Lén Lút Hẹn Hò
Nhiên Dư
2024-09-18 02:34:27
Editor: Gypsy
*
Trên đường lái xe trở về tiểu khu, Hạ Nghiên vẫn luôn suy nghĩ chuyện của Cố Âm Thành và Bạch Vi.
Cố Âm Thành đến Gia Nam được hơn một năm, bây giờ là học kỳ hai cấp ba, thiếu niên mười bảy tuổi có khả năng thích ứng rất mạnh, hiện tại cậu đã hoàn toàn quen với tiết tấu học tập của trường cấp 2 rồi.
Cậu học rất giỏi, ngoại trừ tiếng Anh hơi yếu một chút, các môn học khác đều có thể lọt vào top 5.
May mà, Hạ Nghiên vừa vặn là giáo viên tiếng cậu, không tránh khỏi thường xuyên mở bếp nhỏ cho cậu.
Trong hai năm qua, chính sách dân số của Gia Nam tương đối lỏng lẻo.
Hơn nửa năm sau khi Cố Âm Thành đến Gia Nam, Hạ Nghiên đã chuyển một căn nhà khác của nhà họ Hạ sang tên cho cậu, chính thức dời hộ khẩu của cậu ra khỏi huyện Diệp.
Đến lúc này, Cố Âm Thành và nhà họ Cố hoàn toàn không còn quan hệ gì nữa.
Chỉ có cái họ Cố này, dù sao tên của cậu cũng là do năm đó ba Hạ đặt cho.
Giống như lúc trước ở huyện Diệp, có Diệp Dung Tú thương nhớ Cố Âm Thành, cậu vừa đến trường trung học số 2 Gia Nam, đã thu hút sự chú ý bởi gương mặt tuấn tú và vóc dáng cao ráo.
Bài viết về cậu trên Tieba đã leo lên vô số tầng, Bạch Vi cũng là một trong những người hâm mộ của cậu.
Điều Hạ Nghiên lo lắng không phải không có lý, với diện mạo như Bạch Vi, con bé không đủ làm hoa khôi trường, nhưng lại dư sức làm hoa khôi của lớp.
Thành tích học tập của con bé cũng tốt, hai người một trước một sau, thường xuyên tiếp xúc, không cân bằng sẽ nảy sinh tình cảm gì đó.
Hơn nữa, họ còn lén lút hẹn hò.
Nghĩ tới đây, mi tâm Hạ Nghiên hơi nhíu lại.
Cô lái xe và hỏi: “Em định xem phim nào?”
Cố Âm Thành nói tên của bộ phim, là một bộ phim công nghiệp lớn của Hollywood, series 2 của loạt phim.
Hạ Nghiên không nói gì, nhìn thẳng về phía trước không chớp mắt.
Cố Âm Thành ghé mắt nhìn cô, thấy cô mím chặt khóe môi, mi tâm nhíu lại, không khỏi cười khẽ một tiếng.
“Em vẫn nên nhận thôi, thật ra là Chu Khải muốn theo đuổi Triệu Oanh Ca, sợ chỉ có hai người quá xấu hổ, nên mới gọi hai bọn em.”
Khóe mắt Hạ Nghiên đảo qua Cố Âm Thành, Chu Khải muốn theo đuổi Triệu Oanh Ca, còn Bạch Vi thì sao?
“Thật ra, chị không tán đồng việc yêu đương khi còn đang học trung học…”
“Em nói cho chị rồi, dù bất cứ giá nào chị không được để cho các giáo viên khác biết được chuyện này.” Cố Âm Thành nhẹ nhàng cắt ngang cô.
“Chị cũng không phải chủ nhiệm lớp bọn em, chỉ cần chị quan tâm tới em là được rồi, chuyện của người khác em cảm thấy không cần phải để ý.”
Hạ Nghiên có chút không phục: “Vậy em đừng quên chuyện hứa với chị đó.”
Cố Âm Thành im lặng nhìn mặt cô một hồi, mới lên tiếng.
“Đã rõ, thưa chị.”
Hai người trở lại tiểu khu, đi thẳng lên lầu từ bãi đậu xe.
Căn phòng hiện tại họ đang ở, vừa vặn là căn dưới danh nghĩa của Cố Âm Thành, cách trường số 2 cũng tương đối gần.
Ba phòng ngủ hai phòng khách và hai phòng vệ sinh, hai người mỗi người một phòng, còn có một phòng làm thư phòng.
Về đến nhà, theo thường lệ là Hạ Nghiên rửa rau thái rau, Cố Âm Thành đến nấu ăn.
Một năm trước, Cố Âm Thành ở chung với cô còn hơi câu nệ, nhưng dù sao khoảng cách tuổi tác của hai người cũng không quá lớn, từ từ cũng thả lỏng.
Hai người bây giờ quen thuộc đến mức như thể họ đã lớn lên cùng nhau vậy.
“Mua đồ ăn làm món gì vậy?” Cố Âm Thành tiến lại gần nhìn thoáng qua.
“Mấy thứ đều mua theo tin nhắn của em, tôm cỡ lớn, cà chua, hành tây, cá tuyết, xoài, cải thìa…”
*
Trên đường lái xe trở về tiểu khu, Hạ Nghiên vẫn luôn suy nghĩ chuyện của Cố Âm Thành và Bạch Vi.
Cố Âm Thành đến Gia Nam được hơn một năm, bây giờ là học kỳ hai cấp ba, thiếu niên mười bảy tuổi có khả năng thích ứng rất mạnh, hiện tại cậu đã hoàn toàn quen với tiết tấu học tập của trường cấp 2 rồi.
Cậu học rất giỏi, ngoại trừ tiếng Anh hơi yếu một chút, các môn học khác đều có thể lọt vào top 5.
May mà, Hạ Nghiên vừa vặn là giáo viên tiếng cậu, không tránh khỏi thường xuyên mở bếp nhỏ cho cậu.
Trong hai năm qua, chính sách dân số của Gia Nam tương đối lỏng lẻo.
Hơn nửa năm sau khi Cố Âm Thành đến Gia Nam, Hạ Nghiên đã chuyển một căn nhà khác của nhà họ Hạ sang tên cho cậu, chính thức dời hộ khẩu của cậu ra khỏi huyện Diệp.
Đến lúc này, Cố Âm Thành và nhà họ Cố hoàn toàn không còn quan hệ gì nữa.
Chỉ có cái họ Cố này, dù sao tên của cậu cũng là do năm đó ba Hạ đặt cho.
Giống như lúc trước ở huyện Diệp, có Diệp Dung Tú thương nhớ Cố Âm Thành, cậu vừa đến trường trung học số 2 Gia Nam, đã thu hút sự chú ý bởi gương mặt tuấn tú và vóc dáng cao ráo.
Bài viết về cậu trên Tieba đã leo lên vô số tầng, Bạch Vi cũng là một trong những người hâm mộ của cậu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Điều Hạ Nghiên lo lắng không phải không có lý, với diện mạo như Bạch Vi, con bé không đủ làm hoa khôi trường, nhưng lại dư sức làm hoa khôi của lớp.
Thành tích học tập của con bé cũng tốt, hai người một trước một sau, thường xuyên tiếp xúc, không cân bằng sẽ nảy sinh tình cảm gì đó.
Hơn nữa, họ còn lén lút hẹn hò.
Nghĩ tới đây, mi tâm Hạ Nghiên hơi nhíu lại.
Cô lái xe và hỏi: “Em định xem phim nào?”
Cố Âm Thành nói tên của bộ phim, là một bộ phim công nghiệp lớn của Hollywood, series 2 của loạt phim.
Hạ Nghiên không nói gì, nhìn thẳng về phía trước không chớp mắt.
Cố Âm Thành ghé mắt nhìn cô, thấy cô mím chặt khóe môi, mi tâm nhíu lại, không khỏi cười khẽ một tiếng.
“Em vẫn nên nhận thôi, thật ra là Chu Khải muốn theo đuổi Triệu Oanh Ca, sợ chỉ có hai người quá xấu hổ, nên mới gọi hai bọn em.”
Khóe mắt Hạ Nghiên đảo qua Cố Âm Thành, Chu Khải muốn theo đuổi Triệu Oanh Ca, còn Bạch Vi thì sao?
“Thật ra, chị không tán đồng việc yêu đương khi còn đang học trung học…”
“Em nói cho chị rồi, dù bất cứ giá nào chị không được để cho các giáo viên khác biết được chuyện này.” Cố Âm Thành nhẹ nhàng cắt ngang cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Chị cũng không phải chủ nhiệm lớp bọn em, chỉ cần chị quan tâm tới em là được rồi, chuyện của người khác em cảm thấy không cần phải để ý.”
Hạ Nghiên có chút không phục: “Vậy em đừng quên chuyện hứa với chị đó.”
Cố Âm Thành im lặng nhìn mặt cô một hồi, mới lên tiếng.
“Đã rõ, thưa chị.”
Hai người trở lại tiểu khu, đi thẳng lên lầu từ bãi đậu xe.
Căn phòng hiện tại họ đang ở, vừa vặn là căn dưới danh nghĩa của Cố Âm Thành, cách trường số 2 cũng tương đối gần.
Ba phòng ngủ hai phòng khách và hai phòng vệ sinh, hai người mỗi người một phòng, còn có một phòng làm thư phòng.
Về đến nhà, theo thường lệ là Hạ Nghiên rửa rau thái rau, Cố Âm Thành đến nấu ăn.
Một năm trước, Cố Âm Thành ở chung với cô còn hơi câu nệ, nhưng dù sao khoảng cách tuổi tác của hai người cũng không quá lớn, từ từ cũng thả lỏng.
Hai người bây giờ quen thuộc đến mức như thể họ đã lớn lên cùng nhau vậy.
“Mua đồ ăn làm món gì vậy?” Cố Âm Thành tiến lại gần nhìn thoáng qua.
“Mấy thứ đều mua theo tin nhắn của em, tôm cỡ lớn, cà chua, hành tây, cá tuyết, xoài, cải thìa…”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro