Nửa Chỉ Cam

Chương 45

Nhiên Dư

2024-09-18 02:34:27

Editor: Gypsy

*

Huyệt nhỏ của cô vừa ướt vừa chặt, cảm giác bị cô quấn chặt thật sự là quá tuyệt vời, cậu cũng không khỏi thở dốc.

Vòng eo cường tráng không ngừng đẩy mạnh lên, cả cây côn thịt tận tình cọ sát huyệt đạo của cô, lần lượt tiến sâu vào hoa tâm của cô.

Thời khắc cuối cùng, Hạ Nghiên bị khoái cảm mãnh liệt bao trùm, khóc lóc cầu xin cậu dừng lại, lại bị cậu đẩy cô lên, mang đến khoái cảm mãnh liệt hơn nữa.

Nước mắt cô tuôn rơi, dường như có từng đóa pháo hoa đang nở rộ trước mắt cô.

Dịch xuân đầm đìa cũng phun ra, xối lên quy đầu nhạy cảm của cậu, khoái cảm từ đốt sống đuôi vọt lên đỉnh đầu.

Toàn thân cậu run rẩy, hai tay liều mạng xoa bóp mông cô, toàn lực chạy nước rút vọt mạnh lên trên, phóng thích hết toàn bộ tinh dịch vào trong cơ thể cô.

Cả người Hạ Nghiên còn đang đắm chìm trong dư vị cao trào, nhỏ giọng nức nở, càng khơi dậy lòng yêu thương trong Cố Âm Thành.

Cậu vén mái tóc dài bên mặt cô, đặt lên trán cô một nụ hôn dịu dàng.

Từ tương lai đến hiện tại, khoảng thời gian ngược dòng năm năm, cuối cùng cậu đã bắt được ánh sáng của đời mình.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});




Chờ khi Hạ Nghiên tỉnh lại, Cố Âm Thành đã sớm không còn ở trong ký túc xá, cô không biết cậu đã rời đi từ khi nào.

Mở điện thoại lên, thấy tin nhắn mà cậu để lại cho cô.

「Tối nay có về nhà không? Em chờ chị.」

Cô ôm lấy hai đầu gối, ngồi trên giường ngơ ngác nhìn điện thoại di động thật lâu, nhưng vẫn không trả lời cậu.

Trong mối quan hệ này của họ, Cố Âm Thành trước sau vẫn luôn là người chủ động, còn cô luôn là người bị cậu thúc đẩy.

Khi cậu ở bên, cô không có cách nào kháng cự được, khi cậu không có ở đây, cô mới có thời gian để suy nghĩ.

Thời gian đã đúng mười giờ sáng, bên ngoài ánh mặt trời chói mắt rõ ràng, nhưng rèm cửa sổ kín mít không lộ ra một tia sáng, chỉ có đáy rèm ở chân tường mới có một vòng ánh sáng gợn sóng, yên lặng ở đó.

Do khi cậu rời đi, đã cẩn thận kéo rèm cửa lại.

Hạ Nghiên nhắm mắt lại, hít thở thật sâu, cô biết cậu rời đi là là để cho cô có khoảng thời gian suy nghĩ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô có thể cảm giác được rõ ràng cảm xúc nóng bỏng của cậu, nhưng cũng có thể cảm giác được cậu đang cho cô thời gian và không gian, để cô thỉnh thoảng có thể lui về một góc an toàn suy nghĩ về bước tiếp theo.

Nhưng nếu, cô ở trong góc đó quá lâu, cậu sẽ lại xuất hiện đúng lúc, kéo cô ra ngoài một lát.

Cậu sẽ dùng cái vẻ mặt yếu ớt vô tội đó ngắm nhìn cô, dùng giọng nói làm cô không cách nào từ chối, nhẹ nhàng kêu lên một câu.

Chị ơi.

Cậu có nét thành thục vượt tuổi, tay nghề thành thạo phong phú, còn có tình cảm ấm áp chân thành thuộc về thiếu niên mà cô không thể kháng cự nổi.

Hạ Nghiên xuống giường, đi vào phòng vệ sinh rửa mặt, cô nhìn mình trong gương, bộ đồ ngủ lụa hai mảnh, bên trong chỉ có dây treo, lộ ra da thịt trắng như tuyết trên ngực.

Chỉ là bây giờ, khắp nơi trên đó tràn ngập dấu vết hồng hồng tím tím, nhắc nhở sự phóng túng của cô đêm qua.

Cô cắn môi, nghĩ đến khi cậu chạy nước rút giữa hai chân cô, mồ hôi trong suốt lấp lánh trong bóng đêm, chảy xuôi trên làn da màu đồng của cậu.

Ngay cả trán cũng đổ đầy mồ hôi, cậu đỏ mắt, thần sắc có chút tàn nhẫn, im lặng chăm chú nhìn cô.

Hạ thể vẫn đang hung ác đi vào từng chút một, mồ hôi run rẩy theo động tác của cậu, cuối cùng rơi trên người cô từng giọt từng giọt.

Mặt lại đỏ lên lần nữa, cô hứng một ít nước lạnh vỗ lên mặt, mới bình tĩnh hơn một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nửa Chỉ Cam

Số ký tự: 0