Trâm cài
Gấu Trúc Nhỏ Thích Yên Tĩnh
2024-09-11 16:35:05
Cảm thấy hài lòng về không gian tổ chức bữa tiệc xong. Phù Hoa định tiếp tục đi chuẩn bị những thứ khác nhưng nghĩ đến lúc này đã trưa rồi. Tứ gia chắc cũng đã về Tứ nghi đường. Nàng nghĩ nàng lên quay lại đó trước. Nàng không muốn Tứ gia phải đợi nàng giống như hôm qua. Thế là nàng cất bước nhanh chóng trở về Tứ nghi đường.
Về đến nơi thì thấy Tứ gia đã ở trong phòng. Nàng vừa bước vào phòng thì đã nghe thấy Tứ gia nói:
"Lại đây."
Phù Hoa nhanh chóng bước đến gần Tứ gia.
"Tứ gia an ."
Dận Chân đưa chiếc hộp trong tay cho nàng. Phù Hoa nhận chiếc hộp mà tò mò không biết Tứ gia đưa cho mình cái gì. Không lẽ là điểm tâm.
Thấy nàng tò mò, Dận Chân cũng không làm khó, kêu nàng mở ra
" Mở ra đi. Đây là quà ta tặng nàng."
"Quà ạ. Không biết Tứ gia tặng nô tì nhân dịp gì ạ. "
Vừa nói nàng vừa mở chiếc hộp trên tay ra. Bên trong là một cây trâm cài tóc bằng ngọc phỉ thúy trong suốt được điêu khắc điểm xuyến bằng hình hoa mai đỏ. Nhìn thôi cũng thấy món quà này giá trị vô cùng. Phù Hoa liền nói :
"Nô tì không thể nhận món quà quý giá này đâu ạ. "
Dận Chân thấy nàng từ chối không nhận thì nhíu mày nói :
" Ta tặng thì nàng nhận đi. Ta thấy nó hợp với nàng nên mới tặng. Món đồ này không giá trị lắm nên nàng yên tâm nhận. "
Quan sát sắc mặt của Tứ gia một hồi, nàng nghĩ Tứ gia không muốn nàng làm mất mặt ở trong bữa tiệc nên mới tặng nàng. Phù Hoa hiểu thế liền vui vẻ cảm ơn chàng :
" Cảm ơn Tứ gia , nô tì rất thích món quà này. Nhất định sẽ giữ gìn nó cẩn thận ạ. "
Dận Chân thấy nàng vui vẻ thì cũng vui theo. Sau đó cả hai cùng ăn cơm. Chàng còn có việc nên ăn xong đã xuất phủ đi làm việc. Còn Phù Hoa thì tiếp tục đi làm công tác chuẩn bị của mình. Món quà Tứ gia tặng được nàng cất cấn thận ở trong phòng.
Phù Hoa lúc này đang trên đường đi đến phòng bếp, trên tay là một tờ danh sách các thứ cần chuẩn bị cho bữa tiệc.
Đến phòng bếp, nàng không tìm bếp trưởng mà tìm Lục thúc. Ngày trước khi nàng còn làm ở đây, nàng biết Lục thúc nấu ăn rất tốt nhưng bị Bếp trưởng chèn ép lên chỉ được nấu những món phụ. Ông ấy ngày trước đối rất tốt với nàng. Hay giúp đỡ nàng, còn cho nàng ăn thử đồ ăn ông ấy nấu nữa. Lần này nàng muốn giúp đỡ ông ấy. Bàn bạc với ông ấy về những thứ cần chuẩn bị. Hẹn ông ấy ngày kia nàng sẽ đến kiểm tra.
Sau đó nàng lại đi tìm bếp trưởng, yêu cầu ông ấy phải đi mua được những thứ trong danh sách, phải tươi bỗ dưỡng, còn mới, phải là đồ tốt. Bếp trưởng biết nàng là người bên cạnh Tứ gia lên cũng không dám ý kiến gì trước những yêu cầu phúc tạp của nàng khi chuẩn bị nguyên liệu.
Nguyên liệu và đồ ăn thì phải ngày kia mới kiểm tra được lên nàng đi đến viện của Vân Cẩm để chuẩn bị làm đèn lồng. So với đồ ăn thì thứ này mất thời gian để chuẩn bị hơn.
Đến nơi nàng đã thấy Vân Cẩm bày rất nhiều đồ cần thiết ở trong phòng. Thấy nàng đến, Vân Cẩm liền ríu rít bên cạnh nàng.
" Phù Hoa ơi, cô xem ta chuẩn bị như thế này đã được chưa. Có cần chuẩn bị gì thêm không. "
Nhìn những món đồ trong phòng, thấy chắc không thiếu gì nữa nên nàng kéo Vân Cấm đến bàn ngồi để làm đèn lồng.
" Chắc là không cần chuẩn bị gì nữa. Cô đến đây, ta hướng dẫn cô cuốn những thanh tre thành hình. "
Loay hoay vừa làm vừa chỉ Vân Cẩm bên cạnh một hồi. Đầu tiên là làm đèn lồng hình thỏ, sau đó là hình hoa sen, cuối cùng là đèn lồng chiếu sáng bình thường. Loại cuối cùng dễ làm nhất lên nàng để Vân Cẩm làm khung tầm mười cái. Đèn lồng hình thỏ và hình hoa sen thì khó làm hơn, cần sự tỉ mỉ lên nàng tự mình làm.
Làm cả buổi chiều thế mà cả hai mới chỉ làm được một cái đèn lồng hình thỏ chưa viết câu đối và ba chiếc đèn lồng bình thường chưa vẽ gì hết. Với tiến độ làm việc như bây giờ có làm cả ngày mai cả hai cũng không làm xong được. Nhưng trời đã tối rồi lên nàng cũng từ biệt Vân Cẩm rồi đi về Tứ nghi đường.
Về đến nơi nàng cùng Tứ gia cùng nhau ăn cơm, sau đó lại mỗi người một chỗ làm công việc của mình. Tứ gia thì xử lý công vụ, còn nàng thì nghĩ xem lên viết câu đối, câu hỏi gì lên đèn lồng, cả vẽ tranh gì nữa.
Việc này tốn trí óc của Phù Hoa rất nhiều. Nàng vận dụng hết tri thức của bản thân viết câu đối và câu hỏi nên trên giấy nhưng còn vẽ tranh thì chưa nghĩ ra được. Thế mà đã tối muộn rồi. Tứ gia hôm nay còn xong việc sớm hơn cả nàng.
Dận Chân thấy bản thân đã xử lý xong công vụ mà nàng vẫn còn loay hoay ở đó viết. Bèn đi đến nhìn xem nàng làm cái gì . Nhìn thấy trên giấy là câu đối, câu hỏi và đáp án. Câu đối thì ngôn từ phong phú, ý nghĩa sâu xa. Câu hỏi thì đã dạng nhưng nếu không đọc đáp án phía dưới của nàng, chắc chàng cũng sẽ nao núng trước những câu hỏi này. Chàng cảm thấy nha hoàn nhỏ của mình thật thông mình.
" Phù Hoa, muộn rồi, có gì mai làm tiếp. Bây giờ đi ngủ đi."
Thấy Tứ gia nói thế, nàng cũng cất chỗ giấy vừa viết đi sau đó đi ngủ. Mai nàng dậy nàng sẽ làm tiếp. Bây giờ không thể làm phiền đến Tứ gia được.
Về đến nơi thì thấy Tứ gia đã ở trong phòng. Nàng vừa bước vào phòng thì đã nghe thấy Tứ gia nói:
"Lại đây."
Phù Hoa nhanh chóng bước đến gần Tứ gia.
"Tứ gia an ."
Dận Chân đưa chiếc hộp trong tay cho nàng. Phù Hoa nhận chiếc hộp mà tò mò không biết Tứ gia đưa cho mình cái gì. Không lẽ là điểm tâm.
Thấy nàng tò mò, Dận Chân cũng không làm khó, kêu nàng mở ra
" Mở ra đi. Đây là quà ta tặng nàng."
"Quà ạ. Không biết Tứ gia tặng nô tì nhân dịp gì ạ. "
Vừa nói nàng vừa mở chiếc hộp trên tay ra. Bên trong là một cây trâm cài tóc bằng ngọc phỉ thúy trong suốt được điêu khắc điểm xuyến bằng hình hoa mai đỏ. Nhìn thôi cũng thấy món quà này giá trị vô cùng. Phù Hoa liền nói :
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Nô tì không thể nhận món quà quý giá này đâu ạ. "
Dận Chân thấy nàng từ chối không nhận thì nhíu mày nói :
" Ta tặng thì nàng nhận đi. Ta thấy nó hợp với nàng nên mới tặng. Món đồ này không giá trị lắm nên nàng yên tâm nhận. "
Quan sát sắc mặt của Tứ gia một hồi, nàng nghĩ Tứ gia không muốn nàng làm mất mặt ở trong bữa tiệc nên mới tặng nàng. Phù Hoa hiểu thế liền vui vẻ cảm ơn chàng :
" Cảm ơn Tứ gia , nô tì rất thích món quà này. Nhất định sẽ giữ gìn nó cẩn thận ạ. "
Dận Chân thấy nàng vui vẻ thì cũng vui theo. Sau đó cả hai cùng ăn cơm. Chàng còn có việc nên ăn xong đã xuất phủ đi làm việc. Còn Phù Hoa thì tiếp tục đi làm công tác chuẩn bị của mình. Món quà Tứ gia tặng được nàng cất cấn thận ở trong phòng.
Phù Hoa lúc này đang trên đường đi đến phòng bếp, trên tay là một tờ danh sách các thứ cần chuẩn bị cho bữa tiệc.
Đến phòng bếp, nàng không tìm bếp trưởng mà tìm Lục thúc. Ngày trước khi nàng còn làm ở đây, nàng biết Lục thúc nấu ăn rất tốt nhưng bị Bếp trưởng chèn ép lên chỉ được nấu những món phụ. Ông ấy ngày trước đối rất tốt với nàng. Hay giúp đỡ nàng, còn cho nàng ăn thử đồ ăn ông ấy nấu nữa. Lần này nàng muốn giúp đỡ ông ấy. Bàn bạc với ông ấy về những thứ cần chuẩn bị. Hẹn ông ấy ngày kia nàng sẽ đến kiểm tra.
Sau đó nàng lại đi tìm bếp trưởng, yêu cầu ông ấy phải đi mua được những thứ trong danh sách, phải tươi bỗ dưỡng, còn mới, phải là đồ tốt. Bếp trưởng biết nàng là người bên cạnh Tứ gia lên cũng không dám ý kiến gì trước những yêu cầu phúc tạp của nàng khi chuẩn bị nguyên liệu.
Nguyên liệu và đồ ăn thì phải ngày kia mới kiểm tra được lên nàng đi đến viện của Vân Cẩm để chuẩn bị làm đèn lồng. So với đồ ăn thì thứ này mất thời gian để chuẩn bị hơn.
Đến nơi nàng đã thấy Vân Cẩm bày rất nhiều đồ cần thiết ở trong phòng. Thấy nàng đến, Vân Cẩm liền ríu rít bên cạnh nàng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Phù Hoa ơi, cô xem ta chuẩn bị như thế này đã được chưa. Có cần chuẩn bị gì thêm không. "
Nhìn những món đồ trong phòng, thấy chắc không thiếu gì nữa nên nàng kéo Vân Cấm đến bàn ngồi để làm đèn lồng.
" Chắc là không cần chuẩn bị gì nữa. Cô đến đây, ta hướng dẫn cô cuốn những thanh tre thành hình. "
Loay hoay vừa làm vừa chỉ Vân Cẩm bên cạnh một hồi. Đầu tiên là làm đèn lồng hình thỏ, sau đó là hình hoa sen, cuối cùng là đèn lồng chiếu sáng bình thường. Loại cuối cùng dễ làm nhất lên nàng để Vân Cẩm làm khung tầm mười cái. Đèn lồng hình thỏ và hình hoa sen thì khó làm hơn, cần sự tỉ mỉ lên nàng tự mình làm.
Làm cả buổi chiều thế mà cả hai mới chỉ làm được một cái đèn lồng hình thỏ chưa viết câu đối và ba chiếc đèn lồng bình thường chưa vẽ gì hết. Với tiến độ làm việc như bây giờ có làm cả ngày mai cả hai cũng không làm xong được. Nhưng trời đã tối rồi lên nàng cũng từ biệt Vân Cẩm rồi đi về Tứ nghi đường.
Về đến nơi nàng cùng Tứ gia cùng nhau ăn cơm, sau đó lại mỗi người một chỗ làm công việc của mình. Tứ gia thì xử lý công vụ, còn nàng thì nghĩ xem lên viết câu đối, câu hỏi gì lên đèn lồng, cả vẽ tranh gì nữa.
Việc này tốn trí óc của Phù Hoa rất nhiều. Nàng vận dụng hết tri thức của bản thân viết câu đối và câu hỏi nên trên giấy nhưng còn vẽ tranh thì chưa nghĩ ra được. Thế mà đã tối muộn rồi. Tứ gia hôm nay còn xong việc sớm hơn cả nàng.
Dận Chân thấy bản thân đã xử lý xong công vụ mà nàng vẫn còn loay hoay ở đó viết. Bèn đi đến nhìn xem nàng làm cái gì . Nhìn thấy trên giấy là câu đối, câu hỏi và đáp án. Câu đối thì ngôn từ phong phú, ý nghĩa sâu xa. Câu hỏi thì đã dạng nhưng nếu không đọc đáp án phía dưới của nàng, chắc chàng cũng sẽ nao núng trước những câu hỏi này. Chàng cảm thấy nha hoàn nhỏ của mình thật thông mình.
" Phù Hoa, muộn rồi, có gì mai làm tiếp. Bây giờ đi ngủ đi."
Thấy Tứ gia nói thế, nàng cũng cất chỗ giấy vừa viết đi sau đó đi ngủ. Mai nàng dậy nàng sẽ làm tiếp. Bây giờ không thể làm phiền đến Tứ gia được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro