Nữ Vương Đồng Nát Ở Tinh Tế

Trời Giáng Nồi...

Liễu Thăng Thăng

2024-11-19 15:55:53

***Trời giáng nồi đen: trời giáng sự oan uổng.

Làm xong bài tập, Quý Dữu lập tức gửi bài tới phòng thí nghiệm của giáo sư Diệp Hoằng, lúc này đã vào đêm khuya, cô vốn còn muốn đi Nội Võng của liên minh đại học thi đấu một trận thì ngẫm lại thời gian không còn nhiều, Quý Dữu cũng không đi nữa.

Trước khi đi ngủ, Quý Dữu kiểm tra số dư tài khoản của mình, vừa nhìn thấy số điểm tích lũy còn lại thì tâm tình rất tốt.

Nhưng vừa thấy số dư điểm tính dụng thì lập tức chán nản.

Mấy ngày này bận rộn học tập, Quý Dữu ước tính có khả năng ít nhất cũng phải sau năm sáu ngày sau mới có thời gian và tinh thần để chế tác hồn khí, cho nên ngẫm nghĩ một lúc thì cô vào cửa tiệm trên Tinh Võng của mình.

Cửa tiệm nho nhỏ chưa đến 10 mét vuông này hiện giờ đã vô cùng náo nhiệt, mỗi ngày đều có vô số người mang theo hy vọng tiến vào, mang theo thất vọng rời đi. Tiệm nhỏ phồn hoa cũng kéo theo con phố buôn bán lân cận hưng thịnh theo.

Tóm lại, tất cả những người buôn bán trên phố gần cửa tiệm của Quý Dữu đều kiếm lời rất nhiều, thi nhau cười không khép miệng được.

Khi Quý Dữu tiến vào cửa tiệm, trong và ngoài cửa tiệm có không ít người đang ở, cô lấy thân phận du khách nên suýt chút nữa không chen vào được, sau khi nghĩ ngợi, cô vẫn dùng thân phận chủ tiệm của mình yên lặng đi vào thì hơn.

Chủ tiệm không muốn làm người chú ý là có thể che giấu tin tức khi tiến vào cửa tiệm. Cho nên không ai phát hiện cô vào được.

Có không ít khách hàng ở trong tiệm ngồi trên mặt đất bắt đầu đánh rắm khoác lác:

“Mọi người đoán xem, hôm nay đại sư sẽ online không?”

“Không thể nào! Chắc chắn không thể nào!”

“Nếu biết đại sư không online thì vì sao anh còn muốn tới đây nằm vùng?”

“Nhỡ đâu thì sao? Chỉ cần có một đường hy vọng thì tôi tuyệt đối không từ bỏ.”

……

Hiển nhiên có vô số người tại đây cũng tồn tại suy nghĩ không khác gì người này.

Quý Dữu thấy cảnh này thì yên lặng sờ cằm, cô rất muốn nói dù cô có online nhưng cô không bán hàng, những người này ngồi canh cũng không có bất kỳ nghĩa lý gì.

Ôi!

Thật là một đám người đáng thương lại còn đáng yêu.

“Mà này, ở đây có ngỗng may mắn nào mà lần trước mua được hồn khí không? Sau khi sử dụng hiệu quả như thế nào?”

“Có đồng ý bán lại hay không? Hồn khí tiêu hao một phần cũng không vấn đề, tôi đồng ý mua với giá 3,5 triệu!”

“3,5 triệu? Ông cũng quá khinh thường đại sư phải không? Tôi đồng ý ra 3,8 triệu!”

“3,8 triệu? Chút tiền đó mà còn không biết xấu hổ mở miệng hả? Tôi đồng ý ra 4 triệu!”

“5 triệu! Hoàn toàn mới! Chưa từng sử dụng! Có bao nhiêu tôi muốn bấy nhiêu!”

……

Quý Dữu: “……”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Quý Dữu hậm hực.

Đáng yêu gì đó toàn bộ gặp quỷ đi thôi.

Cái giá 5 triệu đó khẳng định là giá đã bị thổi, nhưng có người nâng giá cao như vậy thì chứng minh không thiếu nhà giàu chọn trúng hồn khí của mình! Là dê béo lớn nha!

Không thể xuất hiện thảm kịch thiếu máu quy mô lớn nữa, Quý Dữu quyết định về sau tuyệt đối không được tùy ý định giá hồn khí, cho nên liên hệ Trình Dục giám định cho mình là rất cần thiết. Nhưng hiện tại cô không có hồn khí nên việc này cũng không vội.

“Ôi! Khi nào đại sư có hàng mới đây? Đã đợi biết bao nhiêu ngày đêm rồi, mỗi ngày tôi ăn không ngon ngủ không yên, cứ rảnh tí nào là đi nằm vùng nhưng vẫn không đợi được.”

“Ôi! Thật muốn biết thời gian cụ thể quá, mơ màng chờ đợi không ngày hẹn thế này làm cơ thể 200 cân của tôi gầy thành 80 cân rồi.

“Ôi! Nếu như có thể đăng thông báo trước khi có hàng mới thì tốt quá.”

……

200 cân?

Thành 80 cân?

Quý Dữu ngó nghiêng cái người cao to đang nói chuyện, thầm nghĩ người này mới có 80 cân thật đúng là cường tráng.

Ngẫm nghĩ một lát, Quý Dữu quyết định thỏa mãn yêu cầu của mọi người, vì thế đã lặng yên sửa lại thông báo của cửa hàng: [Gần đây có việc, thời gian ra mắt sản phẩm mới đã được xác định.]

Vì giữ vững hình tượng đại sư cao ngạo lạnh lùng của mình mà nội dung thông báo này Quý Dữu viết cực kỳ ngắn gọn, sau khi viết xong cô chuẩn bị offline.

Sau đó ---

Đám người xung quanh lập tức kích động lên, hiển nhiên là có không ít người phát hiện thông báo của cửa tiệm đã được cập nhật bèn thi nhau để lại tin nhắn:

“Đại sư! Đại sư! Hàng mới lần tới có thể thông báo trước hay không?”

“Đại sư! Đại sư! Cụ thể ngày nào thì có sản phẩm mới ạ? Có thể thông báo trước không?”

“Đại sư! Đại sư! Chỉ cầu mong một thời gian cụ thể thôi, nhất định phải cụ thể nhé!”

……

Quý Dữu ngẫm nghĩ một lúc rồi tiện tay trả lời: “Có thể.”

Nói xong cô liền offline.

Bảng tin thông báo của cửa hàng:

“A a a…… Vậy là hiện tại đại sư đang online sao?”

“A a a…… Đại sư! Đại sư! Xem em đi, em là bảo bối bé nhỏ của ngài mà! Cầu xinh được yêu chiều……”

A a a…… Đại sư! Đây là lần tôi cách đại sư gần nhất, xúc động quá!”

Các cư dân mạng đang ngồi canh suy đoán có khả năng đại sư còn online, trong nháy mắt toàn thể mọi người rơi vào trận cuồng phong, quả thực những lời nịnh nọt của mọi người như không cần tiền, cứ từng chậu từng chậu mà hắt ra ngoài…… Những tin nhắn trả lời dùng các loại hình thức đa dạng để tạo hấp dẫn gây nên sự chú ý của đại sư.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sau đó ---

Đại sư không nhìn thấy, đại sư đã offline, đại sư lên giường đúng giờ, làm một bé ngoan ngủ đúng giấc.

Một giấc ngủ dậy thật sảng khoái dễ chịu, Quý Dữu tiếp tục bắt đầu chạy vòng quanh ký túc xá, nhưng hôm nay hơi kỳ lạ, đó chính là cô phát hiện cô cũng không phải là người duy nhất thức dậy vào sáng sớm chạy vòng quanh ký túc xá.

Phía sau còn có hơn mười sinh viên đang chạy theo sau.

Quý Dữu: “???”

Lạ lùng thật.

Mặt trời mọc từ phía tây sao?

Không đúng, nơi này không có mặt trời.

Quý Dữu chạy một vòng, cuối cùng không nhịn được nhìn về phía một sinh viên nam chạy ngang qua mình rồi tò mò hỏi: “Này! Người anh em, có thể mạo muội hỏi một chút là vì sao các cậu lại muốn tới nơi này chạy được không?”

Trên khuôn mặt của sinh viên nam này hiện lên nỗi u oán: “Là lỗi của cậu.”

Quý Dữu: “???”

Quý Dữu nhanh chóng xua tay: “Người anh em này, không thể nào, đừng nói lung tung thế chứ. Tôi không cõng cái nồi trời giáng xuống này đâu.”

Sinh viên nam chạy đến mức thở hồng hộc, vất vả lắm mới bớt hổn hển đã lên án: “Bạn học này! Ham ăn biếng làm không được sao? Vì sao mỗi ngày cứ chạy bộ không chịu ngừng thế? Cậu chạy bộ thì cũng thôi đi, vì sao cậu còn muốn liên lụy tới tôi?”

Quý Dữu: “……”

Sinh viên nam ôm nỗi hận to lớn chạy đi.

Quý Dữu: “……”

Chẳng lẽ chạy bộ thôi cũng khiến người ghét sao?

Phía sau, một sinh viên nữ ăn mặc hoa hòe lòe loẹt nhìn Quý Dữu, chần chừ mãi mới giải thích: “Việc này nói ra thì rất dài, nói đơn giản chút đi, chúng tôi chính là sinh viên tự trả tiền cứ sống mơ mơ màng màng như vậy, bị tiến vào trường học là do người lớn bắt, người lớn không chịu nổi chúng tôi sa đọa như vậy, vừa vặn lại thấy sáng tinh mơ cậu chạy bộ, vì thế ---”

Sinh viên nữ tạm dừng một chút mới nói tiếp: “Diễn biến tiếp theo hẳn là cậu đã đoán được phải không? Cha tôi nói con xem sinh viên tự trả tiền mặc áo ba lỗ đi, người ta phấn chấn tinh thần biết bao, hoạt bát đáng yêu biết bao, nỗ lực hết lòng cố gắng biết bao, bắt đầu ngày mai con cùng chạy bộ đi, không chạy là cha cắt sinh hoạt phí của con!”

Sinh hoạt phí là cái gì?

Là trụ cột của sinh viên tự trả tiền nha!

Là cơ sở để bọn họ sống mơ mơ màng màng nha.

Môi của sinh viên nữ này hơi nhếch lên, nói với vẻ hơi buồn bực: “Cha tôi càng quá đáng hơn, còn quy định tôi phải chạy một ngày mới gửi sinh hoạt phí một ngày cho tôi! Về sau sinh hoạt phí đều dựa theo số ngày tôi chạy…… Thật là! Chạy bộ có rắm dùng! Còn không bằng huấn luyện một giờ ở phòng huấn luyện đâu!”

Nói xong, sinh viên nữ nhìn Quý Dữu, trong ánh mắt ngập tràn vẻ u oán, sau đó cô nàng lết cơ thể mỏi mệt chạy đi mất.

Quý Dữu: “……”

Đây đúng là trời giáng nồi đen nha.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Vương Đồng Nát Ở Tinh Tế

Số ký tự: 0