

Lúc Mạc Tiệp tỉnh lại, Bùi Ngọc đã ăn mặc chỉnh tề, mặt mũi sáng sủa, tư thế anh tuấn oai hùng.

"Tỷ tỷ tỉnh rồi?" Bùi Ngọc cười như không cười đi qua, trong tay cầm hai bức phúc quyển trục (tranh thư pháp).   

Mạc Tiệp sửng sốt trong chốc lát, nhớ tới đủ loại chuyện hôm qua, liền nhắm mắt lại không nhìn hắn nữa.

"Tỷ tỷ mở mắt ra xem đi, vẽ tỷ đấy, có đẹp không?" Bùi Ngọc cũng không giận, nhàn nhạt nói.

"Ta muốn đem chúng đến biếu Nam Cung Phủ làm quà đáp lễ, không biết tỷ tỷ cảm thấy như thế nào?”

Toàn thân Mạc Tiệp đột nhiên cứng đờ, lập tức mở mắt nhìn chằm chằm hai bức họa —— họa sĩ Bùi Ngọc quả thật rất giỏi, không hề khoe khoang, mỹ huyệt trong bức tranh kia hết sức chân thật, ngay cả nước tiểu hay ái dịch giọt lớn giọt nhỏ được miêu tả rất rõ ràng.

Còn bức tranh khác, là hình ảnh mật huyệt của nàng bị chàng đùa bỡn sau một đêm, một vệt máu xử nữ trộn lẫn tinh dịch nồng đậm của chàng chảy thẳng xuống mông.  

"Không... Đừng!" Mạc Tiệp liều mạng lắc đầu, "Không cần!

Bùi Ngọc từ trên cao nhìn xuống nàng, đôi mắt phượng hẹp dài xinh đẹp tựa như tràn ngập tức giận.  

"Tỷ tỷ có người trong lòng?" Bùi Ngọc nhẹ nhàng bật ra một câu.  

Hô hấp Mạc Tiệp cứng lại, lập tức liền biết Bùi Ngọc sớm đã nhìn thấu, mới cố ý lấy tranh thăm dò nàng.

Kỳ thật những tâm tư này Mạc Tiệp che giấu với tất cả mọi người, ngay cả Nam Cung Phủ cũng chưa từng biết. Nhưng Bùi Ngọc vừa mới gặp mặt nàng, liền nhìn thấu tình ý của nàng.

Thái tử Chiêu quốc, đích xác là tuyệt đỉnh thông minh, lời đồn quả không sai.

Tuyết rơi cả đêm khiến trên mặt đất tích tụ một lớp băng dày, khi giẫm lên còn nghe thấy tiếng kẽo kẹt.  

Ánh sáng mặt trời mờ nhạt xuyên qua gió lạnh, làm cho bông tuyết có màu vàng nhạt.

Bùi Ngọc mặc áo lông cừu màu đen hoa mỹ dày nặng, chàng xốc chăn lên nhìn cơ thể trần truồng của Mạc Tiệp.

Mạc Tiệp vẫn đang giữ tư thế mà ngày hôm qua chàng bày ra. Nhìn từ phía sau, cái mông trắng nõn đầy đặn căng mọng cong lên, hai chân hơi dang rộng ra, lộ ra tiểu huyệt có chút sưng đỏ, hai mảnh thịt sò tươi non run rẩy, khiến chàng có thể mơ hồ nhìn thấy tinh dịch còn chưa khô bị chàng bắn vào trong huyệt ngày hôm qua.  

Hoa huyệt lần đầu tiên mây mưa, trông rất đáng yêu, khiến cho lòng người yêu mến. Bùi Ngọc thấy vậy trong lòng rung động, lập tức đưa tay qua, từ mông đến tiểu huyệt cẩn thận vuốt ve chơi đùa một hồi, làm hoa huyệt phun ra từng dòng mật dịch.

"Thái tử điện hạ, đã đến giờ khởi hành rồi ạ." Thị vệ chờ bên ngoài trướng, mãi vẫn không thấy Bùi Ngọc đi ra, liền cách rèm trướng cung kính nhắc nhở một câu.  

"Ừm." Bùi Ngọc không kiên nhẫn đáp một tiếng, lúc này mới lưu luyến buông bờ mông Mạc Tiệp ra, lấy khăn lau đôi tay dính đầy mật dịch, nói "Ta biết rồi."  

Mạc Tiệp khuất nhục nhắm mắt lại mặc cho chàng chơi đùa với nơi riêng tư nhất của mình, chợt nghe chàng nói:

"Khí hậu biên giới càng ngày càng rét lạnh, ta chỉ có một bộ quần áo dày này, ủy khuất tỷ tỷ cùng ta mặc chung vậy."  

Mạc Tiệp không biết chàng lại dùng phương thức gì làm nhục nàng, vội vàng nói: "Ta quanh năm đóng quân ở biên cảnh, không sợ lạnh đâu. ”  

"Tỷ tỷ bị trúng độc, nếu bị cảm lạnh nữa thì thân thể sẽ không chịu nổi đâu." Bùi Ngọc cười một cách bá đạo tà khí. Chàng cởi áo khoác lông cừu, bế nàng lên, sau đó dùng dây thừng trói chặt hai tay hai chân của nàng, cố định ở trên người mình.



Lúc này hai bầu nhũ của nàng kề sát vào lồng ngực chàng, hai chân quấn quanh eo chàng, tiểu huyệt giữa hai chân tất nhiên là không có gì che đậy, khiến cửa động bị mở rộng ra. Mạc Tiệp trong lòng thầm kêu không ổn, liền cảm thấy cự long tráng kiện cứ vậy mà cắm vào trong tiểu huyệt ướt đẫm, phát ra tiếng nước "òm ọp".   

Bùi Ngọc thoải mái thở ra: "Tỷ tỷ và ta thật sự rất hợp nhau, đâm vào thật vừa vặn.”

Bùi Ngọc nói xong liền như không có việc gì mà mặc áo lông cừu vào, thắt lại đai lưng —— mặc dù có thêm một người ở bên trong, nhưng áo lông cừu vốn đã dày nặng xoã tung, nên dù hai người dán chặt vào nhau, nhìn từ bề ngoài, chỉ thấy hơi gồ lên, cồng kềnh một chút, cũng không có bất kỳ chỗ nào không ổn.

Bùi Ngọc hài lòng cười cười, hai tay ở trong áo tiếp tục chơi đùa với bờ mông nàng, chân dài đi ra khỏi doanh trướng, ngồi vào trong xe ngựa đã chờ hồi lâu.

Mỗi một động tác của chàng đều khiến cho ngọc long thô dài nóng bỏng kia khuấy động trong hành lang của Mạc Tiệp, Mạc Tiệp vừa bị phá thân, nếm được tư vị tuyệt vời do bị đùa bỡn bị bắn tinh, nên thân thể cực kỳ mẫn cảm. Chàng chưa đi được mấy bước, tiếng nước do mật huyệt bị đâm phát ra càng lúc càng rõ ràng.

"Âm thanh gì vậy?" Thị vệ bên cạnh Bùi Ngọc cảnh giác hỏi, sau đó nhìn quanh bốn phía.   

Mạc Tiệp ở trong áo lông quýnh lên, khẩn trương co bóp thịt trai, nàng cố gắng làm cho tiểu huyệt của mình khi bị đâm phát ra tiếng dâm thủy càng nhỏ càng tốt.

Ngược lại, Bùi Ngọc mặt không đổi sắc, phảng phất như không có chuyện gì xảy ra: "Đừng trông gà hoá cuốc vậy chứ. Tuyết lớn như vậy, các tướng sĩ mấy ngày nay đã chịu nhiều vất vả rồi, nhanh chóng khởi hành, trở về cung nhận thưởng.”

Tướng quân Chiêu quốc Ngụy Mãnh canh giữ bên ngoài xe ngựa cười phóng khoáng: "Thái tử điện hạ túc trí đa mưu, đám Dịch quốc mọi rợ bị đánh chạy tán loạn như cây đổ khỉ tan bầy, các tướng sĩ chưa bao giờ vui vẻ đánh thắng trận như thế, con mẹ nó ai lại cảm thấy vất vả chứ! Cũng chẳng cần nhận thưởng, đối với chúng ta mà nói, thắng trận chính là phần thưởng tốt nhất rồi! ”  

"Ngụy tướng quân nói quá lời, ta đến đây chẳng qua để cổ vũ sĩ khí, đánh thắng trận vẫn là do chúng tướng sĩ dũng mãnh chiến đấu hăng hái."

Bùi Ngọc ngồi trong xe, vẫn đang thưởng thức cảnh Mạc Tiệp bị làm đến nỗi mật dịch trào ra làm ướt đẫm bờ mông, ngữ khí chàng bình tĩnh lười biếng.  

"Thái tử điện hạ không cần quá khiêm tốn." Ngụy tướng quân khoát tay, "Yêu nữ Mạc Tiệp kia quá gian trá giảo hoạt, tướng lĩnh các nước khác đều không thể làm gì ả, hiện giờ bị bắt.... Ôi, điện hạ định xử trí yêu nữ kia thế nào?"

Mạc Tiệp ở trong áo lông cừu nghe vậy vừa hận vừa bi thương, mà cự long nóng bỏng trong huyệt lại như đang nhắc nhở tình cảnh khuất nhục của nàng lúc này.

"Ngụy tướng quân, khởi hành đi." Bùi Ngọc cười cười, thúc giục: "Tuyết càng rơi càng dày..."  

"Vâng!" Ngụy tướng quân cưỡi ngựa đi trước, hướng về phía đội ngũ binh lính phía trước nói, "Đi! ”  

Địa thế biên giới không bằng phẳng khiến xe ngựa xóc nảy.

Mạc Tiệp kẹp chặt cự bổng, mật huyệt theo sự xóc nảy mà bọc lấy thanh thịt nhanh chóng lên xuống.

Bùi Ngọc lười biếng nằm trong xe, không cần dùng chút sức nào vẫn chơi Mạc Tiệp phun đẫm dâm dịch.  

"Tỷ tỷ?" Bùi Ngọc cởi cổ áo ra, nhìn thấy sắc mặt người phụ nữ trước ngực ửng hồng, khẽ thở dốc, không khỏi cười cười.

Chàng lau mồ hôi trên trán cho nàng, lại vén rèm lên nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, sau đó lại bắt đầu chơi cặp mông của cô, chàng kéo cánh mông sang hai bên rồi lại thả ra, ngón trỏ ngoáy ngoáy cúc huyệt cúc của nàng và nói: "Con đường núi gập ghềnh này kéo dài mấy chục dặm, sợ là tỷ tỷ còn phải tiết ra thêm mấy lần mới có thể đến đường lớn. Không thì, bây giờ ta sẽ bắn vào trong huyệt của tỷ một lần trước được không?”  

"Bắn đi..." Mạc Tiệp liên tục cao trào, đầu óc đã choáng váng, đành thuận thế nói theo.

"Tỷ tỷ đã đước hưởng thụ hương vị bị bắn tinh nên bây giờ không sợ bị bắn nữa à... Chơi thêm một lát nữa ta sẽ bắn cho tỷ." Bùi Ngọc nhếch môi cười nhạt, thấy vẻ mặt bi thương của Mạc Tiệp, lại an ủi nói, "Tỷ tỷ không cần lo lắng, ta từ nhỏ đã nghiên cứu y thuật, sẽ không để tỷ tỷ có việc gì đâu. Tỷ tỷ tập võ đã nhiều năm, thân thể này chắc là được rèn luyện dẻo dai lắm nhỉ, tiết nhiều lần vậy mà cơ thể vẫn không có chuyện gì.”   

Mạc Tiệp tất nhiên là biết y thuật của chàng rất cao minh, mẫu thân chàng là thần y nổi danh ở Chiêu quốc, nghe đồn còn nắm giữ thuật khởi tử hồi sinh.

"Thái tử điện hạ." Thị vệ ở bên ngoài xe ngựa bẩm báo, "Phía trước hình như có tuyết lở, đường xá không bằng phẳng, ngài nhất định phải bám chặt vào xe ngựa ạ."

"Được." Bùi Ngọc nhìn chằm chằm sắc mặt tái nhợt của Mạc Tiệp, thản nhiên đáp một tiếng.  

Mạc Tiệp khẩn trương co rút tiểu huyệt lại, không bao lâu sau liền theo từng cái xóc nảy, bắt đầu nhanh chóng bao bọc, phun ra nuốt vào cự long nóng bỏng.

Bùi Ngọc một tay nắm lấy mép cửa sổ xe ngựa, tay kia vẫn đang đùa bỡn cúc huyệt của nàng và hưởng thụ cảm giác mê người khi được tiểu huyệt mềm mại bao bọc, không khỏi cảm thán nói: "Tỷ tỷ, chuyến đi này quả nhiên là cực kỳ thoải mái.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Tướng Quân Bị Bắt Làm Nô Lệ

Số ký tự: 0