Gội đầu
Gấu Trúc Nhỏ Thích Yên Tĩnh
2024-09-11 16:35:05
Cả hai cười xong thì nàng lấy tay chỉnh lại tóc bị chàng làm rối. Nhưng có lẽ lúc nãy chàng xoa hơi quá đà lên nàng chỉnh thế nào cũng không gọn được . Cuối cùng Phù Hoa đành tháo tóc ra luôn, đằng nào cũng tối rồi. Thấy nàng xoã tóc, Dận Chân nhớ lại cảm giác lúc trước lau tóc cho nàng. Tiến lên ôm nàng, vùi mặt vào mái tóc đó, cảm nhận sự mềm mại và hương thơm thoang thoảng quanh chóp mũi.
" Tóc nàng gội gì mà thơm thế ?"
Phù Hoa thấy hành động của chàng thì hơi ngại ngùng nhưng cũng thích thú với điều đó.
" Thiếp chỉ gội đầu bằng nước lá bồ kết, bưởi và hương nhu thôi. Chắc mùi thơm chàng ngửi thấy là từ đó đấy. "
11
" Thơm thật. Hôm nào nàng cũng làm cho ta gội đầu nhé . "
Hay không tí nữa thiếp gội đầu giúp chàng luôn. Hôm nay thiếp nhớ là có nhờ Tiểu Thuận Tử nấu nước lá đó.
" Thế thì còn gì bằng. Nàng đợi ta viết xong tấu chương nhé.
" Quên mất chuyện đó. Vậy chúng ta đi viết luôn không."
11
Sau đó cả hai đi đến bàn làm việc. Lúc đầu Dận Chân định dùng bút lông để viết nhưng sau đó nghĩ lại chuyện gì đó. Chàng lấy cây bút chì lên dùng thử viết luôn. Lúc đầu viết ra giấy trắng bên cạnh. Chữ viết ra không giống với khi dùng bút lông lắm. Nhưng mà tiện lợi hơn nhiều. Thử vài lần lấy cảm giác, sau đó chàng mới bắt đầu viết vào tấu chương.
Phù Hoa ở bên cạnh vừa nhìn chàng viết, chỗ nào chàng hỏi thì cả hai cùng dừng lại nói chuyện, trao đổi. Mất khoảng nửa khắc, cả hai cũng làm xong. Dận Chân gấp tấu chương đặt vào trong hộp gấm, để thêm vào đó 2 cây bút chì một loại làm bằng tre, một loại làm bằng gỗ.Xong rồi cả hai tiến vào phòng tắm của chàng. Phù Hoa bấy giờ mới cảm thấy nóng mặt trước quyết định vội vàng lúc nãy của bản thân. Nhưng nghĩ lại gội đầu thôi mà coi như phục vụ chàng một chút vậy.
Nàng đi lấy gáo múc từng gáo nước lá đổ vào chậu pha loãng cho đỡ nóng. Kiểm tra thấy nhiệt độ vừa đủ. Quay lại thấy Dận Chân đã tháo tóc ra. Nàng tiến đến lấy một cái ghế gỗ, để chàng ngồi xuống, ngửa đầu ra sau để nàng dễ gôi.
Nàng vuốt qua mái tóc chàng, sau đó lấy gáo múc nước làm ướt tóc. Tóc ướt rồi thì nàng bắt đầu mát xa da đầu cho chàng. Vừa mát xa, nàng vừa gãi nhẹ nhàng cho chàng đỡ ngứa. Lâu lâu nàng hỏi :
" Chỗ này thoải mái chưa ? Thiếp gãi có đau không ? "
Dận Chân đang trong trạng thái thoải mái thư giãn cất giọng trầm trầm nói :
Không đau chút nào hết. Nàng gội thoải mái lắm. Có nàng đúng thật là tốt. "
Sau này thiếp sẽ thường xuyên gội đầu cho chàng nhé. "
Gội một lát cũng xong. Sau đó nàng lau tay, lấy khăn lau qua tóc cho chàng rồi ra ngoài. Để cho nàng đi tắm. Phù Hoa cũng trở về phòng của mình, lấy quần áo đi tắm rửa.
Tắm xong nàng quay trở lại phòng ngủ, lấy khăn khô chuẩn bị lau tóc cho chàng. Dận Chân đi ra khỏi phòng tắm. Trên người chỉ mặc bộ quần áo đi ngủ, tóc vẫn còn ướt, gương mặt bị hơi nóng làm cho ửng hồng.
Nhìn dáng vẻ phong tình lúc này của chàng khiến tim nàng xốn xao, loạn nhịp. Gương mặt phút chốc đỏ bừng lên vì ngại ngùng. Dận Chân thấy gương mặt của nàng như vậy thì cười khẽ. Mị lực tỏa ra bốn phía. Chàng ngồi xuống, chờ đợi nàng lau tóc giúp mình.Phù Hoa cũng lấy lại bình tĩnh một chút, tiến đến dùng khăn lau tóc nhẹ nhàng cho chàng. Nàng lau rất chậm, lâu lâu còn gỡ những lọn tóc bị rối của chàng ra. Lau một lúc cũng khô . Nàng lấy chiếc lược bằng ngà voi, trải lại tóc chàng cho mượt.
Làm xong rồi, Phù Hoa ra hiệu cho chàng đã xong có thể đi nghỉ ngơi. Nhưng Dận Chân lại yêu cầu nàng ngồi xuống. Phù Hoa không hiểu ý chàng là gì nhưng cũng nhanh chóng làm theo. Đến khi nàng ngồi xuống rồi mới phát hiện ra, chàng muốn chải tóc cho mình.
Dận Chân vòng ra sau lưng nàng, tháo sợi dây buộc tóc tạm bợ trên đầu nàng ra. Mái tóc dài suôn mượt, có vài chỗ bị ướt do lúc nãy nàng đi tắm. Chàng học theo cách nàng vừa làm, trải nhẹ nhàng thận trọng từng bước một. Làm xong chàng liền ôm nàng từ sau lưng, ghé tai nàng mà nói :
" Phù Hoa ơi, ta muốn hai chúng ta cứ mãi mãi như thế này. Không cần gì hết, chỉ cần bên nhau trải qua ngày tháng vui buồn bình đạm. "
Nói xong chàng im lặng. Phù Hoa cũng vậy. Nàng biết câu trả lời cho vấn đề này như thế nào. Cả hai có quá nhiều khó khăn phải vượt qua đang chờ đợi ở phía trước. Nhưng thâm tâm nàng cũng muốn kết quả cuối cùng của hành trình đó là hạnh phúc bình dị của hai người. Nàng cuối cùng cũng lên tiếng trả lời:
'Thiếp cũng muốn như vậy. Chúng ta cùng cố gắng thực hiện điều đó nhé. Vào một ngày không xa. "
" Nhất định ta sẽ làm được điều đó. Phù Hoa hãy đi cùng ta.
" Thiếp luôn ở bên cạnh chàng. Không bao giờ rời xa.
Cuối cùng cả hai ôm nhau thêm một lát. Rồi cùng lưu luyến, không nỡ buông tay. Sau đó cùng trở về phòng đi nghỉ ngơi.
" Tóc nàng gội gì mà thơm thế ?"
Phù Hoa thấy hành động của chàng thì hơi ngại ngùng nhưng cũng thích thú với điều đó.
" Thiếp chỉ gội đầu bằng nước lá bồ kết, bưởi và hương nhu thôi. Chắc mùi thơm chàng ngửi thấy là từ đó đấy. "
11
" Thơm thật. Hôm nào nàng cũng làm cho ta gội đầu nhé . "
Hay không tí nữa thiếp gội đầu giúp chàng luôn. Hôm nay thiếp nhớ là có nhờ Tiểu Thuận Tử nấu nước lá đó.
" Thế thì còn gì bằng. Nàng đợi ta viết xong tấu chương nhé.
" Quên mất chuyện đó. Vậy chúng ta đi viết luôn không."
11
Sau đó cả hai đi đến bàn làm việc. Lúc đầu Dận Chân định dùng bút lông để viết nhưng sau đó nghĩ lại chuyện gì đó. Chàng lấy cây bút chì lên dùng thử viết luôn. Lúc đầu viết ra giấy trắng bên cạnh. Chữ viết ra không giống với khi dùng bút lông lắm. Nhưng mà tiện lợi hơn nhiều. Thử vài lần lấy cảm giác, sau đó chàng mới bắt đầu viết vào tấu chương.
Phù Hoa ở bên cạnh vừa nhìn chàng viết, chỗ nào chàng hỏi thì cả hai cùng dừng lại nói chuyện, trao đổi. Mất khoảng nửa khắc, cả hai cũng làm xong. Dận Chân gấp tấu chương đặt vào trong hộp gấm, để thêm vào đó 2 cây bút chì một loại làm bằng tre, một loại làm bằng gỗ.Xong rồi cả hai tiến vào phòng tắm của chàng. Phù Hoa bấy giờ mới cảm thấy nóng mặt trước quyết định vội vàng lúc nãy của bản thân. Nhưng nghĩ lại gội đầu thôi mà coi như phục vụ chàng một chút vậy.
Nàng đi lấy gáo múc từng gáo nước lá đổ vào chậu pha loãng cho đỡ nóng. Kiểm tra thấy nhiệt độ vừa đủ. Quay lại thấy Dận Chân đã tháo tóc ra. Nàng tiến đến lấy một cái ghế gỗ, để chàng ngồi xuống, ngửa đầu ra sau để nàng dễ gôi.
Nàng vuốt qua mái tóc chàng, sau đó lấy gáo múc nước làm ướt tóc. Tóc ướt rồi thì nàng bắt đầu mát xa da đầu cho chàng. Vừa mát xa, nàng vừa gãi nhẹ nhàng cho chàng đỡ ngứa. Lâu lâu nàng hỏi :
" Chỗ này thoải mái chưa ? Thiếp gãi có đau không ? "
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dận Chân đang trong trạng thái thoải mái thư giãn cất giọng trầm trầm nói :
Không đau chút nào hết. Nàng gội thoải mái lắm. Có nàng đúng thật là tốt. "
Sau này thiếp sẽ thường xuyên gội đầu cho chàng nhé. "
Gội một lát cũng xong. Sau đó nàng lau tay, lấy khăn lau qua tóc cho chàng rồi ra ngoài. Để cho nàng đi tắm. Phù Hoa cũng trở về phòng của mình, lấy quần áo đi tắm rửa.
Tắm xong nàng quay trở lại phòng ngủ, lấy khăn khô chuẩn bị lau tóc cho chàng. Dận Chân đi ra khỏi phòng tắm. Trên người chỉ mặc bộ quần áo đi ngủ, tóc vẫn còn ướt, gương mặt bị hơi nóng làm cho ửng hồng.
Nhìn dáng vẻ phong tình lúc này của chàng khiến tim nàng xốn xao, loạn nhịp. Gương mặt phút chốc đỏ bừng lên vì ngại ngùng. Dận Chân thấy gương mặt của nàng như vậy thì cười khẽ. Mị lực tỏa ra bốn phía. Chàng ngồi xuống, chờ đợi nàng lau tóc giúp mình.Phù Hoa cũng lấy lại bình tĩnh một chút, tiến đến dùng khăn lau tóc nhẹ nhàng cho chàng. Nàng lau rất chậm, lâu lâu còn gỡ những lọn tóc bị rối của chàng ra. Lau một lúc cũng khô . Nàng lấy chiếc lược bằng ngà voi, trải lại tóc chàng cho mượt.
Làm xong rồi, Phù Hoa ra hiệu cho chàng đã xong có thể đi nghỉ ngơi. Nhưng Dận Chân lại yêu cầu nàng ngồi xuống. Phù Hoa không hiểu ý chàng là gì nhưng cũng nhanh chóng làm theo. Đến khi nàng ngồi xuống rồi mới phát hiện ra, chàng muốn chải tóc cho mình.
Dận Chân vòng ra sau lưng nàng, tháo sợi dây buộc tóc tạm bợ trên đầu nàng ra. Mái tóc dài suôn mượt, có vài chỗ bị ướt do lúc nãy nàng đi tắm. Chàng học theo cách nàng vừa làm, trải nhẹ nhàng thận trọng từng bước một. Làm xong chàng liền ôm nàng từ sau lưng, ghé tai nàng mà nói :
" Phù Hoa ơi, ta muốn hai chúng ta cứ mãi mãi như thế này. Không cần gì hết, chỉ cần bên nhau trải qua ngày tháng vui buồn bình đạm. "
Nói xong chàng im lặng. Phù Hoa cũng vậy. Nàng biết câu trả lời cho vấn đề này như thế nào. Cả hai có quá nhiều khó khăn phải vượt qua đang chờ đợi ở phía trước. Nhưng thâm tâm nàng cũng muốn kết quả cuối cùng của hành trình đó là hạnh phúc bình dị của hai người. Nàng cuối cùng cũng lên tiếng trả lời:
'Thiếp cũng muốn như vậy. Chúng ta cùng cố gắng thực hiện điều đó nhé. Vào một ngày không xa. "
" Nhất định ta sẽ làm được điều đó. Phù Hoa hãy đi cùng ta.
" Thiếp luôn ở bên cạnh chàng. Không bao giờ rời xa.
Cuối cùng cả hai ôm nhau thêm một lát. Rồi cùng lưu luyến, không nỡ buông tay. Sau đó cùng trở về phòng đi nghỉ ngơi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro