Em Nuôi Chị.......
Liễu Thăng Thăng
2024-11-19 15:55:53
Nếu đã đồng ý để chúng nó ăn một cách thỏa thích thì Quý Dữu cũng không làm ngược lại ý muốn của đám tơ tinh thần nhà mình, cô ngoan ngoãn đứng yên không quan sát hoa văn trên thiết phiến nữa.
Mặc dù ---
Quý Dữu không phá đám gì nhưng chỉ chưa đến 5 giây, không biết thiết phiến làm cái gì mà đám tơ tinh thần bám dính trên người nó không chịu đi đã rơi xuống lộp bộp như đang thả sủi cảo vào nồi vậy……
Sau đó.
Thiết phiến nhanh chóng biến mất.
Sáu sợi tơ nhìn hướng thiết phiến biến mất mà cứ đấm ngực dậm chân tiếc nuối không thôi.
Quý Dữu lườm nguýt chúng nó: “Còn tưởng là chúng mày lợi hại đến đâu, hóa ra trước mặt Lão Thiết thì cảm đám chúng mày đều là đồ yếu nhớt, không chịu nổi một kích.”
Sáu sợi tơ: “……”
Đau tim quá.
Không đúng.
Đau tơ quá.
Trong nháy mắt, sáu sợi tơ quay đầu đi đưa lưng về phía Quý Dữu, thể hiện dáng vẻ không bao giờ để ý tới cô nữa: [Tơ cũng có tôn nghiêm!]
Quý Dữu: “……”
Chúng mày có cái rắm tôn nghiêm!
Tôn nghiêm của chúng mày chỉ cần dùng một viên đường đậu là có thể đo được có bao nhiêu.
Quý Dữu cong môi: “Cho chúng mày đường đậu nhé, muốn không?”
Xôn xao……
Trong tích tắc, cả sáu sợi tơ quay đầu lại.
Quý Dữu: “……”
Quý Dữu cong khóe môi lên trêu ghẹo: “Yo ho --- Nhìn đi, ở trước mặt đường đậu, tôn nghiêm của chúng mày còn chưa nổi 0.00000001%.”
Sáu sợi tơ: “……”
Tổn thọ quá!
Quý Dữu lòng dạ hiểm độc lại lừa tơ!
Hừ ---
Hiển nhiên là sáu sợi tơ này bị tức xì khói, lúc này kiên quyết trưng ra bộ dạng phớt lờ Quý Dữu, toàn thể lần lượt lùi về phía sau mấy mét xa: [Hừ --- Tức rồi! Chúng tôi tức thật rồi!]
Quý Dữu: “Ồ……”
1 giây.
2 giây.
3 giây.
……
Sáu sợi tơ chờ tới chờ lui, phát hiện chủ nhân lòng dạ hiểm độc của mình thật sự không tiến lên dỗ dành chúng nó, điều này làm chúng nó đã tức giận lại còn ấm ức: [Lại cảnh cáo cô lần nữa: Chúng tôi đang tức giận!]
Quý Dữu ngẩng đầu nhìn trời: “Ồ…… Không nhìn thấy.”
Sáu sợi tơ: “……”
A a a……
Tức chết tơ rồi.
Cả đám nổi cơn thịnh nộ, cơ thể to mọng của Lão Đại tức giận đến mức rung thành cái sàng.
Lão Nhị tiếp tục.
Lão Tam cũng làm theo.
Lão Tứ, Lão Ngũ, Lão Lục nhanh nhẹn bắt chước theo, vì thế mà hiếm khi sáu sợi tơ thống nhất thể hiện động tác tức giận rung cơ thể to mọng trước mặt Quý Dữu.
Quý Dữu nghẹn cười, cố ý quan tâm hỏi: “Ơ? Chúng mày làm sao vậy? Vừa rồi ăn nhiều lắm sao? Ăn nó quá hả? Bụng không thoải mái?”
Sáu sợi tơ thấy bộ dáng ân cần hỏi han của Quý Dữu, lúc này mới cảm thấy thoải mái một chút, hơn nữa lấy Lão Tứ cầm đầu đám tơ, đột nhiên bắt đầu nhanh trí: [Chúng tôi đang tức giận, cần đường đậu mới có thể vui vẻ được!]
Quý Dữu: “……”
Sao không mơ hão chết chúng mày đi?
Quý Dữu hừ một tiếng rồi nói: “Ồ --- Chúng mày tiếp tục tức giận đi. Tạm biệt……”
Sáu sợi tơ: “……”
Quý Dữu nói được thì làm được, ngay lập tức cô rời khỏi thế giới tinh thần.
Sáu sợi tơ: “……”
Vừa rồi Quý Dữu đã quan sát rõ, sau khi bốn hồn khi tiêu hao, thế giới tinh thần này của mình không có biến hóa rõ rệt gì, chỉ hơi hơi, đó là hình như không gian mở rộng hơn một chút, rất ít ỏi, gần như không cảm nhận được.
Cho nên?
Có tác dụng gì chứ?
Bốn hồn khí mất mấy triệu, ngoại trừ nuôi sáu sợi tơ càng mượt mà bóng bẩy ra thì kết quả chỉ đạt được hiệu quả bé tí như vậy thôi sao?
Quý Dữu cảm thấy hơi bất mãn.
Ngay sau đó cô và Tiểu Dữu trò chuyện với nhau: “Tiểu Dữu, Tiểu Dữu, Tiểu Dữu…… Vừa mới dùng bốn hồn khí xong, em ở trong thiết phiến có cảm giác rõ ràng nào không?”
Giọng nói ngọt ngào của cô gái vang lên trong đầu: “Chị…… Nơi này trở nên rộng hơn rồi! Ít nhất rộng hơn 1 mét đấy ạ! Phạm vi hoạt động của em lại lớn hơn rồi.”
Quý Dữu: “Ồ? Thật sao?”
Tiểu Dữu: “Vâng! Cảm thấy ở nơi này càng thoải mái hơn đấy chị.”
Quý Dữu nghe thấy thế thì cực kỳ vui vẻ: “Vậy là quá tốt rồi.”
Tiểu Dữu: “Chị…… Có phải chúng ta không còn tiền hay không?” Giọng nói của cô gái mang theo nỗi buồn vì tiền bạc.
Quý Dữu xua tay đầy vẻ hào khí: “Không có việc gì! Dùng xong lại kiếm! Gần đây chị đang huấn luyện kỹ thuật điều khiển cơ giáp nên không có thời gian chế tác hồn khí, chờ khi nào chị bớt chút thời gian, chỉ cần một lần là làm được tám đến mười cái thì với số tiền ít ỏi đó sẽ kiếm về nhanh thôi.”
Tiểu Dữu: “Nếu --- Em có thể kiếm tiền cùng chị thì tốt rồi.”
Quý Dữu nói: “Sẽ mà! Một ngày nào đó em có thể tự kiếm tiền được.”
Tiểu Dữu mím môi rồi nở nụ cười mỉm: “Vâng em tin rằng rồi sẽ có ngày này, chị ơi, nếu em có thể kiếm tiền thì về sau em nuôi chị được không?”
Quý Dữu nghe vậy, trái tim khẽ rung động:
Cô vẫn luôn là một cô nhi, chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày sẽ có người nói với bản thân rằng muốn nuôi mình, đột nhiên Quý Dữu không kịp phòng bị đã đâm một nhát chí mạng vào tim.
Thật là ---
Làm người cảm động đến mức muốn rơi nước mắt.
Kẻ thô lỗ Quý Dữu ra sức lau đôi mắt rồi mới nói: “Ừ! Chúng ta thỏa thuận rồi nhé, về sau em nuôi chị, cho nên --- Hiện tại để cho chị nuôi em đi!”
Vành mắt Tiểu Dữu hồng hồng, cô khẽ gật đầu: “Vâng ạ.”
Quý Dữu: “Được rồi! Chúng ta đừng nói mấy lời buồn nôn này nữa, ngượng ngùng kiểu gì ý, Chúng ta bắt đầu làm bài tập đi.”
Giọng nói của Tiểu Dữu mềm mại mang theo chút nghẹn ngào: “Được ạ, chị à, chị nói nội dung bài tập cho em, em sẽ tự tính toán ở đây.”
Quý Dữu: “Được.”
Sau khi tan học, Quý Dữu đã tải xong bài giảng hôm nay của giáo sư Diệp Hoằng, chỉ mới nghe qua một lần, còn chưa bắt đầu ghi chép, cũng chưa bắt đầu làm bài tập, lúc này cô đọc lại toàn bộ yêu cầu của bài tập một lượt cho Tiểu Dữu.
Bởi vì thời gian trò chuyện thuận lợi chỉ có giới hạn nên Quý Dữu nói rất nhanh, tóm tắt lại cũng rất đơn giản rõ ràng, Tiểu Dữu cũng thật sự nghiêm túc lắng nghe.
Sau khi đọc xong, hai người bắt đầu nghiêm túc học tập.
Sau khi Quý Dữu nhập học, nghĩ đến tâm nguyện của Tiểu Dữu chính là có thể vào hệ tài liệu của học viện quân sự tinh cầu Lãm Nguyệt để học tập cho nên Quý Dữu suy nghĩ rất lâu mới nghĩ ra một biện pháp, cô soạn lại nội dung nghe giảng mỗi ngày thành một bản ghi chép đơn giản ngắn gọn, sau đó đọc lại cho Tiểu Dữu nghe, đồng thời cũng giải thích cho Tiểu Dữu về bài tập trên lớp học mỗi ngày, tuy Tiểu Dữu không có cách nào làm thực nghiệm ở trong thiết phiến nhưng cô có thể dùng tư duy của mình để mô phỏng, suy luận……
Tiểu Dữu rất vui vẻ.
Bởi vì hạng mức giá trị tinh thần lực hữu hạn, hơn nữa còn trò chuyện với Tiểu Dữu nên cần hao phí rất nhiều tinh lực, hai người đã thống nhất là mỗi ngày cứ đến buổi tối nghe giảng bài và làm bài tập mới giao lưu, thảo luận cùng nhau.
Đây cũng là chuyện không có cách nào.
Ai bảo hiện tại Quý Dữu chỉ là đồ yếu nhớt, lại còn là quỷ nghèo.
Nếu cô có rất nhiều tiền, tay cầm tài phú kếch xù thì muốn mua bao nhiêu viên đường đậu thì mua bấy nhiêu viên đường đậu, muốn có bao nhiêu hồn khí cao cấp là có bấy nhiêu hồn khí cao cấp, như vậy thì cô sẽ không lo về việc thời gian ít ỏi giao lưu với Tiểu Dữu.
Đáng tiếc ---
Nghèo a.
Trong ký túc xá, bầu không khí rất an tĩnh, một người ở thế giới hiện thực nỗ lực học tập, chăm chỉ viết lách, một người ở thế giới thiết phiến nỗ lực suy đoán…… Ranh giới giữa hiện thực và hư ảo dần bị xóa nhòa…… Hai bóng hình mảnh khảnh trông thật thanh thoát và xinh đẹp.
Mặc dù ---
Quý Dữu không phá đám gì nhưng chỉ chưa đến 5 giây, không biết thiết phiến làm cái gì mà đám tơ tinh thần bám dính trên người nó không chịu đi đã rơi xuống lộp bộp như đang thả sủi cảo vào nồi vậy……
Sau đó.
Thiết phiến nhanh chóng biến mất.
Sáu sợi tơ nhìn hướng thiết phiến biến mất mà cứ đấm ngực dậm chân tiếc nuối không thôi.
Quý Dữu lườm nguýt chúng nó: “Còn tưởng là chúng mày lợi hại đến đâu, hóa ra trước mặt Lão Thiết thì cảm đám chúng mày đều là đồ yếu nhớt, không chịu nổi một kích.”
Sáu sợi tơ: “……”
Đau tim quá.
Không đúng.
Đau tơ quá.
Trong nháy mắt, sáu sợi tơ quay đầu đi đưa lưng về phía Quý Dữu, thể hiện dáng vẻ không bao giờ để ý tới cô nữa: [Tơ cũng có tôn nghiêm!]
Quý Dữu: “……”
Chúng mày có cái rắm tôn nghiêm!
Tôn nghiêm của chúng mày chỉ cần dùng một viên đường đậu là có thể đo được có bao nhiêu.
Quý Dữu cong môi: “Cho chúng mày đường đậu nhé, muốn không?”
Xôn xao……
Trong tích tắc, cả sáu sợi tơ quay đầu lại.
Quý Dữu: “……”
Quý Dữu cong khóe môi lên trêu ghẹo: “Yo ho --- Nhìn đi, ở trước mặt đường đậu, tôn nghiêm của chúng mày còn chưa nổi 0.00000001%.”
Sáu sợi tơ: “……”
Tổn thọ quá!
Quý Dữu lòng dạ hiểm độc lại lừa tơ!
Hừ ---
Hiển nhiên là sáu sợi tơ này bị tức xì khói, lúc này kiên quyết trưng ra bộ dạng phớt lờ Quý Dữu, toàn thể lần lượt lùi về phía sau mấy mét xa: [Hừ --- Tức rồi! Chúng tôi tức thật rồi!]
Quý Dữu: “Ồ……”
1 giây.
2 giây.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
3 giây.
……
Sáu sợi tơ chờ tới chờ lui, phát hiện chủ nhân lòng dạ hiểm độc của mình thật sự không tiến lên dỗ dành chúng nó, điều này làm chúng nó đã tức giận lại còn ấm ức: [Lại cảnh cáo cô lần nữa: Chúng tôi đang tức giận!]
Quý Dữu ngẩng đầu nhìn trời: “Ồ…… Không nhìn thấy.”
Sáu sợi tơ: “……”
A a a……
Tức chết tơ rồi.
Cả đám nổi cơn thịnh nộ, cơ thể to mọng của Lão Đại tức giận đến mức rung thành cái sàng.
Lão Nhị tiếp tục.
Lão Tam cũng làm theo.
Lão Tứ, Lão Ngũ, Lão Lục nhanh nhẹn bắt chước theo, vì thế mà hiếm khi sáu sợi tơ thống nhất thể hiện động tác tức giận rung cơ thể to mọng trước mặt Quý Dữu.
Quý Dữu nghẹn cười, cố ý quan tâm hỏi: “Ơ? Chúng mày làm sao vậy? Vừa rồi ăn nhiều lắm sao? Ăn nó quá hả? Bụng không thoải mái?”
Sáu sợi tơ thấy bộ dáng ân cần hỏi han của Quý Dữu, lúc này mới cảm thấy thoải mái một chút, hơn nữa lấy Lão Tứ cầm đầu đám tơ, đột nhiên bắt đầu nhanh trí: [Chúng tôi đang tức giận, cần đường đậu mới có thể vui vẻ được!]
Quý Dữu: “……”
Sao không mơ hão chết chúng mày đi?
Quý Dữu hừ một tiếng rồi nói: “Ồ --- Chúng mày tiếp tục tức giận đi. Tạm biệt……”
Sáu sợi tơ: “……”
Quý Dữu nói được thì làm được, ngay lập tức cô rời khỏi thế giới tinh thần.
Sáu sợi tơ: “……”
Vừa rồi Quý Dữu đã quan sát rõ, sau khi bốn hồn khi tiêu hao, thế giới tinh thần này của mình không có biến hóa rõ rệt gì, chỉ hơi hơi, đó là hình như không gian mở rộng hơn một chút, rất ít ỏi, gần như không cảm nhận được.
Cho nên?
Có tác dụng gì chứ?
Bốn hồn khí mất mấy triệu, ngoại trừ nuôi sáu sợi tơ càng mượt mà bóng bẩy ra thì kết quả chỉ đạt được hiệu quả bé tí như vậy thôi sao?
Quý Dữu cảm thấy hơi bất mãn.
Ngay sau đó cô và Tiểu Dữu trò chuyện với nhau: “Tiểu Dữu, Tiểu Dữu, Tiểu Dữu…… Vừa mới dùng bốn hồn khí xong, em ở trong thiết phiến có cảm giác rõ ràng nào không?”
Giọng nói ngọt ngào của cô gái vang lên trong đầu: “Chị…… Nơi này trở nên rộng hơn rồi! Ít nhất rộng hơn 1 mét đấy ạ! Phạm vi hoạt động của em lại lớn hơn rồi.”
Quý Dữu: “Ồ? Thật sao?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiểu Dữu: “Vâng! Cảm thấy ở nơi này càng thoải mái hơn đấy chị.”
Quý Dữu nghe thấy thế thì cực kỳ vui vẻ: “Vậy là quá tốt rồi.”
Tiểu Dữu: “Chị…… Có phải chúng ta không còn tiền hay không?” Giọng nói của cô gái mang theo nỗi buồn vì tiền bạc.
Quý Dữu xua tay đầy vẻ hào khí: “Không có việc gì! Dùng xong lại kiếm! Gần đây chị đang huấn luyện kỹ thuật điều khiển cơ giáp nên không có thời gian chế tác hồn khí, chờ khi nào chị bớt chút thời gian, chỉ cần một lần là làm được tám đến mười cái thì với số tiền ít ỏi đó sẽ kiếm về nhanh thôi.”
Tiểu Dữu: “Nếu --- Em có thể kiếm tiền cùng chị thì tốt rồi.”
Quý Dữu nói: “Sẽ mà! Một ngày nào đó em có thể tự kiếm tiền được.”
Tiểu Dữu mím môi rồi nở nụ cười mỉm: “Vâng em tin rằng rồi sẽ có ngày này, chị ơi, nếu em có thể kiếm tiền thì về sau em nuôi chị được không?”
Quý Dữu nghe vậy, trái tim khẽ rung động:
Cô vẫn luôn là một cô nhi, chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày sẽ có người nói với bản thân rằng muốn nuôi mình, đột nhiên Quý Dữu không kịp phòng bị đã đâm một nhát chí mạng vào tim.
Thật là ---
Làm người cảm động đến mức muốn rơi nước mắt.
Kẻ thô lỗ Quý Dữu ra sức lau đôi mắt rồi mới nói: “Ừ! Chúng ta thỏa thuận rồi nhé, về sau em nuôi chị, cho nên --- Hiện tại để cho chị nuôi em đi!”
Vành mắt Tiểu Dữu hồng hồng, cô khẽ gật đầu: “Vâng ạ.”
Quý Dữu: “Được rồi! Chúng ta đừng nói mấy lời buồn nôn này nữa, ngượng ngùng kiểu gì ý, Chúng ta bắt đầu làm bài tập đi.”
Giọng nói của Tiểu Dữu mềm mại mang theo chút nghẹn ngào: “Được ạ, chị à, chị nói nội dung bài tập cho em, em sẽ tự tính toán ở đây.”
Quý Dữu: “Được.”
Sau khi tan học, Quý Dữu đã tải xong bài giảng hôm nay của giáo sư Diệp Hoằng, chỉ mới nghe qua một lần, còn chưa bắt đầu ghi chép, cũng chưa bắt đầu làm bài tập, lúc này cô đọc lại toàn bộ yêu cầu của bài tập một lượt cho Tiểu Dữu.
Bởi vì thời gian trò chuyện thuận lợi chỉ có giới hạn nên Quý Dữu nói rất nhanh, tóm tắt lại cũng rất đơn giản rõ ràng, Tiểu Dữu cũng thật sự nghiêm túc lắng nghe.
Sau khi đọc xong, hai người bắt đầu nghiêm túc học tập.
Sau khi Quý Dữu nhập học, nghĩ đến tâm nguyện của Tiểu Dữu chính là có thể vào hệ tài liệu của học viện quân sự tinh cầu Lãm Nguyệt để học tập cho nên Quý Dữu suy nghĩ rất lâu mới nghĩ ra một biện pháp, cô soạn lại nội dung nghe giảng mỗi ngày thành một bản ghi chép đơn giản ngắn gọn, sau đó đọc lại cho Tiểu Dữu nghe, đồng thời cũng giải thích cho Tiểu Dữu về bài tập trên lớp học mỗi ngày, tuy Tiểu Dữu không có cách nào làm thực nghiệm ở trong thiết phiến nhưng cô có thể dùng tư duy của mình để mô phỏng, suy luận……
Tiểu Dữu rất vui vẻ.
Bởi vì hạng mức giá trị tinh thần lực hữu hạn, hơn nữa còn trò chuyện với Tiểu Dữu nên cần hao phí rất nhiều tinh lực, hai người đã thống nhất là mỗi ngày cứ đến buổi tối nghe giảng bài và làm bài tập mới giao lưu, thảo luận cùng nhau.
Đây cũng là chuyện không có cách nào.
Ai bảo hiện tại Quý Dữu chỉ là đồ yếu nhớt, lại còn là quỷ nghèo.
Nếu cô có rất nhiều tiền, tay cầm tài phú kếch xù thì muốn mua bao nhiêu viên đường đậu thì mua bấy nhiêu viên đường đậu, muốn có bao nhiêu hồn khí cao cấp là có bấy nhiêu hồn khí cao cấp, như vậy thì cô sẽ không lo về việc thời gian ít ỏi giao lưu với Tiểu Dữu.
Đáng tiếc ---
Nghèo a.
Trong ký túc xá, bầu không khí rất an tĩnh, một người ở thế giới hiện thực nỗ lực học tập, chăm chỉ viết lách, một người ở thế giới thiết phiến nỗ lực suy đoán…… Ranh giới giữa hiện thực và hư ảo dần bị xóa nhòa…… Hai bóng hình mảnh khảnh trông thật thanh thoát và xinh đẹp.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro