Nửa Chỉ Cam

Chương 31

Nhiên Dư

2024-09-18 02:34:27

Editor: Gypsy

*

Cố Âm Thành từ trong hoảng hốt phục hồi tinh thần lại, giơ đũa gắp mì lên, trong hơi nóng lượn lờ, khuôn mặt của cậu có chút mơ hồ.

“Còn nhớ đêm đầu tiên chị về Gia Nam không? Em sợ chị đói, em cũng nấu cho chị một bát mì như thế này.”

Hạ Nghiên không nói gì, ngồi ở bên giường một cái ghế, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Cô bỗng nhiên nghĩ đến những gì mà cậu nói, từ rất lâu rất lâu rồi, có lẽ, là lần đầu tiên bắt gặp ánh mắt của chị.

Sự chia lìa mấy ngày nay làm cho cô hiểu được, cô cũng không hối hận khi mang cậu bé Cố Âm Thành mười sáu tuổi vào cuộc đời mình.

Có lẽ, tất cả mọi thứ đã được định sẵn.

Chờ sau khi Cố Âm Thành ăn mì xong, cô thu dọn xong hết mọi thứ, lại đến đứng cạnh cửa.

“Chị về đây.”

Cố Âm Thành nhẹ nhàng thở dài một tiếng: “Có lẽ chị phải giúp em một việc nữa rồi.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô nhìn cậu như có điều suy nghĩ, nhưng cũng không trả lời cậu.

Cậu khẽ cười một tiếng: “Em muốn tắm rửa, nhưng chân không thể đụng nước được, chị có thể đến giúp em một chút không?”

“Em muốn chị giúp em như thế nào?”

“Em có thể tự mình đi vào phòng tắm, chị cứ đơn giản là giúp em lấy vòi hoa sen xối là được, tránh chân em ra, sau khi tắm xong lại để em ngồi trên bồn cầu thay quần áo được rồi.”

Hạ Nghiên trầm mặc một hồi, cho rằng mọi chuyện đều hợp tình hợp lý nên đồng ý.

Khi cả hai vào phòng tắm, cô cảm thấy mình đồng ý quá vội vàng.

Cố Âm Thành cởi áo khoác ra, chỉ mặc một chiếc quần lót ngắn ngủi, đỡ vai cô, đặt chân bị thương sang khu vực khô ráo trong phòng tắm.

Hai người đứng ở bên trong vách ngăn bằng kính, khi cô cầm vòi sen xối nước ấm lên người cậu, nhìn thấy đường cong cơ bắp hoàn mỹ của cậu.

Ngày hôm đó, cô đã nhìn thấy nửa người dưới của cậu trong ký túc xá, và bây giờ là nửa người trên.

Làn da của cậu lộ ra màu mật khỏe mạnh, cơ ngực rắn chắc nhưng không nổi bật, cơ bụng rõ ràng, săn chắc mạnh mẽ, đường cong nhân ngư xinh đẹp hiện ra trước mắt cô.

Nước ấm làm ướt chiếc quần cotton của cậu, đường viền của phần dưới cơ thể hiện ra trước mặt cô.

Quần áo ướt đẫm kia phác họa hình dạng của cây côn thịt, cô nhớ lại ngày đó ở ký túc xá, cậu đã vòng tay cô như thế nào để giúp cậu an ủi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô vẫn còn nhớ rõ hình dạng của nó, vừa thô vừa dài, đầu tròn hếch lên, theo động tác trên tay cô dần to lên, run run.

Nghĩ tới đây, cô không khỏi sít chặt hai chân, ánh mắt cũng không dám dừng lại trên người cậu nữa, vội vàng cúi đầu nhìn chằm chằm gạch nền.

Rõ ràng nói là đơn giản xối thôi, Cố Âm Thành vì để kéo dài thời gian tắm rửa, lại cầm bông tắm vắt thêm sữa tắm, bôi lên người.

Hạ Nghiên nhìn những bọt trắng chồng chất dưới chân, nhớ tới ngày đó, cũng là chất lỏng màu trắng, từng luồng từng luồng phun trào vào lòng tay cô.

Cố Âm Thành trìu mến nhìn vành tai đỏ đến muốn rỉ máu của cô, kề sát khẽ thở dài.

“Nghiên Nghiên, em không lau lưng được.”

Vết đỏ kia nhanh chóng lan đến khuôn mặt, cô hít sâu một hơi, ra hiệu cho cậu vịn tay nắm trên cửa kính trước.

Cô đi vào phòng khách mang một cái ghế vào, bảo cậu ngồi xuống, nhận lấy bông tắm kia, đi ra sau lưng cậu chà lau.

Chờ khi cô quay lại, cảm giác hẳn là cậu đã tắm sạch sẽ rồi, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, thì cậu lại đột nhiên lên tiếng.

“Váy của chị ướt rồi kìa.”

Hạ Nghiên cúi đầu nhìn, không biết từ khi nào đã bị vòi sen bắn tung tóe, váy ngắn ướt một góc, cũng dính rất nhiều bọt trên bắp chân.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nửa Chỉ Cam

Số ký tự: 0