Chương 8
Nhiên Dư
2024-09-18 02:34:27
Editor: Gypsy
*
Vừa nãy khi Hạ Nghiên ở bãi đậu xe chờ cậu, đã đi siêu thị trong trung tâm thương mại mua đồ ăn trước.
“Tôm sốt cà, cá tuyết sốt xoài, cải thìa xào nấm hương.”
Cố Âm Thành xắn ống tay áo lên, liệt kê lần lượt mấy tên món ăn cho bữa tối ra.
Hạ Nghiên hơi sửng sốt một chút, từ sau khi ở cùng Cố Âm Thành, chính cậu là người nấu ăn, từ nhỏ cậu đã quen làm, tài nấu nướng cũng không tệ lắm.
Nhưng mấy tháng nay, tài nấu nướng của cậu lại tiến bộ mấy bậc, món ăn còn xịn xò cao cấp hơn so với trước, hơn nữa còn rất hợp khẩu vị của cô.
Hạ Nghiên nghĩ thầm, có phải gần đây cậu đã dành một phần thời gian học tập của mình để nghiên cứu nấu ăn không?
Cô nghĩ lại, lại cảm thấy không đúng, việc học tập gần đây của Cố Âm Thành cũng rất tiến bộ, vốn từ vựng tiếng cậu cũng tăng mạnh.
Hình như, đã bắt đầu từ một tháng trước.
Cô nhìn tấm lưng rộng lớn của cậu, dáng người cậu cũng có vẻ trưởng thành chững chạc hơn trước, nhưng đôi khi vẫn có chút hoạt bát lơ đãng này.
Thuộc về sự hoạt bát của các nam sinh trung học.
Nam sinh trung học, nghĩ đến đây, mặt cô hơi nóng lên.
Cô có một nhóm nhỏ, bên trong là chị em trời nam đất bắc, bởi vì cùng xem một tập phim máu chó nào đó mà kết bạn nhau.
Mọi người trước giờ chưa từng gặp mặt, nói năng không biết giữ mồm giữ miệng, không che dấu chút nào.
Lần trước là một vị chị em nói mình đang hẹn hò với một học sinh cấp ba, bên dưới có một loạt chữ, ai cũng nói, học sinh cấp ba mười tám tuổi cứng như kim cương.
Cố tình Hạ Nghiên lại là giáo viên trung học, đối mặt với một đám nam sinh trung học mười bảy mười tám tuổi.
Hơn nữa, có một cậu bé trung học trong gia đình cô.
Em trai cô.
Ăn cơm tối xong, lúc cô rửa chén, nghe thấy Cố Âm Thành gọi điện thoại ngoài ban công, nói chuyện vui vẻ, còn nói đến rạp chiếu phim gì đó.
Chờ khi cậu trở lại, vừa đóng cửa ban công xong, đúng lúc đối diện với ánh mắt dò hỏi Hạ Nghiên.
Lợi ích của nhà bếp mở là mọi người trong phòng khách có thể tham gia bất cứ lúc nào.
Cậu chậm rãi đi tới: “Em và Chu Khải nói rồi, đến lúc đó em và Bạch Vi đều sẽ không đi, tạo cơ hội cho cậu ta.”
Mày liễu Hạ Nghiên khẽ nhướng lên: “Vậy em và Bạch Vi tự mình xem?”
“Không.” Cố Âm Thành nở nụ cười: “Nếu không chị xem với em đi.”
“Chị vẫn chưa xem phần đầu.” Hạ Nghiên nhỏ giọng lầm bẩm.
Cố Âm Thành đem mâm bát vừa rửa sạch của cô, cất vào tủ: “Vậy lát nữa em cùng chị xem phần đầu.”
Hạ Nghiên ngẫm lại, hôm nay trùng hợp là thứ sáu, giờ dạy phụ đạo quản lý khá nghiêm ngặt, trường học thứ bảy và chủ nhật đều là ngày nghỉ, ngủ muộn một chút cũng không sao.
Cố Âm Thành làm xong bài tập, đã mười giờ, cậu gọi Hạ Nghiên vào phòng khách.
Cậu lấy điện thoại di động mở nguồn phim, chiếu màn hình trên TV trong phòng khách, hai người ngồi trên thảm trước sofa nhìn lên.
Vào đầu xuân, đêm vẫn còn rất mát mẻ, cô quấn mình trong một tấm chăn mỏng.
Giống như thường ngày, nhìn nhìn, chân Cố Âm Thành cũng duỗi vào.
Cậu điều chỉnh phiên bản tiếng cậu không kiểm duyệt, bên trong có không ít cảnh quay đầy cuồng nhiệt của nam nữ chính.
Ngoại trừ hôn môi, hai người thậm chí còn cởi quần áo vuốt ve, trong khoảng thời gian ngắn, âm thanh ám muội vang vọng cả phòng.
Hạ Nghiên ngượng ngùng dời mắt, khóe mắt bắt gặp Cố Âm Thành đang nhìn cô.
Ánh mắt của cậu rất sâu thẳm, trong ánh sáng màn hình lúc sáng lúc tối, giống như một con thú nhỏ ẩn nấp, đang theo dõi chặt chẽ con mồi của mình, tùy thời chuẩn bị vồ mồi.
*
Vừa nãy khi Hạ Nghiên ở bãi đậu xe chờ cậu, đã đi siêu thị trong trung tâm thương mại mua đồ ăn trước.
“Tôm sốt cà, cá tuyết sốt xoài, cải thìa xào nấm hương.”
Cố Âm Thành xắn ống tay áo lên, liệt kê lần lượt mấy tên món ăn cho bữa tối ra.
Hạ Nghiên hơi sửng sốt một chút, từ sau khi ở cùng Cố Âm Thành, chính cậu là người nấu ăn, từ nhỏ cậu đã quen làm, tài nấu nướng cũng không tệ lắm.
Nhưng mấy tháng nay, tài nấu nướng của cậu lại tiến bộ mấy bậc, món ăn còn xịn xò cao cấp hơn so với trước, hơn nữa còn rất hợp khẩu vị của cô.
Hạ Nghiên nghĩ thầm, có phải gần đây cậu đã dành một phần thời gian học tập của mình để nghiên cứu nấu ăn không?
Cô nghĩ lại, lại cảm thấy không đúng, việc học tập gần đây của Cố Âm Thành cũng rất tiến bộ, vốn từ vựng tiếng cậu cũng tăng mạnh.
Hình như, đã bắt đầu từ một tháng trước.
Cô nhìn tấm lưng rộng lớn của cậu, dáng người cậu cũng có vẻ trưởng thành chững chạc hơn trước, nhưng đôi khi vẫn có chút hoạt bát lơ đãng này.
Thuộc về sự hoạt bát của các nam sinh trung học.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nam sinh trung học, nghĩ đến đây, mặt cô hơi nóng lên.
Cô có một nhóm nhỏ, bên trong là chị em trời nam đất bắc, bởi vì cùng xem một tập phim máu chó nào đó mà kết bạn nhau.
Mọi người trước giờ chưa từng gặp mặt, nói năng không biết giữ mồm giữ miệng, không che dấu chút nào.
Lần trước là một vị chị em nói mình đang hẹn hò với một học sinh cấp ba, bên dưới có một loạt chữ, ai cũng nói, học sinh cấp ba mười tám tuổi cứng như kim cương.
Cố tình Hạ Nghiên lại là giáo viên trung học, đối mặt với một đám nam sinh trung học mười bảy mười tám tuổi.
Hơn nữa, có một cậu bé trung học trong gia đình cô.
Em trai cô.
Ăn cơm tối xong, lúc cô rửa chén, nghe thấy Cố Âm Thành gọi điện thoại ngoài ban công, nói chuyện vui vẻ, còn nói đến rạp chiếu phim gì đó.
Chờ khi cậu trở lại, vừa đóng cửa ban công xong, đúng lúc đối diện với ánh mắt dò hỏi Hạ Nghiên.
Lợi ích của nhà bếp mở là mọi người trong phòng khách có thể tham gia bất cứ lúc nào.
Cậu chậm rãi đi tới: “Em và Chu Khải nói rồi, đến lúc đó em và Bạch Vi đều sẽ không đi, tạo cơ hội cho cậu ta.”
Mày liễu Hạ Nghiên khẽ nhướng lên: “Vậy em và Bạch Vi tự mình xem?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Không.” Cố Âm Thành nở nụ cười: “Nếu không chị xem với em đi.”
“Chị vẫn chưa xem phần đầu.” Hạ Nghiên nhỏ giọng lầm bẩm.
Cố Âm Thành đem mâm bát vừa rửa sạch của cô, cất vào tủ: “Vậy lát nữa em cùng chị xem phần đầu.”
Hạ Nghiên ngẫm lại, hôm nay trùng hợp là thứ sáu, giờ dạy phụ đạo quản lý khá nghiêm ngặt, trường học thứ bảy và chủ nhật đều là ngày nghỉ, ngủ muộn một chút cũng không sao.
Cố Âm Thành làm xong bài tập, đã mười giờ, cậu gọi Hạ Nghiên vào phòng khách.
Cậu lấy điện thoại di động mở nguồn phim, chiếu màn hình trên TV trong phòng khách, hai người ngồi trên thảm trước sofa nhìn lên.
Vào đầu xuân, đêm vẫn còn rất mát mẻ, cô quấn mình trong một tấm chăn mỏng.
Giống như thường ngày, nhìn nhìn, chân Cố Âm Thành cũng duỗi vào.
Cậu điều chỉnh phiên bản tiếng cậu không kiểm duyệt, bên trong có không ít cảnh quay đầy cuồng nhiệt của nam nữ chính.
Ngoại trừ hôn môi, hai người thậm chí còn cởi quần áo vuốt ve, trong khoảng thời gian ngắn, âm thanh ám muội vang vọng cả phòng.
Hạ Nghiên ngượng ngùng dời mắt, khóe mắt bắt gặp Cố Âm Thành đang nhìn cô.
Ánh mắt của cậu rất sâu thẳm, trong ánh sáng màn hình lúc sáng lúc tối, giống như một con thú nhỏ ẩn nấp, đang theo dõi chặt chẽ con mồi của mình, tùy thời chuẩn bị vồ mồi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro