Nửa Chỉ Cam

Có muốn em giúp...

Nhiên Dư

2024-09-18 02:34:27

Editor: Gypsy

*

Cố Âm Thành bỗng nhiên đưa tay về phía trước, hai tay chống lên tường gạch men, vây cô giữa cậu và vách tường.

Cậu ngẩng đầu nhìn cô, đôi mắt đen nhánh, ánh mắt sâu thẳm, vững vàng khóa chặt cô lại.

“Có muốn em giúp chị tắm không? Chị gái.”

“Em định làm gì?”

Hạ Nghiên quay mặt sang một bên, không dám nhìn thẳng vào mắt cậu.

Cậu không nói gì, lấy vòi sen từ trong tay cô, vặn vòi rồng, nhắm cột nước vào bắp chân cô, một tay nhẹ nhàng vuốt ve.

Thân thể Hạ Nghiên run rẩy, trong làn nước ấm áp, động tác trên tay cậu vừa thong thả vừa nhẹ nhàng, vuốt ve bắp chân bóng loáng của cô, khiến cô không khỏi run rẩy.

Trên cửa kính nổi lên một tầng sương mỏng, bóng dáng hai người bên trong mông lung mơ hồ.

Tay cậu chậm rãi trượt đến mắt cá chân phải của cô, nhẹ nhàng nhấc lên, nắm trong tay.

“Chỗ này cũng có rất nhiều bọt này.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đầu ngón tay cậu lang thang giữa các ngón chân trắng như tuyết của cô, cô không sơn móng chân, trên móng lộ ra màu hồng nhạt, theo dòng nước ấm rửa sạch, toàn bộ bàn chân đều trở nên hồng hào.

Ngón tay của cậu xẹt qua giữa hai chân cô, có hơi ngứa, cô cắn chặt môi dưới.

Khi cậu buông xuống, ngón tay lại di chuyển dọc theo bắp chân cô, nắm lấy hốc chân phía sau đầu gối của cô.

Làn da ở đó mềm mại và nhạy cảm, bị cậu vuốt ve, ngực cô một trận rung động, chỉ có thể cắn chặt răng.

“Rửa sạch rồi.” cậu tắt nước, nhẹ giọng nói với cô.

Hạ Nghiên quay mặt lại, cúi đầu nhìn cậu.

Cậu để ngực trần, mái tóc đen ướt sũng mềm mại dán lên đầu cậu, chóp mũi còn có giọt nước trong suốt, con ngươi đen nhánh nhìn chằm chằm vào cô, biểu cảm dịu dàng đến mức làm người ta yêu thương.

“Nơi này bị ướt phải làm sao bây giờ?”

Cậu nhìn góc váy ướt đẫm của cô, hỏi: “Nếu không để em sẽ thổi cho chị nhé?”

“À, chị sẽ tự làm.” Cô muốn nhân cơ hội lấy máy sấy tóc này để thuận tiện đi ra ngoài.

Cô vừa nhấc chân lên thì dừng lại, bởi vì Cố Âm Thành rất nghiêm túc nhấc góc váy lên, cúi đầu thổi.

Cậu nói thổi, hóa ra là chỉ cái này à.

Hơi thở ấm áp trực tiếp xuyên qua đùi cô, thậm chí lan vào giữa hai chân, một trận sảng khoái tê dại tràn ra từ đó, cô đành phải nắm chặt lòng bàn tay mình.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Một bàn tay đưa ra sau giữ lấy vòng eo của cô, kéo về phía trước, lưng cô vẫn tựa vào vách tường, nhưng mông lại theo động tác của cậu, tiến về phía cậu.

Cậu vén váy cô lên, vẫn chuyên tâm thổi, giống như thật sự muốn giúp cô thổi khô váy vậy, nhưng cả hai đều biết điều đó là không có khả năng.

Rõ ràng là nên ngăn cản cậu lại, nhưng nghĩ đến ánh mắt vừa rồi của cậu, vừa yếu ớt vừa ỷ lại, cô lại nói không nên lời.

Không phải cô không giỏi từ chối người khác, chỉ là cô không giỏi từ chối cậu mà thôi.

Tiết tấu mệt nhọc này, khiến cô không khỏi nhắm chặt hai mắt, cho đến khi hô hấp của cậu càng ngày càng gần đùi cô hơn.

Khi cúi đầu lần nữa, nhìn khuôn mặt cậu đã cách giữa hai chân cô càng ngày càng gần, thậm chí là vén váy cô lên, dựa vào hết toàn bộ.

Rõ ràng biết cậu đang phạm sai lầm, nhưng cô lại vô lực ngăn cản cậu.

Lần này, hơi thở của cậu đều dồn hết vào giữa hai chân cô, xuyên qua quần lót mỏng manh.

“Đừng vậy mà…” Cô đè váy xuống, muốn tách cậu ra.

Cố Âm Thành vùi đầu vào giữa hai chân cô, khẽ cười: “Nơi này cũng ướt.”

Ngón trỏ cong lên nhẹ nhàng lướt qua giữa quần lót của cô, nơi đó sớm đã ướt đẫm.

Hạ Nghiên vô lực phản bác, vừa rồi khi giúp cậu tắm rửa, cô cũng đã động tình rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nửa Chỉ Cam

Số ký tự: 0