Xích đu
Gấu Trúc Nhỏ Thích Yên Tĩnh
2024-09-11 16:35:05
Sáng hôm sau, mọi chuyện diễn ra như bình thường. Dận Chân ăn sáng xong thì ôm nàng chào tạm biệt sau đó đi lên chiều. Còn nàng thì tiếp tục đến viện của Trương ma ma để may y phục tiếp. Chỉ còn mấy ngày nữa thôi là đến tết rồi. Nàng muốn chàng ấy được mặc bộ đồ mới do nàng may vào dịp đó.
Vậy lên khi đến viện của Trương ma ma, nàng chào hỏi qua sau đó nhanh chóng bắt tay vào việc vẽ họa tiết lên vải. Vì đã suy nghĩ lên vẽ gì từ trước vậy lên nàng làm rất nhanh chỉ trong nửa khắc đồng hồ. Trương ma ma thấy nàng vẽ xong thì bắt đầu chỉ cho nàng các mũi thêu đơn cơ bản. Và tất nhiên là thêu thử trên vải cũ rồi.
Nhưng chỉ một lúc sau thôi. Phù Hoa đã nắm vững kĩ năng thêu mà Trương ma ma vừa chỉ dạy. Thấy năng lực học tập của nàng tốt như vậy. Trương ma ma lại dạy tiếp cho nàng vài mũi thêu có thể sử dụng trong lần may y phục này. Quá trình học tập những mũi thêu này của nàng chỉ mất vỏn vẹn có một buổi sáng đã nắm vững những điều cơ bản. Theo Phù Hoa nhận xét về bản thân là nếu không để ý kĩ sẽ không phát hiện ra những đường thêu đấy không điêu luyện.
Đối với Trương ma ma thì quá trình học thêu này của nàng phải gọi là như thiên tài trăm năm. Chỉ trong một buổi sáng nàng đã nắm vững vài mũi thêu. Trong khi người bình thường phải cần đến vài năm để học tập. Nhất là quá trình đó do bọn họ rèn luyện từ nhỏ mà ra. Còn bản thân Phù Hoa lại lí giải vấn đề này như sau. Bản thân nguyên chủ đã có kĩ năng thêu thùa cơ bản rồi. Giờ đây cộng với năng lực học tập và tư duy của nàng lên tiến độ mới nhanh như vậy.
Nhưng như thế này lại hợp ý của nàng. Sáng nay vẽ và học mũi thêu xong. Chiều đi dự tiệc. Vậy từ ngày mai đến tết nàng sẽ chỉ cần tập trung toàn thời gian may y phục là được. Nàng chọn những họa tiết đơn giản nhưng điểm nhấn rõ ràng vậy lên quá trình thêu rất nhanh. Cố gắng tỉ mỉ một chút sẽ hoàn thành tốt thôi.
Lúc này thời gian đã quá trưa một tẹo. Nàng nhanh chóng dọn dẹp đồ đạc rồi chào tạm biệt hai người Trương ma ma và Vân Cẩm sau đó trở về Tứ nghi đường.
Khi đi qua cây cầu nhỏ, nàng đã phát hiện ra Tử nghi đường bây giờ có một sự thay đổi nhỏ. Ở dưới cây lộc vừng có treo một cái xích đu. Cấu tạo xích đu tỉ mỉ và đẹp mắt. Sợi dây treo trên cây rất chắc chắn. Nàng nhìn mà yêu thích không thôi. Trong đầu toàn hình ảnh tưởng tượng khi đến mùa hoa, sẽ ngồi ở xích đu ngắm nhìn hoa rơi trong gió, hương thơm thoang thoảng. Nghĩ thôi nàng đã muốn thời gian trôi nhanh rồi. (D)
11
Nhưng nàng phải gác lại điều đó. Quay người định đi về phía phòng chính.
Nhưng từ lúc nào, Tứ gia đã đứng bên cạnh nàng rồi. Chàng lên tiếng nói :
'Nàng muốn thử một chút không ? "
Phù Hoa thấy chàng đến, nghe lời chàng nói thì sự hào hứng vừa rồi đè xuống lại nhen nhóm bùng lên. Nàng gật gật đầu trả lời :
" Thiếp muốn. "
Nói rồi Dận Chân nắm tay nàng dắt đi đến trước xích đu đó. Để nàng ngồi đàng hoàng trên xích đu. Chàng đi ra đằng sau, bắt đầu đẩy nhẹ nhàng chiếc xích đu. Xích đu đong đưa từ từ. Phù Hoa ngồi trên đó rất thích cái cảm giác này. Nhưng chàng đẩy nhẹ quá thế là nàng lại nói :
'Chàng mau đẩy nhanh lên. Thiếp muốn được bay cao. '
Dận Chân nghe được yêu cầu của nàng. Bản thân tăng lực đẩy ở tay lên một chút. Miệng thì mỉm cười hạnh phúc. Quả đúng ý kiến làm chiếc xích đu này không sai. Chàng từng nghe ám vệ báo việc nàng chơi xích đu ở chỗ Vân Cẩm . Nên đã đặt làm riêng chiếc này cho nàng chơi thỏa thích. Đến bây giờ mới làm xong. Thuận tiện tạo bất ngờ cho nàng luôn. Tất nhiên là kế hoạch này hoàn thành tốt cực kỳ rồi. (T)
Phù Hoa được đẩy bay cao thì vui vô cùng. Nàng cười vui vẻ. Tiếng cười như chuông kêu lanh lảnh rót vào tai Dận Chân . Miệng nàng nói :
" Vui quá đi thôi. Chàng nhanh lên đây ngồi cùng thiếp. "
Dận Chân nghe yêu cầu của nàng thì đẩy mạnh một cái, nhanh chóng phi thân lên ngồi bên cạnh nàng. Mới đầu còn hơi chới với vì sự đột ngột này nhưng nàng được Tứ gia ôm lên nhanh chóng ổn định. Tiếp tục công cuộc chơi xích đu của mình.
Nhưng cả hai chỉ chơi thêm một lát. Sau đó Tứ gia yêu cầu đến giờ ăn cơm rồi, không thể tiếp tục chơi nữa. Phù Hoa nghe thế thì đồng ý luôn. Nãy giờ nàng đã thỏa mãn lắm rồi . Lúc khác chơi vẫn được mà . Sau đó cả hai trở về phòng, nghỉ ngơi một chút rồi Tiểu Thuận Tử cũng dọn cơm trưa lên.
Hôm nay nàng rất vui vẻ cũng hơi mệt. Lên bữa trưa này Phù Hoa ăn nhiều hơn bình thường một chút. Dận Chân bên cạnh thấy nàng ăn ngon miệng như thế cũng bất giác ăn nhiều hơn. Thế là bữa cơm được kết thúc với thức ăn thừa trên bàn rất ít. Ăn cơm xong cả hai lại ngồi uống trà. Chắc vì lúc nãy ăn no lên giờ bụng nàng hơi trướng. Phù Hoa lấy tay xoa xoa bụng cho dễ tiêu hóa.
Vậy lên khi đến viện của Trương ma ma, nàng chào hỏi qua sau đó nhanh chóng bắt tay vào việc vẽ họa tiết lên vải. Vì đã suy nghĩ lên vẽ gì từ trước vậy lên nàng làm rất nhanh chỉ trong nửa khắc đồng hồ. Trương ma ma thấy nàng vẽ xong thì bắt đầu chỉ cho nàng các mũi thêu đơn cơ bản. Và tất nhiên là thêu thử trên vải cũ rồi.
Nhưng chỉ một lúc sau thôi. Phù Hoa đã nắm vững kĩ năng thêu mà Trương ma ma vừa chỉ dạy. Thấy năng lực học tập của nàng tốt như vậy. Trương ma ma lại dạy tiếp cho nàng vài mũi thêu có thể sử dụng trong lần may y phục này. Quá trình học tập những mũi thêu này của nàng chỉ mất vỏn vẹn có một buổi sáng đã nắm vững những điều cơ bản. Theo Phù Hoa nhận xét về bản thân là nếu không để ý kĩ sẽ không phát hiện ra những đường thêu đấy không điêu luyện.
Đối với Trương ma ma thì quá trình học thêu này của nàng phải gọi là như thiên tài trăm năm. Chỉ trong một buổi sáng nàng đã nắm vững vài mũi thêu. Trong khi người bình thường phải cần đến vài năm để học tập. Nhất là quá trình đó do bọn họ rèn luyện từ nhỏ mà ra. Còn bản thân Phù Hoa lại lí giải vấn đề này như sau. Bản thân nguyên chủ đã có kĩ năng thêu thùa cơ bản rồi. Giờ đây cộng với năng lực học tập và tư duy của nàng lên tiến độ mới nhanh như vậy.
Nhưng như thế này lại hợp ý của nàng. Sáng nay vẽ và học mũi thêu xong. Chiều đi dự tiệc. Vậy từ ngày mai đến tết nàng sẽ chỉ cần tập trung toàn thời gian may y phục là được. Nàng chọn những họa tiết đơn giản nhưng điểm nhấn rõ ràng vậy lên quá trình thêu rất nhanh. Cố gắng tỉ mỉ một chút sẽ hoàn thành tốt thôi.
Lúc này thời gian đã quá trưa một tẹo. Nàng nhanh chóng dọn dẹp đồ đạc rồi chào tạm biệt hai người Trương ma ma và Vân Cẩm sau đó trở về Tứ nghi đường.
Khi đi qua cây cầu nhỏ, nàng đã phát hiện ra Tử nghi đường bây giờ có một sự thay đổi nhỏ. Ở dưới cây lộc vừng có treo một cái xích đu. Cấu tạo xích đu tỉ mỉ và đẹp mắt. Sợi dây treo trên cây rất chắc chắn. Nàng nhìn mà yêu thích không thôi. Trong đầu toàn hình ảnh tưởng tượng khi đến mùa hoa, sẽ ngồi ở xích đu ngắm nhìn hoa rơi trong gió, hương thơm thoang thoảng. Nghĩ thôi nàng đã muốn thời gian trôi nhanh rồi. (D)
11
Nhưng nàng phải gác lại điều đó. Quay người định đi về phía phòng chính.
Nhưng từ lúc nào, Tứ gia đã đứng bên cạnh nàng rồi. Chàng lên tiếng nói :
'Nàng muốn thử một chút không ? "
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phù Hoa thấy chàng đến, nghe lời chàng nói thì sự hào hứng vừa rồi đè xuống lại nhen nhóm bùng lên. Nàng gật gật đầu trả lời :
" Thiếp muốn. "
Nói rồi Dận Chân nắm tay nàng dắt đi đến trước xích đu đó. Để nàng ngồi đàng hoàng trên xích đu. Chàng đi ra đằng sau, bắt đầu đẩy nhẹ nhàng chiếc xích đu. Xích đu đong đưa từ từ. Phù Hoa ngồi trên đó rất thích cái cảm giác này. Nhưng chàng đẩy nhẹ quá thế là nàng lại nói :
'Chàng mau đẩy nhanh lên. Thiếp muốn được bay cao. '
Dận Chân nghe được yêu cầu của nàng. Bản thân tăng lực đẩy ở tay lên một chút. Miệng thì mỉm cười hạnh phúc. Quả đúng ý kiến làm chiếc xích đu này không sai. Chàng từng nghe ám vệ báo việc nàng chơi xích đu ở chỗ Vân Cẩm . Nên đã đặt làm riêng chiếc này cho nàng chơi thỏa thích. Đến bây giờ mới làm xong. Thuận tiện tạo bất ngờ cho nàng luôn. Tất nhiên là kế hoạch này hoàn thành tốt cực kỳ rồi. (T)
Phù Hoa được đẩy bay cao thì vui vô cùng. Nàng cười vui vẻ. Tiếng cười như chuông kêu lanh lảnh rót vào tai Dận Chân . Miệng nàng nói :
" Vui quá đi thôi. Chàng nhanh lên đây ngồi cùng thiếp. "
Dận Chân nghe yêu cầu của nàng thì đẩy mạnh một cái, nhanh chóng phi thân lên ngồi bên cạnh nàng. Mới đầu còn hơi chới với vì sự đột ngột này nhưng nàng được Tứ gia ôm lên nhanh chóng ổn định. Tiếp tục công cuộc chơi xích đu của mình.
Nhưng cả hai chỉ chơi thêm một lát. Sau đó Tứ gia yêu cầu đến giờ ăn cơm rồi, không thể tiếp tục chơi nữa. Phù Hoa nghe thế thì đồng ý luôn. Nãy giờ nàng đã thỏa mãn lắm rồi . Lúc khác chơi vẫn được mà . Sau đó cả hai trở về phòng, nghỉ ngơi một chút rồi Tiểu Thuận Tử cũng dọn cơm trưa lên.
Hôm nay nàng rất vui vẻ cũng hơi mệt. Lên bữa trưa này Phù Hoa ăn nhiều hơn bình thường một chút. Dận Chân bên cạnh thấy nàng ăn ngon miệng như thế cũng bất giác ăn nhiều hơn. Thế là bữa cơm được kết thúc với thức ăn thừa trên bàn rất ít. Ăn cơm xong cả hai lại ngồi uống trà. Chắc vì lúc nãy ăn no lên giờ bụng nàng hơi trướng. Phù Hoa lấy tay xoa xoa bụng cho dễ tiêu hóa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro