Chuẩn bị
Gấu Trúc Nhỏ Thích Yên Tĩnh
2024-09-11 16:35:05
Sáng hôm theo như bình thường, Phù Hoa giúp đỡ Tứ gia mặc triều phục, sau đó cả hai cùng ăn cơm. Ăn xong
Tứ gia thì nên triều còn nàng thì đi chuẩn bị cho bữa tiệc.
Đầu tiên nàng đến tìm Trương ma ma để hỏi ý kiến của bà ấy về tiết mục biểu diễn trong bữa tiệc. Vừa vào phòng, nàng thấy ma ma đang ngồi nói chuyện cùng với Vân Cẩm .
"Trương ma ma hảo, mới sáng sớm đã đến làm phiền mong ma ma không trách."
Trương ma ma thấy nàng đến thì cũng vui vẻ tiếp đón :
" Phù Hoa cứ nói đùa. Ta nào nỡ trách phạt cô. Cô thường xuyên đến đây nói chuyện ta còn vui ấy chứ trách cái gì. "
Phù Hoa thấy Trương ma ma nói thế thì cảm thấy ấm áp hơn. Nàng có thể thoải mái nói ra ý tưởng của mình với bà :
" Vậy đến lúc đó Trương ma ma đừng chê Phù Hoa phiền là được "
Vân Cấm thấy hai người bên cạnh nói chuyện vui vẻ bỏ quên cô nàng bèn lên tiếng lấy lại sự tồn tại.
" Phù Hoa sáng sớm cô đến đây có việc gì vậy?"
Phù Hoa nghe Vân Cẩm hỏi thì cũng nói ra mục đích của mình.
" Hôm nay tôi đến muốn thương lượng với ma ma về việc tiết mục biểu diễn trong bữa tiệc. "
Trương ma ma thấy nàng nói thế biết nàng chắc là có ý tưởng gì đó bèn nói :
" Phù Hoa cô có ý tưởng gì mới à ? Mọi năm rất nhiều tiết mục đã cũ đều được biểu diễn lại, mọi người xem đến nhàm chán luôn. Cô có ý tưởng gì mới thì mau nói ra. "
"Đúng thế, mấy tiết mục cũ ta nghe xong toàn buồn ngủ thôi. "
Phù Hoa thấy hai người trước mặt thế thì cũng nhanh chóng nói ra ý tưởng của mình :
" Tôi định sẽ hát một bài hát mới vào hôm đó. Bài hát này là bài tôi mới nghĩ ra. Mọi người nghe thử xem có phù hợp không, có cần chỉnh sửa gì không nhé. "
Sau đó Phù Hoa hát bài hát đó trước mặt hai người. Hát xong, nàng nhìn thấy trước mắt là hai con người đang ngẩn ngơ vẫn còn chìm trong bài hát vừa rồi. Nàng bèn lên tiếng gọi tỉnh hai người đó :
"Trương ma ma, Vân Cẩm hai người thấy tiết mục này thế nào ? Có cần chỉnh sửa gì không ?"
Hai người được tiếng gọi của Vân Cẩm giúp thoát ra khỏi dư âm lúc nãy. Trương ma ma cười tươi nói với nàng :
" Hay , bài hát này rất phù hợp với bữa tiệc. Vừa mới mẻ lại còn cảm xúc. Phù Hoa cô thật thông minh. "
"Đúng thế, cô hát hay thật. Nếu mà cô mặc thêm một chiếc váy màu đỏ nữa thì càng đẹp hơn. "
Phù Hoa nghe hai người trước mặt khen mình như thế thì cảm thấy ngại vô cùng. Nhưng biết được rằng bài hát này phù hợp thì cũng yên tâm hơn. Thế là nàng đã chuẩn bị xong được một thứ.
" Hai người khen quá lời rồi. "
" Không quá lời, bài hát này thật sự rất hay. Hay từ giọng hát đến ngôn từ và cảm xúc. "(
Trương ma ma thấy nàng ngại nhưng vẫn nói ra.
" Cám ơn ma ma đã khen ."
Vân Cẩm ngồi bên cạnh gật gù đồng ý với lời mẹ nàng nói. Xong nàng hỏi tiếp:
" Phù Hoa cô định trang trí bữa tiệc thế nào ?"
Phù Hoa cũng lên tiếng trả lời :
"Tôi định tổ chức tiệc ở ngoài hoa viên, dùng đèn lồng để trang trí thêm."
Vân Cẩm và Trương ma ma ngạc nhiên trước ý tưởng của nàng :
"Ý tưởng rất mới nhưng lại không làm mất quy củ. Được ta ủng hộ cô."
" Phù Hoa, để ta giúp cô làm đèn lồng, ta làm đèn lồng rất tốt đó. "
Nhận được sự ủng hộ của Trương ma ma, nàng rất vui. Lại nghe Vân Cẩm nói thế, nàng không khách khí nói :
"Được vậy nhờ cô. Cô giúp ta chuẩn bị thêm nhiều thanh tre mỏng để làm nhiều đèn lồng khác nhau. Thêm nhiều giấy màu nữa nhé. Buổi chiều ta đến chỗ cô. Hai chúng ta cùng làm. "
" Được để ta đi chuẩn bị ngay. "
Vân Cẩm bỏ lại nàng và Trương ma ma ngồi ở trong phòng còn cô ấy thì chạy đi chuẩn bị đồ. Thấy cũng đã xong việc ở đây lên nàng cũng xin phép Trương ma ma rồi ra về.
Sau khi ra khỏi phòng của Trương ma ma, Phù Hoa đi tìm Tô công công. Bây giờ đã có ý tưởng, nàng cần ông giúp đỡ chuẩn bị.
Nàng gặp Tô công công ở trên đường đi, nàng tiến đến, hành lễ rồi nói:
" Tô công công hảo, nô tì đang định đi tìm ông đây. May mắn gặp ông ở đây luôn. "
Tô Bồi Thịnh thấy nàng thì cũng hài hòa đáp lời. Không hề coi thường nha hoàn nhỏ bé trước mắt, hơn nữa còn có phần kính trọng.
" Phù Hoa cô nương hảo, không biết cô tìm ta có việc gì cần giúp. "
Phù Hoa thấy thế cũng nói ra những gì nàng cần chuẩn bị. Nghe xong Tô Bồi Thịnh sảng khoái đáp ứng luôn, nói sẽ chuẩn bị sớm nhất có thể cho nàng.
Xong việc ở chỗ Tô công công, Phù Hoa tiện đường đi đến hoa viên luôn. Đến nơi, nàng thấy cây cối xung quanh đã mọc tốt hơn lúc trước nhiều mặc dù đang mùa đông. Hoa cúc trong vườn xung quanh đình nghỉ mọc rất tốt.
Rất nhiều hoa đã nở rộ, cũng có nhiều bông vẫn còn e ấp , trên những bông hoa còn vương ít sương sớm và tuyết. Tạo lên vẻ đẹp khác thường. Như thế càng tốt, cảnh đẹp thế này thì nàng không cần chỉnh sửa gì thêm.
Cộng thêm đình nghỉ ngơi này rất rộng, đủ để tổ chức tiệc cho ngần ấy người đó.
Tứ gia thì nên triều còn nàng thì đi chuẩn bị cho bữa tiệc.
Đầu tiên nàng đến tìm Trương ma ma để hỏi ý kiến của bà ấy về tiết mục biểu diễn trong bữa tiệc. Vừa vào phòng, nàng thấy ma ma đang ngồi nói chuyện cùng với Vân Cẩm .
"Trương ma ma hảo, mới sáng sớm đã đến làm phiền mong ma ma không trách."
Trương ma ma thấy nàng đến thì cũng vui vẻ tiếp đón :
" Phù Hoa cứ nói đùa. Ta nào nỡ trách phạt cô. Cô thường xuyên đến đây nói chuyện ta còn vui ấy chứ trách cái gì. "
Phù Hoa thấy Trương ma ma nói thế thì cảm thấy ấm áp hơn. Nàng có thể thoải mái nói ra ý tưởng của mình với bà :
" Vậy đến lúc đó Trương ma ma đừng chê Phù Hoa phiền là được "
Vân Cấm thấy hai người bên cạnh nói chuyện vui vẻ bỏ quên cô nàng bèn lên tiếng lấy lại sự tồn tại.
" Phù Hoa sáng sớm cô đến đây có việc gì vậy?"
Phù Hoa nghe Vân Cẩm hỏi thì cũng nói ra mục đích của mình.
" Hôm nay tôi đến muốn thương lượng với ma ma về việc tiết mục biểu diễn trong bữa tiệc. "
Trương ma ma thấy nàng nói thế biết nàng chắc là có ý tưởng gì đó bèn nói :
" Phù Hoa cô có ý tưởng gì mới à ? Mọi năm rất nhiều tiết mục đã cũ đều được biểu diễn lại, mọi người xem đến nhàm chán luôn. Cô có ý tưởng gì mới thì mau nói ra. "
"Đúng thế, mấy tiết mục cũ ta nghe xong toàn buồn ngủ thôi. "
Phù Hoa thấy hai người trước mặt thế thì cũng nhanh chóng nói ra ý tưởng của mình :
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Tôi định sẽ hát một bài hát mới vào hôm đó. Bài hát này là bài tôi mới nghĩ ra. Mọi người nghe thử xem có phù hợp không, có cần chỉnh sửa gì không nhé. "
Sau đó Phù Hoa hát bài hát đó trước mặt hai người. Hát xong, nàng nhìn thấy trước mắt là hai con người đang ngẩn ngơ vẫn còn chìm trong bài hát vừa rồi. Nàng bèn lên tiếng gọi tỉnh hai người đó :
"Trương ma ma, Vân Cẩm hai người thấy tiết mục này thế nào ? Có cần chỉnh sửa gì không ?"
Hai người được tiếng gọi của Vân Cẩm giúp thoát ra khỏi dư âm lúc nãy. Trương ma ma cười tươi nói với nàng :
" Hay , bài hát này rất phù hợp với bữa tiệc. Vừa mới mẻ lại còn cảm xúc. Phù Hoa cô thật thông minh. "
"Đúng thế, cô hát hay thật. Nếu mà cô mặc thêm một chiếc váy màu đỏ nữa thì càng đẹp hơn. "
Phù Hoa nghe hai người trước mặt khen mình như thế thì cảm thấy ngại vô cùng. Nhưng biết được rằng bài hát này phù hợp thì cũng yên tâm hơn. Thế là nàng đã chuẩn bị xong được một thứ.
" Hai người khen quá lời rồi. "
" Không quá lời, bài hát này thật sự rất hay. Hay từ giọng hát đến ngôn từ và cảm xúc. "(
Trương ma ma thấy nàng ngại nhưng vẫn nói ra.
" Cám ơn ma ma đã khen ."
Vân Cẩm ngồi bên cạnh gật gù đồng ý với lời mẹ nàng nói. Xong nàng hỏi tiếp:
" Phù Hoa cô định trang trí bữa tiệc thế nào ?"
Phù Hoa cũng lên tiếng trả lời :
"Tôi định tổ chức tiệc ở ngoài hoa viên, dùng đèn lồng để trang trí thêm."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vân Cẩm và Trương ma ma ngạc nhiên trước ý tưởng của nàng :
"Ý tưởng rất mới nhưng lại không làm mất quy củ. Được ta ủng hộ cô."
" Phù Hoa, để ta giúp cô làm đèn lồng, ta làm đèn lồng rất tốt đó. "
Nhận được sự ủng hộ của Trương ma ma, nàng rất vui. Lại nghe Vân Cẩm nói thế, nàng không khách khí nói :
"Được vậy nhờ cô. Cô giúp ta chuẩn bị thêm nhiều thanh tre mỏng để làm nhiều đèn lồng khác nhau. Thêm nhiều giấy màu nữa nhé. Buổi chiều ta đến chỗ cô. Hai chúng ta cùng làm. "
" Được để ta đi chuẩn bị ngay. "
Vân Cẩm bỏ lại nàng và Trương ma ma ngồi ở trong phòng còn cô ấy thì chạy đi chuẩn bị đồ. Thấy cũng đã xong việc ở đây lên nàng cũng xin phép Trương ma ma rồi ra về.
Sau khi ra khỏi phòng của Trương ma ma, Phù Hoa đi tìm Tô công công. Bây giờ đã có ý tưởng, nàng cần ông giúp đỡ chuẩn bị.
Nàng gặp Tô công công ở trên đường đi, nàng tiến đến, hành lễ rồi nói:
" Tô công công hảo, nô tì đang định đi tìm ông đây. May mắn gặp ông ở đây luôn. "
Tô Bồi Thịnh thấy nàng thì cũng hài hòa đáp lời. Không hề coi thường nha hoàn nhỏ bé trước mắt, hơn nữa còn có phần kính trọng.
" Phù Hoa cô nương hảo, không biết cô tìm ta có việc gì cần giúp. "
Phù Hoa thấy thế cũng nói ra những gì nàng cần chuẩn bị. Nghe xong Tô Bồi Thịnh sảng khoái đáp ứng luôn, nói sẽ chuẩn bị sớm nhất có thể cho nàng.
Xong việc ở chỗ Tô công công, Phù Hoa tiện đường đi đến hoa viên luôn. Đến nơi, nàng thấy cây cối xung quanh đã mọc tốt hơn lúc trước nhiều mặc dù đang mùa đông. Hoa cúc trong vườn xung quanh đình nghỉ mọc rất tốt.
Rất nhiều hoa đã nở rộ, cũng có nhiều bông vẫn còn e ấp , trên những bông hoa còn vương ít sương sớm và tuyết. Tạo lên vẻ đẹp khác thường. Như thế càng tốt, cảnh đẹp thế này thì nàng không cần chỉnh sửa gì thêm.
Cộng thêm đình nghỉ ngơi này rất rộng, đủ để tổ chức tiệc cho ngần ấy người đó.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro